Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 93

Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:59:23
Lượt xem: 19

Nghiêm Lỗi thừa nhận: "Xem thử."

Anh nhìn cô, nhưng cô không hề có vẻ tức giận khi anh làm lộn xộn sách của mình, trái lại còn mở to mắt hỏi anh: "Anh cảm thấy thế nào?"

"Anh cảm thấy hơi có vấn đề, cảm giác tư tưởng không đứng đắn." Nghiêm Lỗi suy nghĩ nói: "Quyển này em xem lại đi, không ổn thì đốt đi."

Dù sao cô đã đốt nhiều quyển như vậy, thêm quyển này cũng như nhau.

Đôi mắt linh động của Kiều Vi chớp chớp, giống như có ý định gì đó. Quả nhiên, cô lại nói: "Có vấn đề hay không, thay vì bảo em xem thì anh tự mình xem đi."

"Em có ý gì?" Nghiêm Lỗi nhíu mày, nghiêm túc cảnh cáo cô: "Anh nói cho em biết, anh sẽ không bị những thứ này làm sa ngã đâu."

"Em biết mà, cho nên anh quyết định rốt cuộc nên giữ hay đốt chẳng phải thích hợp hơn em à?" Kiều Vi mỉm cười: "Tiêu chuẩn của anh nghiêm khắc hơn em, để anh phán đoán sẽ không có sơ hở, an toàn hơn đúng không?"

Đúng thế, từ khi nhận ra mình mù mờ, để các loại tác phẩm văn học tư tưởng giai cấp tiểu tư sản suy đồi này tồn tại dưới mắt mình lâu như thế, Nghiêm Lỗi không thể nào tin tưởng đánh giá của Kiều Vi nữa.

Cô đã sa ngã từ lâu.

Cho nên mới có ảo tưởng với kẻ yếu đuối như kỹ thuật viên.

Anh cầm lấy: "Vậy để anh xem."

Kiều Vi hé miệng cười, kéo ghế ở bàn đọc sách ra, ra hiệu "Mời" với anh rồi xoay người ra ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-93.html.]

Nghiêm Lỗi kéo cổ áo quạt mấy lần mới ngồi xuống trước bàn sách bắt đầu đọc.

Phong cách viết vẫn rất thu hút, đọc như đắm chìm vào đó. Trước kia Nghiêm Lỗi chỉ đọc những quyển sách tuyên truyền chính trị, chưa từng đọc những quyển sách khiến người ta say mê như thế.

Lúc Kiều Vi bưng đĩa đi vào, nhìn thấy vẻ mặt anh thả lỏng tập trung vào trang sách.

Bị tiếng bước chân của cô làm giật mình, Nghiêm Lỗi mới hoàn hồn lại, anh nhìn thử, vậy mà mình đã đọc nhiều như vậy?

Không cảm nhận được thời gian trôi qua.

"Quyển sách hay không?" Quai hàm Kiều Vi phồng lên như đang nhai gì đó, đưa đĩa tới: "Ăn đào đi."

Từng miếng đào đã bày sẵn trên đĩa, đào được rửa sạch cắt thành từng lát.

Nghiêm Lỗi cầm một miếng: "Cần gì phải cắt?"

Ăn đào chỉ cần cắn là được, hoặc là bẻ đôi mỗi người một nửa.

Gọt ra như thế quá màu mè, có cảm giác như giai cấp tiểu tư sản mục nát lãng phí.

Đào Hố Không Lấp team

Kiều Vi chớp mắt: "À... Lớn quá Tương Tương không ăn được."

Được rồi, lý do này có thể tiếp nhận, mà Nghiêm Lỗi phát hiện ra cắt thành từng lát có thể cho vừa vào miệng, ăn gọn gàng không chảy nước.

Loading...