Dịch Tích: “Dự tính gì? Ba, đó ba đồng ý với con là khi nghiệp sẽ cho con dọn ngoài ở, ba sẽ quên chứ.”
Dịch Thành Hành: “Việc mà ba đáp ứng với con thì ba đều nhớ, nhưng con tìm việc ”.
“Công việc của con con tự tìm”.
“Dựa con? Con thì thể tìm việc gì”.
Dịch Tích đập đũa xuống bàn: “Cái gì mà chỉ dựa con, con thì nào, chẳng lẽ còn tìm một công việc ?”
“Con tìm mấy công việc tạp nham thì lợi ích gì, thế , con đến công ty , con ngày mốt cũng trở về , theo nó học hỏi ”.
“Ba gì?” Dịch Tích bỗng khựng , “Ba về?”
lúc Tưởng Minh Lệ đang bên cạnh cũng : “Tích Tích , con còn , Vân Chiêu lấy bằng nghiệp , về thì sẽ nữa”.
“Đây là ý gì!” Dịch Tích hùng hổ dậy, “Anh về mà hỏi ý kiến con ! Ba! Ba đồng ý với con là vĩnh viễn cho ở nước ngoài mà”.
“Khốn kiếp!” Dịch Thành Hành lúc cũng nổi giận, “Ban đầu cho con nước ngoài để học tập, lẽ nào con nó về nhà ! Tích Tích, ba còn tưởng con lớn thì sẽ hiểu chuyện, vẫn còn nóng nảy hệt như lúc nhỏ”.
Tưởng Minh lệ lúc nhanh chóng lên hòa giải: “Thành Hành, đừng tức giận”.
“Đừng nữa, Dịch Tích, ba cho con , mấy năm nay dì Tưởng hết mực yêu thương con, con cũng thường gọi điện thoại hỏi thăm con, ai nấy đều quan tâm con! Con hiểu chuyện hơn một chút !”
“Quan tâm con”, Dịch Tích cúi đầu bật , “Vậy , con hề gì”.
“Con!”
“Được, về thì về , nhưng theo học thì ba đừng mơ”. Dịch Tích xoay chạy lên lầu.
Nửa đêm, Dịch Tích từ phòng ngủ xuống lầu rót nước.
Lúc xuống lầu gặp Dịch Nhạc đang lên lầu.
Dịch Nhạc vốn dĩ là em gái cùng cha khác với cô, mấy năm nay hai vẫn hề với nửa lời. Dịch Nhạc là như thế nào cô một chút cũng rõ và cũng .
Lúc cô nghiêng né tránh, Dịch Nhạc bỗng lên tiếng hỏi: “Vì chị ghét nhiều như ?”
Dịch Tích ngừng , đầu cô .
Dịch Nhạc vốn dĩ thấp hơn Dịch Tích vài centimet, vì cách một bậc thang mà Dịch Tích ngẩng đầu cô .
Lúc cô ngẩng đầu thì trong mắt Dịch Nhạc hiện rõ vẻ kinh thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-19-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
“Chuyện ghét cả nhà đều ?”
“Bởi vì cướp ba, nên cô vẫn luôn ghét như ?” Khuôn mặt Dịch Nhạc lộ vẻ căm ghét, “ nếu vì lý do thì tại chị ghét , cũng là con của , chị tìm cách đuổi khỏi cái nhà ?”
Dịch Tích lạnh nhạt : “Không đuổi cô khỏi nhà nghĩa là ghét cô? Sao, cô cũng nước ngoài học giống cô ?”
Dịch Nhạc nghẹn họng.
Dịch Tích quan tâm cô , tiếp tục xuống lầu.
“Dịch Tích!” Dịch Nhạc hô lên, “Cô đối với là công bằng! Anh cũng là thành viên của gia đình , là của , cô thì quyền gì!”
Dịch Tích đầu, bàn tay dần dần siết thành nắm đấm.
Một lúc , cô lạnh lùng chậm rãi : “Dựa là Dịch Tích, là mang dòng m.á.u nhà họ Dịch công nhận”.
Nếu như trong thế giới truyện cổ tích, Dịch Tích sẽ là công chúa Bạch Tuyết mà là mụ phù thủy cầm tay quả táo độc, cô sẽ là công chúa Lọ Lem mà là chị ghẻ ác độc của công chúa Lọ Lem.
Mọi đều cô ghét Dịch Vân Chiêu, cũng chính cô là ép Dịch Vân Chiêu nước ngoài. Trong mắt ngoài thì đây giống như là vở hài kịch giữa con gái của vợ lớn mắt đứa con trai của tiểu tam. ai rằng cô con gái đó như bởi vì sợ tổn thương mà trở nên điên loạn, nên mới kiên quyết để trấn tĩnh bản .
**
Một đêm khi diễn lễ nghiệp, Hồ Lượng hẹn cô quảng trường trung tâm.
“Dịch Tích”.
Hồ Lượng từ taxi bước xuống, Dịch Tích hai tay khoanh n.g.ự.c đợi đến.
“Cảm ơn em giúp ”. Hồ Lượng ngại ngùng .
Dịch Tích xua xua tay, lười biếng : “Chuyện nhỏ cả”.
“Vẫn cảm ơn em, chúng trong ”.
“Được”.
Dịch Tích cùng Hồ Lượng ngoài mua đồ, bởi vì Hồ Lượng tặng cho Hoàng Vi một món quà nghiệp, mà là đàn ông nên rõ con gái sẽ thích món quà như thế nào, vì nhờ Dịch Tích.
“Bình thường hai cửa hàng nào mua sắm?” Lúc hai thang máy thì Hồ Lượng đưa câu hỏi, “Cô đặc biệt yêu thích thứ gì ?”
Dịch Tích suy nghĩ một chút: “Cô thích nhiều thứ, nào là túi nào là giày, nhưng em cảm thấy quà nghiệp thì nên chọn một cái gì đó ý nghĩa chút”.