Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 168
Cập nhật lúc: 2024-10-13 16:03:00
Lượt xem: 16
Kiều Vi mới sực nhớ ra, ở thời này bánh quy là đồ tốt.
Trong lòng cô hơi rục rịch hỏi: "Nhà chúng ta có sữa bò không?"
Nghiêm Lỗi nghi ngờ hỏi lại: "Để làm gì?"
Kiều Vi nói với anh: "Sữa bò có chất dinh dưỡng, trẻ con nên ăn mỗi ngày ít nhất một quả trứng gà, một ly sữa."
Cô ngừng một chút, bổ sung thêm cho phù hợp với đặc tính của thời đại này: "Vậy thì thân thể mới khỏe mạnh, thân thể là tiền vốn để làm cách mạng, lãnh tụ vĩ đại của chúng ta nói như thế mà."
Đào Hố Không Lấp team
Sao lúc này Nghiêm Lỗi nhớ được lãnh đạo nói gì, anh chỉ cảm nhận được sự mềm mại trong lòng bàn tay, chợt nhớ đến cách trong sách miêu tả da thịt của phụ nữ... "Hệt như sữa bò".
"Kiều Vi..." Anh cắn lên gáy Kiều Vi, nói nhỏ: "Da của em... y như sữa bò vậy."
Kiều Vi kéo cổ áo lót mà anh ngậm trong miệng lại.
Má ơi, mấy lời âu yếm này thật quê mùa!
Tuy quê nhưng cũng là tiến bộ rất lớn, nhất định không được cười anh mà còn phải cổ vũ nhiều hơn.
Kiều Vi nén cười, cô nghiêm túc hỏi Nghiêm Lỗi: "Vậy anh thích không?"
Sao lại không thích được.
Nghiêm Lỗi vùi vào cổ cô: "Ừm."
Kiều Vi đạp anh: "Nói đi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-168.html.]
Nghiêm Lỗi mới nói: "Anh thích."
Giọng nói trầm thấp, hình như là chưa quen và xấu hổ với cách thể hiện sự yêu thích thẳng thắn này.
Người thời đại này thật là.
Cô quay người lại, đối mặt với Nghiêm Lỗi, chóp mũi đụng chóp mũi anh: "Còn da của anh có màu lúa mạch."
Màu lúa mạch làm Nghiêm Lỗi liên tưởng ngay đến nông thôn, nhưng nghe giọng nói nũng nịu này thì không có vẻ chán ghét. Nghiêm Lỗi do dự một chút mới hỏi dò: "Vậy em có thích không?"
Kiều Vi ôm cổ anh, hôn nhẹ lên môi anh: "Em thích."
Cô xoa xoa cánh tay rắn chắc của anh: "Em cũng thích cái này, rất mạnh mẽ."
Tay cô trượt xuống lồng n.g.ự.c cứng rắn của người đàn ông, ấn vào: "Đây nữa..."
Cô còn chưa nói hai chữ "em thích" thì môi đã bị chặn lại, chỉ có thể phát ra tiếng "a".
Thật là, anh gấp như thế làm gì, cô còn chưa nói hết câu mà.
Miệng cô không nói được nữa, Kiều Vi chỉ còn cách dùng bàn tay để thể hiện cô thích cơ bụng săn chắc của người đàn ông này đến mức nào.
Dù sao cô vẫn còn đang trong kỳ kinh nguyệt, đùa giỡn một hồi cũng phải ngừng lại.
Nghiêm Lỗi ôm cô không buông tay.
Kiều Vi đập tay anh, lầm bầm: "Anh không nóng à?"
"Không nóng, em mát lắm, ôm thật thoải mái."Anh nói. Hình như là vì cả hai đều nói "thích" nhau, nên anh dần không còn cảm giác xấu hổ khi bày tỏ sự yêu thích của mình nữa, anh ngừng lại một chút rồi nói nhỏ: "Anh thích cảm giác da thịt dán vào nhau."