Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 61
Cập nhật lúc: 2024-10-05 23:18:29
Lượt xem: 14
Hơn nữa, đây là thế giới trong sách, còn phải cân nhắc những sai xót do trình độ tác giả chưa đủ, lịch sử không rõ ràng và suy nghĩ cá nhân.
Nhưng sau đó cô lại nghĩ, Nghiêm Tương là con trai của Nghiêm Lỗi, Nghiêm Lỗi là nam chính, cô đột nhiên cảm thấy mình không cần phải lo lắng.
Dưới ánh hào quang của nam chính, còn sợ cái gì.
Nghĩ vậy, cô lại cảm thấy nhẹ nhõm.
Nhưng lại nghĩ đến việc vừa rồi chị Dương không cho Quân Quân chơi với Nghiêm Tương. Quả nhiên, ngày hôm qua khi cô trở về đã thấy Nghiêm Tương ở nhà chơi một mình.
Đào Hố Không Lấp team
Theo quan điểm của Kiều Vi, trong thời đại và môi trường nhà ở một tầng, không phải những đứa trẻ này nên kết bè kết đội chơi cùng nhau sao?
Cô hỏi Nghiêm Tương: “Con có thường chơi với đám Quân Quân không?”
Nghiêm Tương lại lắc đầu: “Không, con không chơi với bọn họ.”
Kiều Vi cảm thấy có lẽ là nguyên chủ Kiều Vi Vi không hòa đồng với các gia đình quân nhân khác, dẫn đến việc Nghiêm Tương cũng bị cô lập, giống như những gì đã xảy ra ở nhà của đoàn trưởng Triệu vừa rồi.
Những bà mẹ đó không cho con mình chơi với Nghiêm Tương.
Ở thế hệ sau, Kiều Vi cũng xem được tin tức kể một đứa trẻ mặc chiếc váy trị giá vài nghìn tệ đến trường mẫu giáo, khi bị xé rách thì gọi bố mẹ đối phương bồi thường mấy nghìn tệ. Kết quả là đứa trẻ ở trường đã bị cô lập... Ai dám cho con mình chơi với đứa trẻ này, không cẩn thận làm hỏng quần áo của người ta sẽ phải bồi thường hàng ngàn tệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-61.html.]
Điều này không phải không có lý. Nếu Kiều Vi là bố mẹ của "những đứa trẻ khác", cô sẽ không cho con mình chơi với những đứa trẻ mặc đồ xa xỉ. Vì vậy cô hoàn toàn không trách chị Dương.
Nhưng bây giờ Kiều Vi đã là mẹ của Nghiêm Tương, thấy Nghiêm Tương bị cô lập, làm sao cô có thể vui vẻ được.
Cô quyết định: “Lát nữa mẹ sẽ tìm cho con hai bộ quần áo phù hợp, để con chơi với bọn họ.”
Đang băn khoăn không biết trẻ con có thể hiểu chuyện này hay không, nào biết Nghiêm Tương lại lắc đầu: "Con không thích chơi cùng bọn họ."
Kiều Vi: "?"
Khuôm mặt nhỏ của Nghiêm Tương nghiêm túc: “Bọn họ quá ồn ào, nói cũng không nghe.”
Nghiêm Tương nói xong liền chạy đi uống nước.
Kiều Vi bị bỏ lại: "?"
Trên bàn dưới mái hiên có mấy chiếc chậu và lọ tráng men.
Nghiêm Tương đang ôm một trong số đó để uống.
Kiều Vi lục lại trí nhớ của mình, nhớ ra đây đều là nước sôi để nguội.