Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 51
Cập nhật lúc: 2024-10-05 23:15:41
Lượt xem: 25
May mà khi ra cửa đều mang theo đủ loại tem phiếu, phiếu đường cũng có.
Không biết nên mua bao nhiêu, cô khiêm tốn hỏi chị bán hàng. Người bán hàng nhìn cách ăn mặc của cô và Nghiêm Tương cũng biết là gia đình quân nhân, nên nói: “Mua ba hào đi.”
Vì thế Kiều Vi mua ba hào đường đỏ, dùng giấy dầu gói lại, bên trên dán một tờ giấy màu hồng nhạt, lại dùng dây nhựa cột lại.
Gói xong rồi mới nhìn thấy Nghiêm Tương đang nhìn với ánh mắt lấp lánh.
Kiều Vi buồn cười, mở ví tiền, lấy một xu tiền kim loại đặt lên trên quầy: “Cho thằng bé một miếng.”
Người bán hàng cười lấy một miếng nhỏ đường đỏ đặt ở trên quầy ra nhét vào trong miệng Nghiêm Tương. Nghiêm Tương và Kiều Vi vui vẻ trở về nhà.
Về đến nhà, Kiều Vi đặt rau nhà mình xuống, lấy hai miếng thịt từ trong giỏ ra. Khi mua đã nhờ người bán thịt cắt một d.a.o chia làm hai miếng. Một miếng khá mỡ, một miếng hơi nạc.
Đào Hố Không Lấp team
Kiều Vi nhớ hình như thời đại này cho rằng thịt mỡ tốt hơn thịt nạc, cô không chắc chắn lắm, nên hỏi Nghiêm Tương: “Thịt mỡ ngon hay thịt nạc ngon.”
Nghiêm Tương không do dự đáp: “Thịt mỡ ngon, thịt mỡ thơm.”
Lại vừa lắc đầu: “Không có ai thích mua thịt nạc.”
Kiều Vi nói: “Được, vậy chúng ta đưa miếng thịt mỡ này cho bác Triệu dì Dương, cảm ơn bọn họ chăm sóc Tương Tương.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-51.html.]
Nghiêm Tương gật đầu: “Vâng vâng!”
Kiều Vi cầm thịt và đường đỏ, lại mang theo Nghiêm Tương ra ngoài.
Nhà đoàn trưởng Triệu cách không xa, vài bước chân là đến.
Cổng nhà rộng mở, Kiều Vi không đi thẳng vào, đứng ở ngoài cổng gọi: “Có ai ở nhà không?”
Có người đáp lời, từ trong nhà đi ra. Người này chừng ba mươi tuổi, búi tóc sau đầu, thân hình gầy yếu, sắc mặt vàng vọt.
Nhìn dáng vẻ có thể thấy được là đến từ nông thôn.
Không có gì ngạc nhiên, Nghiêm Lỗi và rất nhiều đồng đội của anh đều có xuất thân nông dân khổ cực. Dựa vào tâm huyết và tấm lòng phục vụ đất nước, mới liều ra cấp bậc ngày hôm nay.
Đãi ngộ của bộ đội tốt hơn đãi ngộ của công nhân, cũng là bởi vì quốc gia có một tư tưởng chỉ đạo “Đổ m.á.u càng nặng hơn đổ mồ hôi”.
Rất nhiều người đời sau chỉ biết là chiến tranh Triều Tiên, lại không biết thật ra sau khi dựng nước, bởi vì chính trị nên đất nước luôn có trận đánh lớn nhỏ.
Giống như câu nói ở trên mạng kia, đâu có năm tháng tĩnh lặng gì, đều là người khác gánh vác trọng trách đi trước thay bạn.
“Chị dâu.” Kiều Vi ngọt ngào gọi, mang theo Nghiêm Tương sải bước vào trong sân.