Thế Giới Mới: Hành Trình Sống Còn - Chương 14: Khởi Đầu Của Trách Nhiệm
Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:29:56
Lượt xem: 1
Ngọc Mai trở về thành phố sau cuộc gặp gỡ đầy bí ẩn với Hội Đồng. Cô vẫn cảm nhận được áp lực từ lời mời và trách nhiệm vừa được trao. Mọi thứ đang thay đổi, không chỉ trong cô mà cả thế giới xung quanh.
Ngay khi cô bước vào khu vườn, **An Dương**, người bạn thân thiết nhất của cô trong thành phố, đang đứng chờ. Anh ta luôn xuất hiện bất ngờ và có vẻ hiểu rõ mọi chuyện hơn bất kỳ ai. An Dương là một chiến binh giỏi, nhưng ít ai biết rằng anh cũng là một người vô cùng tinh tế, nhạy cảm với những thay đổi dù nhỏ nhất.
"Chị Mai," anh lên tiếng trước khi cô kịp mở lời, "có chuyện gì vừa xảy ra? Chị trông có vẻ... lạ lắm."
Mai nhìn An Dương, biết rằng mình không thể giấu anh điều gì. Cô thở dài và quyết định kể lại toàn bộ cuộc gặp với Hội Đồng. An Dương lắng nghe một cách nghiêm túc, không ngắt lời cô dù chỉ một lần. Khi cô kể xong, anh vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng trong mắt anh hiện lên sự lo lắng.
"Chị tin vào những gì họ nói chứ?" An Dương hỏi, đôi mắt dò xét.
Mai im lặng một lúc. "Em biết không, lúc đầu chị cũng không tin. Chị nghĩ mình chỉ là một cô gái bình thường, chỉ biết trồng rau và nấu ăn. Nhưng khi Hội Đồng nói về vai trò của chị, chị bắt đầu nghĩ... có lẽ họ nói đúng. Thành phố này đã trải qua quá nhiều khó khăn, và có lẽ việc duy trì hòa bình không chỉ nằm trong tay các chiến binh."
An Dương gật đầu. "Em hiểu. Nhưng chị nên cẩn thận. Hội Đồng rất bí ẩn, và không ai biết họ thực sự muốn gì."
Ngọc Mai mỉm cười. "Chị sẽ cẩn thận. Nhưng chị không thể ngồi yên nữa. Nếu họ đúng, nếu chúng ta đang đối mặt với một mối đe dọa lớn hơn, thì chị không thể quay lưng lại."
---
Những ngày tiếp theo, cuộc sống trong thành phố vẫn tiếp diễn như thường lệ. Ngọc Mai tiếp tục chăm sóc khu vườn của mình, nhưng trong đầu cô luôn suy nghĩ về cuộc gặp gỡ với Hội Đồng và vai trò mà họ muốn cô đảm nhận. Cô biết rằng mình phải chuẩn bị cho những thử thách sắp tới, nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Vào một buổi sáng yên bình, khi cô đang hái rau trong vườn, một nhóm người lạ mặt tiến vào thành phố. Họ mặc những bộ trang phục chiến binh đặc biệt, rõ ràng là không thuộc về thành phố này. Dẫn đầu là một người đàn ông cao lớn, tên **Minh Vũ**, ánh mắt sắc lạnh và đầy bí ẩn. Họ không có vẻ gì là kẻ thù, nhưng sự hiện diện của họ khiến cả thành phố phải chú ý.
**Quốc Anh**, người đứng đầu thành phố, nhanh chóng ra mặt để chào đón và thăm dò nhóm người mới đến. Quốc Anh là một chiến binh xuất sắc, người luôn bảo vệ thành phố với lòng tận tụy. Anh không bao giờ để bất kỳ ai đe dọa sự bình yên mà mọi người đang cố gắng xây dựng.
"Tôi là Minh Vũ," người đàn ông cao lớn lên tiếng, giọng nói trầm và uy quyền. "Chúng tôi đến từ một thành phố khác, nơi đang đối mặt với một cuộc khủng hoảng lớn. Chúng tôi cần sự giúp đỡ."
Cả thành phố yên lặng lắng nghe lời đề nghị của Minh Vũ. Quốc Anh không nói gì, nhưng ánh mắt anh lấp lánh sự nghi ngờ. "Chúng tôi sẽ giúp nếu có thể," Quốc Anh đáp, giọng điệu cẩn trọng. "Nhưng chúng tôi cần biết rõ hơn về tình hình của các anh."
