Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Tử Nhất Sinh, Ta Xuyên Không Về Làm Ngư Dân - Chương 525

Cập nhật lúc: 2024-10-25 19:52:31
Lượt xem: 26

Nàng đã cân thử rồi, một cân tôm hùm đất được chừng 15 con, ngày mai nàng tính toán làm một phần ăn chừng hai cân tôm hùm đất, cộng thêm phí tổn dầu muối tương dấm, tổng cộng hết chừng 30 đồng bối tiền nguyên liệu. Vậy bán giá 60 đồng bối là được rồi.

Kỳ thật giá 60 này chỉ bằng giá cả của một mâm đồ ăn loại thịt, nhưng được tới một mâm hai cân tôm hùm đất.

Tuy bỏ phần vỏ bên ngoài đi, khả năng không còn đủ một cân thịt tôm bên trong, nhưng vừa thấy tiểu nhị bên khay lên, chắc chắn sẽ khiến không ít người giật nảy mình.

Trong lòng Lê Tương đã có dự tính, nàng buông tôm hùm đất xuống là lập tức đi vào phòng bếp đốc thúc biểu tỷ và các đồ đệ của mình học làm tôm hùm đất.

Lần đầu làm hiển nhiên không thể chuẩn ngay được, sẽ lãng phí không ít tôm hùm đất.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đặc biệt là làm hai món đồ ăn này cực kỳ tốn dầu và tỏi, mấy người bọn họ động tay làm mà lòng đang cực kỳ tiếc của.

Thời điểm mấy người bọn họ làm tới nồi thứ ba mới tìm được cảm giác, hương vị món ăn cũng được Lê Tương chấm là miễn cưỡng đủ tiêu chuẩn, nhưng vẫn chưa đủ.

Bước đi thì đúng rồi, hương vị còn kém bởi vì phụ liệu bỏ chưa chuẩn, cái này có thể luyện tập được.

Lê Tương không để bụng chút tôm hùm đất bị lãng phí này, nàng nhất định phải đợi bọn họ luyện tập đến lúc cho ra hương vị làm nàng vừa lòng mới thôi.

Cuối cùng mấy người bọn họ cứ tiếp tục bận rộn trong phòng bếp tới khi tỏi hết sạch mới ngừng lại.

Mấy người lại chuyển sang dọn dẹp bệ bếp, nhìn một bàn lớn tràn đầy tôm hùm đất không hiểu sao da đầu có chút tê dại

“Sư phụ……”

“Trút lại vào nồi, ăn nóng một chút sẽ ngon hơn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-tu-nhat-sinh-ta-xuyen-khong-ve-lam-ngu-dan/chuong-525.html.]

Ăn được bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu đi, nếu thật sự ăn không hết, vậy không còn cách nào khác nữa.

Một bàn lớn này ít nhất cũng được 40 cân tôm hùm đất, tỏi nhuyễn, tê cay đều có, thơm thì vẫn thơm, có điều hương vị chưa đủ tiêu chuẩn.

Chẳng qua mấy người A Thất không chê. Một đám lột vỏ ăn cực kỳ hăng say. Cuối cùng mấy chục cân tôm hùm đất bị bọn họ ăn hơn phân nửa, còn dư lại một nửa, Lê Tương thấy tất cả mọi người đều không ăn nổi nữa, đành phải bảo bọn họ lột hết vỏ tôm, đựng thịt tôm vào bát bỏ lại vào trong lò hầm.

Ngày mai sáng sớm sẽ dùng chỗ thịt tôm hùm đất này làm mì tôm.

Tôm hùm đất này được dùng làm món ăn chính ngày mai. Trước khi nếm thử, ai cũng cảm thấy lo lắng, nhưng hiện giờ tất cả mọi người đều biết hương vị thơm ngon khó cưỡng của nó rồi, tất cả lại yên tâm hơn không ít.

Đêm nay người của Lê Ký Tửu Lầu ngủ ngon lành trọn vẹn nhất sau mấy ngày ưu sầu, phiền muộn vừa qua.

Thế nhưng có vài người không dễ chịu lắm, bọn họ trằn trọc tới nửa đêm vẫn không ngủ được.

Nhắc tới vị Giang lão gia kia trước đã. Chẳng mấy khi hôm nay hắn trở về phủ một lần, lúc sắp đi ngủ, lại được nghe người bên dưới báo cáo tình hình làm ăn của Lê Ký hôm nay.

Cái tin Lê Ký nhà người ta chẳng chịu chút ảnh hưởng nào, một ngày nay, trong sảnh lớn vẫn ngồi chật kín người khiến hắn hoảng hồn.

Hắn không nhịn được đã nảy lên ý đánh trống lui quân. Kể cả khi tiền trong nhà mình nhiều, nhưng cũng không thể mang đi đổ sông đổ bể kiểu này. Liên tục hai ngày rồi, nếu có thể nổi lên chút tác dụng, hắn đã không có loại suy nghĩ này.

Phải biết rằng, người ta đã kiên nhẫn được qua hai ngày, ai biết bọn họ không có đối sách vượt qua ba, thậm chí là năm ngày?

“Lão gia, trời tối rồi mau ngủ đi.”

Giang lão gia lên tiếng trả lời, hắn cũng cởi quần áo lên giường, chỉ là nếp nhăn trên trán không cách nào giãn ra nổi.

“Đúng rồi, lần trước ngươi tới Lê Ký tửu lầu kia có gặp Lê Tương nha đầu bên đó, ngươi cảm thấy nàng là người thế nào? Có dễ đối phó hay không?”

Loading...