Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thế Giới Mới: Hành Trình Sống Còn - Chương 15: Sự Khởi Đầu Của Cuộc Chiến

Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:30:16
Lượt xem: 1

Ngọc Mai nhìn từ xa, đôi mắt chăm chú quan sát những chiếc cổng thành khổng lồ đang được gia cố. Thành phố cô yêu thương đã từng là nơi yên bình, trù phú với những cánh đồng lúa và những khu vườn xanh mướt. Nhưng giờ đây, nơi này đã biến thành một thành trì, chuẩn bị đối đầu với kẻ thù đáng sợ từ bên ngoài—lũ quái vật mà chưa ai từng thấy.

 

Khi mặt trời bắt đầu lặn xuống chân trời, sắc cam của nó trải dài khắp bầu trời, nhuộm đỏ cả vùng đất. Ngọc Mai đứng bên bức tường phía nam, lòng ngổn ngang những suy nghĩ. Cô không phải là một chiến binh, không có sức mạnh phi thường như những người khác, nhưng cô biết rằng sự đóng góp của mình cũng rất quan trọng. Cô sẽ bảo vệ thành phố này theo cách của riêng mình.

 

---

 

**Buổi họp chiến lược cuối cùng** trước cuộc tấn công diễn ra trong không gian yên lặng đầy căng thẳng. Những chiến binh chủ chốt như **Hải Đăng**, **Minh Vũ**, và **Quốc Hưng** đều có mặt, bàn luận về những phương án phòng thủ và tấn công. Ngọc Mai ngồi lặng lẽ ở góc phòng, lắng nghe nhưng không tham gia vào cuộc thảo luận. Cô biết mình không có nhiều kiến thức về chiến trận, nhưng sự hiện diện của cô lại mang đến cho những người khác sự yên tâm kỳ lạ.

 

Minh Vũ, người đã trở thành một trong những chiến binh mạnh nhất của thành phố, đưa ra lời khuyên cuối cùng trước khi buổi họp kết thúc. “Chúng ta không biết nhiều về sức mạnh của kẻ thù, nhưng điều quan trọng là không để chúng làm tổn hại đến thành phố. Đoàn kết là sức mạnh của chúng ta. Hãy bảo vệ những người không thể chiến đấu và giữ vững tinh thần.”

 

Ngọc Mai lặng lẽ thở dài. Đoàn kết, đúng vậy. Chính điều đó đã giúp họ vượt qua nhiều khó khăn trước đây. Nhưng cuộc chiến này sẽ khác. Nó không chỉ là về việc bảo vệ thành phố, mà còn là về việc bảo vệ hy vọng, lòng tin và tương lai của tất cả mọi người.

 

---

 

Trở về căn nhà nhỏ của mình vào cuối ngày, Ngọc Mai bắt tay vào công việc thường ngày của mình—nấu ăn. Mặc dù thành phố đang chuẩn bị cho một cuộc chiến lớn, cô vẫn muốn giữ vững nhịp sống bình thường, ít nhất là trong căn bếp của mình. Cô biết những bữa ăn dinh dưỡng sẽ giúp mọi người giữ được sức khỏe và tinh thần trước khi trận chiến bắt đầu.

 

Trong căn bếp ấm cúng, **Quốc Anh**, người bạn từ thời thơ ấu của cô, bước vào với nụ cười nhẹ. "Mai, tôi nghe nói cô đang chuẩn bị những bữa ăn đặc biệt cho đội phòng thủ?"

 

Ngọc Mai cười, không quay lại. “Phải, họ cần năng lượng. Tôi nghĩ rằng những bữa ăn ngon sẽ giúp họ giữ được tinh thần trong những ngày khó khăn sắp tới.”

 

Quốc Anh ngồi xuống bên cạnh lò lửa, ánh sáng từ ngọn lửa nhỏ phản chiếu trên gương mặt anh. “Cô luôn có cách làm mọi thứ trở nên bình yên hơn, ngay cả khi xung quanh chúng ta đang là bão tố.”

 

Ngọc Mai chỉ mỉm cười, tiếp tục chuẩn bị những món ăn của mình. Cô biết rằng không phải lúc nào cũng cần chiến đấu bằng vũ lực, mà đôi khi sự kiên nhẫn, bình tĩnh cũng có thể mang lại chiến thắng.

 

---

 

Ba ngày sau, lũ quái vật xuất hiện. Từ trên những đỉnh núi xa xa, những bóng đen khổng lồ di chuyển qua sương mù, tiến dần về phía thành phố. Chúng lớn hơn và dữ tợn hơn những gì mọi người tưởng tượng. Tiếng gầm rú của chúng vang vọng khắp không gian, khiến ai nấy đều cảm thấy sự lạnh lẽo và sợ hãi tràn vào lòng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-moi-hanh-trinh-song-con/chuong-15-su-khoi-dau-cua-cuoc-chien.html.]

