“Thầy Từ?” Đến Hoàng Vy đang giành miếng thịt cũng dọa sợ.
Dịch Tích cũng ngẩn về phía bên .
Quả nhiên là Từ Nam Nho.
Hôm nay đeo kính, đôi mắt vốn lạnh nhạt giờ đây càng nghiêm túc.
“Thầy Từ cũng đến ăn cơm nhỉ.” Dịch Tích liền đáp bằng nụ rạng rỡ chút cà lơ phất phơ.
Từ Nam Nho cô, gật đầu: “Ừm.”
“Học sinh lớp thầy ?” Vị giảng viên đối diện hỏi.
Từ Nam Nho “Ừm” một tiếng: “Lớp Thương mại quốc tế.”
“ còn nhận lớp như đó, là năng động.”
Đôi mắt lạnh lùng của Từ Nam Nho lóe lên ý : “Cũng tạm.”
“Thầy Từ của chúng lúc giảng bài sinh động.” Dịch Tích tay ôm trán đám bạn cùng, “ đó.”
Tiểu Ngu miệng còn nuốt trôi miếng thịt cũng chen : “ đúng đúng, thầy giảng bài nội hàm.”
“Quan trọng là còn trai……” Lúc xong câu Dịch Tích liền nhận ánh mắt sắc lạnh, vội ho một tiếng nhanh chóng , “A, đùa thôi đùa thôi, là nội hàm, nội hàm mới đúng.” .
Từ Nam Nho sang vị giáo sư phía lúc nhịn bật .
Nữ sinh thời nay thật là……
“Dịch Tích.” Từ Nam Nho nãy lời nào lúc đột nhiên gọi tên cô.
Dịch Tích giơ tay lên theo bản năng: “Có.”
“Có nhớ tuần giao bài tập cho các em ?”
Dịch Tích sửng sốt hai giây, liếc đám Hoàng Vy: “Bài tập? Ừm……Em, còn nhớ mà.”
“Có nhớ bản cái gì ?”
Từ Nam Nho đem thực đơn đưa cho đối diện, đó nghiêng đầu cô.
Dịch Tích: “Em mà, em đương nhiên nhớ rõ.”
“Nói một chút.”
“A?”
“Không nhớ rõ , đại khái thử xem.”
Dịch Tích chằm chằm lưng đổ cả mồ hôi, cô ở bàn đá nhẹ chân Hoàng Vy, Hoàng Vi ho khan hai tiếng, liền ngẩng đầu trời đất cũng cô. .
Từ Nam Nho mặt biểu cảm gì nhưng khác áp lực gấp đôi.
Ngón tay Dịch Tích ở bàn gần như xoắn , thật thì cô bài tập mà Từ Nam Nho đang đến.
Còn nhớ rõ lúc đó đề ngay tại lớp, đó với rằng dựa đề bài mà về nhà một bài luận văn mấy trăm chữ.
Ba ngày thì bạn học phân công thu bài gọi hối thúc cô nộp bài. lúc đó Dịch Tích nào nhớ đến bài tập, đó cô liền tùy tiện chép hai ba đoạn mạng nộp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-8-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Không ngờ rằng…… cô tự đào hố chôn .
“Thầy Từ, bài của em……”
“Bài văn chép từ Baidu hử?” Giọng nhanh chậm, cuối câu còn thêm từ“hử” giống như câu mất hồn cô .
Dịch Tích nuốt nước bọt, là bản thể chối cãi: “Thầy ơi, em sai .”
Từ Nam Nho đầu , lúc bạn gọi món thì chính cũng tự gọi một món cho bản : “ ở nào.”
Dịch Tích: “…… Không, nên qua loa cho xong bài.”
“Còn gì nữa.”
“Không nên tham khảo bài khác.”
“Tham khảo?”
Dịch Tích giật một cái: “Là chép, nên chép bài.”
Từ Nam Nho ngả lưng ghế: “Vậy thì đánh giá em đạt yêu cầu, ý kiến gì chứ.”
Dịch Tích nhăn mặt, đưa tay kéo kéo ống tay áo Từ Nam Nho: “Thầy, dám nữa .”
Từ Nam Nho rũ mắt ngón tay thon dài của cô đang nắm chặt lấy ống tay áo của , móng tay màu hồng phấn, nổi bật bàn tay trắng trẻo tinh xảo của cô hơn. .
Anh liếc về nơi khác: “Dựa theo thói quen của , vẻ như một học kỳ chỉ một bài luận , nên sẽ .”
“A……”
“Ăn cơm .”
Từ Nam Nho nhiều, ý bảo cô thu tay về.
Một bữa cơm ăn mùi vị gì.
Tuy Từ Nam Nho bàn bên chậm hơn bọn cô một chút, nhưng tốc độ ăn nhanh hơn so với đám bọn cô nhiều. Đợi , Dịch Tích buồn bực về phía đám bạn cùng phòng, “Tình huống gì , chỉ một , cũng tớ tham khảo.”
Tiểu Ngu: “Khụ khụ, khả năng……”
Hoàng Vy: “Chỉ .”
Dịch Tích: “???”
Hoàng Vy: “Không sớm với là đừng bậy lúc học tiết thầy Từ còn gì, thầy khắt khe, bình thường thì bài tập cũng chiếm 60% tổng điểm .”
Tiểu Ngu: “Bài tập của đạt yêu cầu thì thi cuối kỳ điểm cao thì mới đậu đó.”
Dịch Tích: “Mẹ ơi……”
“Chậc, đúng đó.”
Chương trình năm nhất là môn Toán cao cấp, nhưng Dịch Tích qua môn, đó cô cũng bỏ quên nó mà thi , nên hiện giờ năm tư mà cô vẫn còn thiếu nợ môn đó.
Trước khi kết thúc năm học cuối cùng, cô cũng trải qua kỳ thi Toán cao cấp khó nhằn , ngờ là bây giờ còn vướng thêm môn Đầu tư học. .
Trưa ngày thứ hai tiết, Dịch Tích khó lúc yên tĩnh trong phòng ngủ ký túc xem vi tính.