Thập Tử Nhất Sinh, Ta Xuyên Không Về Làm Ngư Dân - Chương 483
Cập nhật lúc: 2024-10-25 16:11:29
Lượt xem: 27
Hắn tự hỏi cả đời này đã từng nếm vô số nguyên liệu nấu ăn, nhưng lại không nhận ra loại thịt trên cây xiên nhúng này.
“Vị của que xiên này thật kỳ quái, nhưng lại ăn rất ngon. Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất khiến chúng ăn ngon như vậy, chắc chắn là phần nước dùng này.”
Thời lão gia nghe vậy liền gật gật đầu.
“Mục đích ta gọi các ngươi tới đây, đúng là cho các ngươi phân biệt nguyên liệu trong loại nước dùng này. Ta đã xem xét xong, tất cả những loại nguyên liệu Lê Ký Tửu Lầu mua sắm trong vòng một tháng qua, bên trong phòng bếp của chúng ta đều có. Nhiệm vụ hiện tại của hai người các ngươi chính là cân nhắc cẩn thận loại nước dùng này, nhìn xem nên làm như thế nào mới nấu ra được.”
Hai người sư phụ Giang: “……”
Chủ nhân nói nhẹ nhàng quá, nếu có thể cân nhắc ra, bọn họ đã sớm cân nhắc ra từ lâu rồi.
Sau khi Lê Ký Tửu Lầu khai trương, bọn họ đã bắt đầu nghiên cứu từng loại từng loại món ăn một, nhưng đến bây giờ chỉ nghiên cứu ra vài món canh thôi, những loại rau xào kia, không cách nào theo kịp.
“Làm sao? Không được ư?”
“Chủ nhân, chúng ta sẽ cố gắng hết sức……”
Hai người sư phụ Giang đưa mắt nhìn nhau, đều lộ ra một nụ cười khổ.
Không còn nghi ngờ gì nữa trong phần nước dùng này có bỏ thêm ớt cay, còn tương đậu, thế nhưng cũng giống như nước dùng lẩu trước đây, bọn họ cũng bỏ thêm nước, cũng bỏ thêm các loại nguyên liệu nhưng thành phẩm luôn ra không đúng mùi vị.
Tuy tay nghề của hai người bọn họ thuộc dạng tốt nhất thành An Lăng này, nhưng chỉ giới hạn trong phạm vi những món hấp và hầm thôi, phương diện các món xào, chẳng khác nào tay mơ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-tu-nhat-sinh-ta-xuyen-khong-ve-lam-ngu-dan/chuong-483.html.]
Hiển nhiên là Thời lão gia cũng biết sự thật này, nhưng ai bảo trong phòng bếp của hắn không có một vị đầu bếp nào tinh thông món xào chứ? Không được, nhất định phải nhanh chóng đào được một người như vậy.
Sau khi ‘đuổi đi’ hai vị đầu bếp vừa rồi, hắn gọi đại chưởng quầy tới.
“Lão Lục, sau bếp của chúng ta nên tuyển thêm người.”
“Quá trùng hợp, ta cũng có cùng suy nghĩ với chủ nhân. Ta đã hỏi thăm rồi, trong phòng bếp của Lê Ký kia, ngoại trừ Lê Tương và biểu tỷ của nàng, còn có ba đồ đệ khác. Hai người là nha đầu được Lê gia mua về, khế ước bán thân vẫn còn nằm trên tay Lê Tương, chắc chắn không mời về được. Chỉ có một người khác tên là Yến Túc, trong nhà không có nội tình gì, chỉ có một tỷ tỷ mở phường vải tại nhà. Trong phòng bếp còn một vị tên là Khương Mẫn, chính là người làm bánh bao trước kia, đã ký khế ước rất lâu với tửu lầu nhà họ, nếu bội ước, cần phải bồi thường không ít tiền.”
Đại chưởng quầy đã hỏi thăm rất tường tận.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Khương Mẫn kia biết làm bánh bao, hiện giờ mỗi ngày hắn đều ở cùng mấy người Lê Tương trong phòng bếp, chắc chắn sẽ biết khá nhiều thứ. Hơn nữa, của cải nhà hắn là ít ỏi nhất, cho nên hắn chính là đối tượng dễ xuống tay nhất. Chủ nhân, nếu ngài không có ý kiến, vậy buổi tối ta tự mình tới Khương gia, ngày mai lại đi tiếp xúc với Yến Túc.”
Thời lão gia tỏ ra cực kỳ tín nhiệm đại chưởng quầy, hắn lập tức đồng ý.
“Ngươi chỉ cần thuyết phục được bọn họ, tiền không phải vấn đề.”
Tuy hắn đã nhận lời với Tần Lục, không tiếp tục gây phiền toái cho người Lê gia, nhưng hắn đâu có nhận lời không đào đầu bếp của tửu lầu bọn họ?
Nếu người ta không muốn đi, hắn có đào kiểu gì cũng vô dụng, nhưng nếu người ta nguyện ý tới Đông Hoa, chỉ có thể nói rằng Lê gia tửu lầu không giữ được người, sao trách nổi người khác?
Đại chưởng quầy được chủ nhân ra lệnh, hắn lập tức đi chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, chỉ chờ Lê gia tửu lầu đóng cửa sẽ xuất phát tới Khương gia.
Lúc này Trân Nương đang dọn dẹp các thứ đồ linh tinh trong sân.
Hôm nay người ta tới nhà bọn họ sửa chữa phòng ở, bận rộn làm việc cả một ngày, trong sân vô cùng hỗn loạn.