“Bạn gái Thầy Từ đó”.
“Lúc bên Lý Công bạn gái thầy xuất hiện, ngờ là thật!”
“Thật xinh ”.
“Thầy Từ của tớ mà ôm!!!”
“Vừa nãy lúc giảng bài thầy Từ còn trộm, các thấy ?”
“Thấy, đúng là thiên hạ kỳ quan”.
… …
Đám học sinh bàn luận sôi nổi hề ảnh hưởng đến Từ Nam Nho, Dịch Tích : “Buổi tối ăn cơm với mấy bạn, cùng ”.
Dịch Tích tự nhiên như , cho rằng là đám Chu Hưng Trạch, cô tùy ý gật đầu: “Được”.
“Ừm”.
Từ Nam Nho về phía , đám Dịch Tích cũng theo .
Buổi chiều ở trường học một buổi văn nghệ hoành tráng, cựu học sinh và giáo viên của trường đều mời tham gia, bởi vì vị trí cố định, nên Dịch Tích thể chung với Từ Nam Nho.
Lúc tiết mục biểu diễn một nửa, Dịch Tích và mấy cựu học sinh dựa theo kế hoạch nhà trường lên bục phát biểu vài lời. Nếu như bỏ phận đại tiểu thư nhà họ Dịch, địa vị hiện tại của Dịch Tích trong tập đoàn Dịch Thị cũng xem như là thành công, đủ để lên bục vài lời với đám học học .
Mà lúc đài.
“Ô? Người là mà buổi sáng ở cửa phòng chờ thầy Từ ?”
“ ! Chuyện gì ! Vậy mà là học tỷ?!”
“Lúc thầy Từ dạy học sinh đó ?”
“Con nó chứ, sư đồ luyến?!”
“Sớm Thầy Từ chấp nhận học sinh, lão tử sớm nhào !!!”
“Bạn học , xem gương mặt học tỷ , còn thì ”.
“A”.
… …
Sau đó Dịch Tích xuống đài, trở vị trí ban đầu, phía cô là vị trí của mấy học sinh trong trường.
“Học tỷ”. Có đột nhiên vỗ vai cô.
Dịch Tích đầu , là một bạn học nữ khá dễ thương: “Sao ?”
“Học tỷ, chị, chị là bạn gái của Thầy Từ ”.
Dịch Tích ngẩn : “Em là học trò lớp ?”
Nữ sinh vội vàng lắc đầu, cầm lấy di động của : “Chị xem, trong vòng bạn bè , là học trò của thầy ”.
Dịch Tích bật : “Xem tin tức truyền nhanh thật”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thay-tu-dung-dua-nua/chuong-106-thay-tu-dung-dua-nua.html.]
Nữ sinh khi xong vẻ mặt kích động: “Vậy là thật , học tỷ , em sùng bái thầy Từ, tuy qua thì thầy chút hung dữ”.
Dịch Tích tán đồng mà gật đầu: “Trước chị cũng cảm thấy dễ tiếp cận”.
“Vậy, ngày thường lúc thầy ở cùng chị cũng hung dữ !”
Dịch Tích nghĩ nghĩ, cố ý : “ , nhưng hung dữ, …”.
“Ai hung dữ?” Lời còn dứt, đỉnh đầu truyền đến âm thanh quen thuộc . Dịch Tích ngẩng đầu , mấy nữ sinh phía kích động khẽ kêu.
“Từ, thầy Từ!”
Dịch Tích đổ mồ hôi, nhếch khóe môi ngẩng đầu Từ Nam Nho: “Sao tới đây”.
“Không đến chẳng lẽ để mặc em đây ”.
Dịch Tích: “... Không em chỉ giỡn thôi ”.
“Phải , còn tưởng rằng em thật sự cảm thấy hung dữ đối với em”. Từ Nam Nho lúc dứt lời thì trong đôi mắt lộ chút ý .
Ánh mắt đám học sinh sáng ngời, ăn cẩu lương mà hai ngầm phát .
Từ Nam Nho và bên cạnh Dịch Tích chào hỏi đổi chỗ . Anh bình tĩnh xuống cạnh cô, đó thẳng về bục phát biểu.
Dịch Tích : “Anh gì?”
Từ Nam Nho: “Cái gì”.
“Đột nhiên đây gì”.
“Nhàm chán”.
“Ừm?”
“Tiết mục nhàm chán”.
Lúc bục phát biểu đúng là thầy giáo nào đó cất tiếng hát vang, Dịch Tích hết sức vui mừng: “Chẳng lẽ cạnh em thì tiết mục hơn ”.
“Vậy thì ,” Từ Nam Nho nghiêng tầm mắt cô, mười phần tự nhiên như cũ: “Chỉ là thời gian khó qua nữa”.
Dịch Tích chớp mắt, hì hì ôm chầm cánh tay : “Sao suy nghĩ giống em!”
Từ Nam Nho chút do dự vạch trần cô: “Phải , em qua cạnh ”.
Vẻ mặt Dịch Tích hoảng sợ: “Người cạnh là trưởng khoa ! Em với thầy từng hiềm khích ! Lỡ như thầy còn nhớ rõ em thì giờ? Cho nên em qua ”.
Đầu mày Từ Nam Nho nhíu : “Hiềm khích?”
“Ừ... Lúc học năm hai, vì một nguyên do mà em cho phá trang web của trường, mấy chữ trang chủ, đó trưởng khoa còn cấm túc em, nhưng chuyện nhanh chóng ba em đè xuống… Khụ khụ, dù trưởng khoa nhất định hận em, nếu cẩn thận gặp ở trường thì thầy dùng ánh mắt g.i.ế.c em mấy trăm ”.
Từ Nam Nho: “Em gì mà ông tức giận như ”.
Dịch Tích xua tay, chột : “Cũng chẳng gì, lúc đó còn trẻ tuổi nông nổi… hiện tại em tuyệt đối sai ”.
Từ Nam Nho cô một cái: “Nói”.