Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 92

Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:59:07
Lượt xem: 11

Lúc này nghe Nghiêm Lỗi hỏi, trong lòng cô hơi chột dạ.

Cô đang tính toán xem sau này có nên chú ý đến lượng dầu không, lại nghe Nghiêm Lỗi nói: "Không đủ dầu thì đi mua đi, phiếu dầu ở trong hộp. Nếu không đủ phiếu dầu thì nói với anh, anh nghĩ cách."

Ở thời đại này, đương nhiên tiền rất quan trọng nhưng phiếu còn quan trọng hơn. Nếu không có phiếu mà chỉ có tiền thì có thể không mua được đồ, hoặc chỉ mua được với giá cao.

Trong phút chốc cô lại thấy đồng cảm với Lâm Tịch Tịch.

Lâm Tịch Tịch sống ở thời đại này, nếm trải khổ sở ở nơi này, cô ta trùng sinh trở về muốn ôm đùi Nghiêm Lỗi là chuyện rất bình thường.

Ai không muốn chứ.

Thời đại này muốn dùng dầu còn phải tiết kiệm.

Cho dù vì một miếng dầu cũng phải ôm đùi.

Bầu không khí bữa cơm hôm nay tốt hơn hẳn tối qua, Nghiêm Tương ăn nhiều hơn bình thường nửa bát cơm.

Nghiêm Lỗi nhìn thấy Kiều Vi vừa xoay tay vừa liếc mắt nhìn mình, vẻ mặt kia biểu lộ rõ ý của cô, anh kìm nén không trợn mắt nói: "Cứ để đó, anh rửa chén."

Kiều Vi mỉm cười: "Cảm ơn."

Vợ chồng với nhau nói cảm ơn gì chứ, bệnh tâm thần.

Nghiêm Lỗi lạnh lùng đi vào bếp dùng số củi còn lại nấu nửa nồi nước ấm bưng ra, trước tiên tráng bát đũa qua nước ấm cho hết dầu, sau đó dùng xơ mướp rửa.

Đào Hố Không Lấp team

Quay đầu thấy váng dầu nổi lên trong nồi, lóe ra ánh sáng năm màu trong buổi tối u ám.

Đúng là phá của.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-92.html.]

May mà anh đủ khả năng chống đỡ.

Từ xưa đến nay, hễ đàn ông có bản lĩnh nuôi gia đình, có thể để vợ con sống dễ chịu thì phần lớn sẽ kiêu ngạo.

Nghiêm Lỗi cũng như thế.

Thật kỳ lạ, bọn họ kết hôn nhiều năm như thế, anh mua cho cô rất nhiều quần áo vải vóc, cho cô ăn ngon mặc đẹp, trứng gà bao no nhưng chưa bao giờ có cảm giác thành tựu như hôm nay.

Nghiêm Lỗi giật mình.

Hoặc có thể vì lúc trước cô chưa từng mỉm cười nhìn anh.

Ánh mắt đó mang theo sự vui vẻ hài lòng, ánh mắt linh động giống như đang nói: Người đàn ông này không tệ.

...

Hừ!

Còn nói "Cảm ơn" với anh, giả dối.

Sau khi rửa bát xong, Nghiêm Tương ở bên cạnh giúp úp bát.

Nghiêm Lỗi hỏi: "Mẹ con đâu?"

"Trong phòng."

Nghiêm Lỗi quay đầu nhìn lại, đúng là trong phòng sách sáng đèn, cô còn kéo màn cửa lên.

Anh vừa đi vào phòng sách, Kiều Vi đã hỏi anh: "Anh xem quyển sách này à?"

Trong tay cô đang cầm quyển sách Nghiêm Lỗi kẹp thẻ đánh dấu trang.

Loading...