Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 66
Cập nhật lúc: 2024-10-05 23:19:53
Lượt xem: 15
Lâm Tịch Tịch thật sự không có chứng cứ gì, chỉ có thể hậm hực im miệng.
Lúc đi ra sân, lại thêm một chậu quần áo to đùng nữa. Mợ của cô ta tiếc của không cho cô ta giặt bằng xà phòng mà phải dùng chày gỗ đập, mệt c.h.ế.t đi được.
Thời đại không có máy giặt đúng là vất vả.
Ban đầu Lâm Tịch Tịch muốn tạo dựng hình tượng hiền huệ chăm chỉ, chuẩn bị làm vợ hai của Nghiêm Lỗi tương lai xán lạn càng sớm càng tốt, nhưng bây giờ Kiều Vi vẫn chưa chết.
Cô ta mím môi.
Không ai có thể phá hỏng con đường làm giàu của cô ta.
Cho dù Kiều Vi kia cũng sống lại thì cũng chỉ là một cô gái mới hai mươi tuổi đầu, làm sao đấu với cô ta được?
Kiều Vi nghỉ ngơi một lát, xoa bóp cánh tay đau nhức rồi lại đ.ấ.m lưng, sau đó ngồi vào bàn làm việc, mở ngăn kéo ra.
Sáng nay lúc lấy tiền, cô thấy trong ngăn kéo có rất nhiều thư từ chưa mở.
Đào Hố Không Lấp team
Cô nhặt bừa một xấp lên mở ra xem, quả nhiên là thư do kỹ thuật viên viết cho Kiều Vi Vi.
Đọc qua một lúc, Kiều Vi suýt thì chua ê hết cả răng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-66.html.]
Hở ra là Mussorgsky nói, hở ra là chồng này chồng nọ. Tuy không thể nói là nghìn năm văn vở, đúng là sinh viên đại học thời đại này cũng có chút văn thơ, nhưng chắc chắn có thể nói đây là công đực xòe đuôi.
Con xòe rất ác nữa.
Khóe miệng Kiều Vi giật giật.
Nhưng mà nguyên chủ Kiều Vi Vi lại thích kiểu này. Ký ức về những lá thư này thật phong phú và đặc sắc, rõ ràng và mạnh mẽ hơn ký ức về Nghiêm Lỗi nhiều.
Giống như một dòng suối ngọt ngào, nó nuôi dưỡng cuộc sống ù lì của nguyên chủ, khiến cô ấy tưởng như mình đã tìm được tri kỉ, điên cuồng vì tình yêu.
Kiều Vi nhớ rằng những lá thư này từng được xếp rất ngay ngắn, còn được buộc lại bằng dây chun.
Bây giờ chúng nằm rải rác như thế này, không cần phải nói cũng biết chắc chắn là Nghiêm Lỗi đã mở hết ra xem rồi. Sự bừa bộn trong ngăn kéo đã thể hiện sự tức giận của anh lúc đó.
Kiều Vi lôi hết đống thư ra, lấy cả giấy viết thư và phong bì ra luôn. Sau khi chắc chắn không còn sót cái gì nữa, cô nhấc nắp bếp lò ngoài hiên lên.
Lúc đậy nắp, than tổ ong bên trong cháy rất chậm, ở trạng thái “bất diệt” và tiêu hao rất ít.
Ngay khi nắp được mở, một lượng lớn oxy tràn vào, ngọn lửa lập tức bùng lên, dễ sử dụng hơn bếp đất đốt bằng củi nhiều.
Kiều Vi ném hết đống thư vào trong, lửa lập tức lan tới, nuốt chửng mọi giấy tờ và chữ viết.