Minh Vũ liếc mắt qua Quốc Anh, rồi nhìn quanh thành phố, như thể đang đánh giá mọi thứ. "Thành phố của chúng tôi đang bị một lũ quái vật khổng lồ tấn công. Chúng mạnh hơn bất kỳ thứ gì chúng tôi từng đối mặt. Chúng tôi không thể chiến đấu một mình."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/the-gioi-moi-hanh-trinh-song-con/chuong-14-khoi-dau-cua-trach-nhiem.html.]
Sự căng thẳng bao trùm không gian. Người dân trong thành phố bắt đầu xì xào, lo lắng trước thông tin về lũ quái vật mới. Ngọc Mai đứng từ xa, lắng nghe cuộc trò chuyện, cảm thấy một sự bất an dâng lên trong lòng. Cô hiểu rằng đây có thể là mối đe dọa mà Hội Đồng đã cảnh báo.
---
Vào buổi chiều hôm đó, sau khi Minh Vũ và nhóm chiến binh của anh rời đi để chuẩn bị cho cuộc chiến, Ngọc Mai quyết định gặp Quốc Anh. Cô biết rằng anh sẽ có những quyết định quan trọng trong thời gian tới, và cô cần phải tham gia vào những quyết định đó.
Khi cô bước vào phòng họp, Quốc Anh đã chờ sẵn. Anh nhìn cô với ánh mắt hiểu biết, như thể anh đã biết trước cô sẽ đến.
"Mai, chị có suy nghĩ gì về lời đề nghị của Minh Vũ?" Quốc Anh hỏi, giọng anh vẫn điềm tĩnh nhưng không giấu được sự lo lắng.
Ngọc Mai thở dài. "Anh biết đấy, em không phải là người chiến đấu. Nhưng em cảm thấy đây là một cuộc chiến lớn hơn những gì chúng ta tưởng. Em đã gặp Hội Đồng, và họ cảnh báo về một mối nguy hiểm từ bên ngoài. Em nghĩ đây có thể là nó."
Quốc Anh trầm ngâm. "Hội Đồng... Em tin rằng họ đúng?"
MEOW
Mai gật đầu. "Có lẽ họ biết nhiều hơn chúng ta. Và nếu đúng như vậy, chúng ta không thể đứng ngoài cuộc. Em không thể đứng ngoài cuộc."
Quốc Anh im lặng trong giây lát, sau đó đứng dậy và tiến lại gần cô. "Mai, chị luôn là người mà chúng tôi tin tưởng. Chị không cần phải tham gia vào cuộc chiến này, nhưng nếu chị muốn, tôi sẽ không ngăn cản."
Ngọc Mai mỉm cười, lòng cô đã quyết định. "Em không thể đứng ngoài khi cả thế giới đang lâm nguy. Em sẽ làm những gì có thể, dù chỉ là một người hỗ trợ."
---
Ngày hôm sau, Minh Vũ quay trở lại cùng nhóm của mình, sẵn sàng cho cuộc thảo luận cuối cùng. Cả thành phố tập trung tại quảng trường, lắng nghe những kế hoạch chiến đấu. Minh Vũ và Quốc Anh đứng trước đám đông, giải thích tình hình và những chiến lược sắp tới.
"Mục tiêu của chúng ta là giữ vững thành phố này và chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo. Lũ quái vật sẽ không dừng lại ở thành phố của tôi, chúng sẽ lan ra toàn bộ vùng đất này nếu không bị ngăn chặn." Minh Vũ nói, giọng điệu đầy quyết tâm.
Ngọc Mai đứng trong đám đông, cảm nhận được sức nóng từ sự chuẩn bị cho cuộc chiến. Cô không phải là một chiến binh, nhưng cô biết rằng sự có mặt của mình, dù chỉ là người hỗ trợ, cũng quan trọng không kém. Cô sẽ tiếp tục trồng trọt, nấu ăn, và giúp đỡ những người chiến đấu bảo vệ thành phố. Đây không chỉ là một cuộc chiến của vũ khí, mà còn là cuộc chiến của niềm tin, lòng dũng cảm, và tình đoàn kết.
Và cô sẽ ở đây, chiến đấu cùng mọi người, dù với vai trò nhỏ bé nhất.