Bên trong thành phố, mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng. **Thuần Phong** chỉ huy đội chiến binh phòng thủ, đứng trên các bức tường cao, ánh mắt lạnh lùng quan sát từng động thái của lũ quái vật. Bên cạnh anh, **Hữu Tâm** với thanh kiếm lớn trên vai, sẵn sàng nhảy xuống chiến đấu bất cứ lúc nào.

 

Trong khi đó, Ngọc Mai đứng trong trung tâm của thành phố, nơi cô đã dựng lên một khu bếp dã chiến, chuẩn bị lương thực cho những người chiến đấu. Những nồi canh nóng hổi, những ổ bánh mì thơm lừng—đó là cách cô đóng góp vào cuộc chiến. Cô biết rằng không thể trực tiếp đối đầu với lũ quái vật, nhưng cô có thể giúp đỡ bằng cách tiếp sức cho những người đang đứng nơi tiền tuyến.

 

---

 

Khi lũ quái vật bắt đầu tấn công, những chiến binh phòng thủ đổ xuống từ các bức tường, lao vào trận chiến khốc liệt. Lũ quái vật với vóc dáng to lớn, cường tráng, và sức mạnh kinh khủng đã khiến nhiều người bị thương ngay từ những đợt tấn công đầu tiên. **Hải Đăng**, một chiến binh nổi bật với sức mạnh vượt trội, liên tục lao vào giữa đội hình quái vật, tay cầm đại kiếm, c.h.é.m gục từng kẻ địch.

 

Trong lúc đó, Minh Vũ điều khiển đội cung thủ từ phía sau, liên tục b.ắ.n ra những mũi tên lửa sáng rực, nhắm vào các điểm yếu của quái vật. Ánh sáng từ những mũi tên xé tan màn đêm, tạo ra cảnh tượng hùng vĩ nhưng cũng đầy khốc liệt.

 

Tuy nhiên, bất chấp những nỗ lực phi thường của đội chiến binh, lũ quái vật vẫn tiếp tục tiến tới. Mọi người đều biết rằng cuộc chiến này không thể chỉ dựa vào sức mạnh cá nhân, mà cần cả sự phối hợp của toàn thành phố.

 

---

 

Trong khoảnh khắc căng thẳng nhất của trận chiến, khi bức tường phía bắc gần như sụp đổ, Ngọc Mai bước lên. Cô không có vũ khí trong tay, nhưng cô mang theo những gói lương thực, nước uống và một nụ cười dịu dàng. Những chiến binh mệt mỏi nhìn cô với ánh mắt biết ơn, cảm nhận được sự ấm áp và sức sống mà cô mang lại.

 

"Chúng ta sẽ không bỏ cuộc," cô thì thầm, trao cho từng người những bữa ăn đã chuẩn bị kỹ lưỡng. “Hãy tiếp tục chiến đấu. Vì thành phố, vì tương lai của chúng ta.”

 

Những lời nói của cô, mặc dù nhẹ nhàng, nhưng mang theo sức mạnh tinh thần lớn lao. Các chiến binh, dù đã mệt mỏi và bị thương, cảm thấy tinh thần của họ được khôi phục. Họ đứng dậy, cầm vũ khí và tiếp tục chiến đấu.

 

---

 

Cuộc chiến kéo dài suốt đêm, với những tiếng gầm rú của lũ quái vật, tiếng gươm kiếm va chạm và tiếng hét của những người chiến binh vang vọng khắp không gian. Nhưng đến khi ánh sáng đầu tiên của bình minh ló dạng, lũ quái vật cuối cùng đã bị đẩy lùi.

 

MEOW

Thành phố vẫn đứng vững, nhưng với những vết thương sâu đậm. Những chiến binh như Hải Đăng và Minh Vũ đứng trên đỉnh tường thành, mệt mỏi nhưng ánh mắt sáng lên niềm hy vọng. Họ đã chiến đấu và bảo vệ được những gì quý giá nhất.

 

Ngọc Mai, đứng giữa những người dân trong thành phố, cảm nhận được niềm vui pha lẫn sự tiếc nuối. Cô biết rằng cuộc chiến này chỉ là khởi đầu. Lũ quái vật sẽ quay lại, và họ sẽ phải tiếp tục chiến đấu. Nhưng cô tin rằng, với sự đoàn kết và lòng quyết tâm, họ sẽ vượt qua mọi thử thách.

 

Loading...