Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 118
Cập nhật lúc: 2024-10-07 23:33:41
Lượt xem: 28
“Nguyên lý đòn bẩy” gì đó cũng đủ để Nghiêm Lỗi sinh lòng kính trọng với kiến thức rồi. Cách anh nhìn cô thể hiện sự khao khát và kính sợ với kiến thức.
Không phải chứ? Không thể nào?
Kiều Vi nhớ tới bộ dáng người đàn ông này nỗ lực thể hiện “Em cứ xài tiền và phiếu thoải mái” ở trước mặt cô.
Đường đường là nam chính, chẳng lẽ thực chất bên trong lại tự ti à?
Thật ra ngoại trừ những người quá tự tin, thì hầu hết mọi người đều cần sự tán thành và khẳng định của người khác.
Nghiêm Lỗi xui xẻo ở chỗ sau khi nhập ngũ anh mới được xóa mù chữ, có lòng kính nể đối với tri thức, cho nên anh đã cưới một cô gái có văn hóa.
Cuối cùng người trí thức đó xem thường một kẻ chân đất như anh, chưa từng công nhận những ưu điểm và năng lực của anh mà đối xử với anh rất hờ hững.
Đào Hố Không Lấp team
Đời sau hay có mấy anh trai thấp kém thích kiểm soát bạn gái bằng cách hạ thấp họ.
"Em xấu như thế, làm gì có ai thích em ngoài anh cơ chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-118.html.]
"Em ngốc như vậy, làm gì cũng không xong, ngoài anh ra làm gì còn ai chịu nổi em hả?"
Sau một thời gian, cô bạn gái dần trở nên mất tự tin và sợ phải rời khỏi người đàn ông ấy.
Tuy rằng nguyên chủ không đến mức hạ thấp Nghiêm Lỗi, nhưng sự coi thường của nguyên chủ cũng dẫn đến kết quả tương tự.
Ai cũng cần được khen. Thoạt nhìn Nghiêm Lỗi là loại người vừa có năng lực lại biết khen người khác, nhưng thật ra anh cũng cần được người khác công nhận.
Vì thế khi Kiều Vi dùng hai tờ phiếu công nghiệp còn cố ý nói cho anh biết trước một tiếng, sống lưng của anh ưỡn thẳng lên thấy rõ.
Kiều Vi cắn đũa, thấy nhu cầu đời sống tình cảm chưa được thỏa mãn của Nghiêm Lỗi, trong lòng cô đã biết cách dỗ người đàn ông này.
Cô đổi chủ đề nói chuyện: "Cái anh ở hợp tác xã cung tiêu đó họ Từ, em nói chuyện với anh ta một hồi. Anh ta nói sau này có đồ gì tốt sẽ giữ lại cho em một ít."
Nghiêm Lỗi cười nói: "Được đó, đơn vị của bọn họ tốt lắm. Nếu anh ta nói có hai thùng thì anh nói em nghe, ít nhất cũng phải ba thùng. Nếu không thì sao hôm qua đã đến rồi mà hôm nay mới dám bày ra chứ."
Kiều Vi kinh ngạc hỏi: "Sao thế? Tham nhũng sao?"
"Sao em lại nghĩ ngay đến tham nhũng? Sao có thể ăn chặn được chứ?" Nghiêm Lỗi ngạc nhiên với lối suy nghĩ của cô: "Nhà nước ấy mà, chỉ cần thiếu một cây kim thôi cũng bắt bọn họ móc tiền túi ra bù vào. Bọn họ chỉ là tiêu hóa nội bộ thôi. Nếu có thứ gì tốt thì họ sẽ ưu tiên mình mua trước, sau đó là người thân và bạn bè. Nếu không sẽ bị bạn bè thân quen mắng chết."