Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 86: Mua một căn nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:18:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm , Đường Niệm Niệm dậy, ăn món bánh nếp xào rau cải của bà cụ Đường, ốp thêm hai quả trứng lòng đào, đạp xe lên huyện.

 

Kỳ thi của xưởng máy kéo diễn lúc 9 giờ rưỡi sáng.

 

"Cầm lấy mấy quả trứng , trưa đói thì ăn."

 

Bà cụ Đường đuổi theo, nhét cho cô ba quả trứng luộc, lải nhải: "Đừng tiệm cơm ăn, ăn một bữa ở đấy mua mấy cân thịt, đắt c.h.ế.t ."

 

"Bà nội, cháu sẽ mua thịt kho tàu về cho bà."

 

Đường Niệm Niệm và bà cụ chuyện kiểu ông gà bà vịt.

 

"Không cần, ăn bao giờ , mày cứ lo cái mày là !"

 

Bà cụ Đường quả quyết từ chối. Đồ ăn tiệm cơm đắt cắt cổ, bà thèm, thịt Đường Tăng mà ăn thành tiên .

 

Đường Niệm Niệm bỏ trứng túi, đạp xe . Dù bà cụ gì cô cũng chỉ chọn lọc, lát nữa mua một bát thịt kho tàu, thêm bát cá hố kho mang về là xong.

 

Giữa đường cô gặp Cửu Cân đang cắt cỏ lợn ven đường.

 

"Cho em !"

 

Đường Niệm Niệm đưa cả ba quả trứng cho con bé.

 

"Chị hai, em yêu chị c.h.ế.t !"

 

Câu của Cửu Cân chẳng gì mới mẻ, nhưng giọng thì ngày một to hơn. Khóe miệng Đường Niệm Niệm cong lên, đạp xe như bay khỏi thôn Đường.

 

9 giờ, cô đến xưởng máy kéo, biếu ông bảo vệ hai điếu t.h.u.ố.c .

 

Địa điểm thi vẫn là phòng họp. Trên hành lang, quả nhiên cô thấy nhóm của Kim Sóng. Cô gái mặc áo khoác len màu xanh ngọc bích hôm nay đổi sang áo khoác đỏ, buộc tóc hai bên, thắt khăn voan đỏ.

 

Mấy đó thấy Đường Niệm Niệm đều sững sờ.

 

"Cô thi đậu xưởng dệt bông 2 cơ mà? Sao vẫn còn tới đây thi?"

 

"Cô bán công việc ở xưởng 2 cho Dương Hiểu Hồng ."

 

Có một cô gái quen Dương Hiểu Hồng nội tình, giọng điệu đầy ghen tị. kể cả Đường Niệm Niệm bán cho cô thì cô cũng chẳng mua nổi. Nhà cô điều kiện cũng tạm nhưng bố đời nào bỏ 800 đồng để mua việc, cô hoặc là chờ khu phố sắp xếp, hoặc là tự thi thôi.

 

"Lần chỉ một chỉ tiêu thôi." Cô gái áo xanh ngọc nhíu mày, tỏ vẻ khó chịu với Đường Niệm Niệm.

 

nhất, thi chắc chắn đỗ. Tổng cộng ba chỉ tiêu thì hai suất nội bộ , còn một suất chẳng lẽ Đường Niệm Niệm nẫng tay ?

 

nghĩ thế, những khác cũng nghĩ thế, sắc mặt ai nấy đều khó coi, nhưng chẳng Đường Niệm Niệm.

 

"Không , vẫn còn xưởng máy móc nông nghiệp mà!"

 

Kim Sóng an ủi một câu. Anh oán hận Đường Niệm Niệm lắm, dù đó cũng là cô gái thầm thương trộm nhớ. Hơn nữa dù thi trượt thì vẫn còn đường lui ở xưởng chế biến thịt, lo thất nghiệp.

 

Những khác cũng thở phào, nghĩ bụng ngày mai thi xưởng máy móc nông nghiệp chắc Đường Niệm Niệm sẽ nữa .

 

Kỳ thi bắt đầu, vẫn là thư ký xưởng trưởng giám thị. Đề thi cũng na ná bên xưởng dệt, Đường Niệm Niệm xong cái một, nộp bài đầu tiên.

 

"2 giờ rưỡi chiều kết quả, công bố tại chỗ!"

 

Thư ký xưởng trưởng thông báo. Đường Niệm Niệm gật đầu rời khỏi xưởng máy kéo.

 

Chỉ cần gian lận, cô trăm phần trăm đỗ. Còn sớm mới đến giờ ăn trưa, cô ghé qua chỗ Bát.

 

" đang tìm cô đây."

 

Anh Bát thấy cô thì tươi hớn hở. Lô xe đạp bán hết sạch, kiếm một khoản lớn. Từ ngày quen cô gái xinh , thu nhập của tăng gấp mấy , cô chính là Thần Tài của !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-86-mua-mot-can-nha.html.]

 

"Có một căn nhà, chủ nhà địa phương, công tác điều chuyển về quê ở Hàng Thành nên bán nhà, bán cả nội thất luôn, giá 800 đồng."

 

Anh Bát địa chỉ căn nhà. Tuy trung tâm thành phố nhưng khá gần nội thành, cũng tiện.

 

Đường Niệm Niệm bảo dẫn xem, nếu ưng mắt thì chốt luôn hôm nay.

 

Trên đường xem nhà, Bát nhắc đến máy dệt tất: " liên hệ với bên Hồng Tú , 48 cái máy dệt tất hỏng, thể bán theo giá sắt vụn, nhưng mà nát lắm, sửa ?"

 

"Anh cứ mang một cái về cho xem ." Đường Niệm Niệm dặn dò, cô cũng chắc chắn mười phần, xem máy móc thế nào .

 

"Được." Anh Bát đồng ý.

 

Hơn mười phút , họ đến nơi. Cả gia đình chủ nhà đều ở đó, trong phòng khách ngổn ngang hành lý. Nhà cửa dọn dẹp sạch sẽ, trong sân trồng khá nhiều hoa hồng và tường vi. Điều khiến Đường Niệm Niệm hài lòng nhất là căn nhà biệt lập, tường bao quanh, chung đụng với ai, yên tĩnh.

 

" lấy!"

 

Đường Niệm Niệm rút từ trong túi 800 đồng, một xấp dày cộp.

 

Vợ chồng chủ nhà ngạc nhiên, ngờ cô bé sảng khoái đến thế.

 

"Người lớn nhà cháu đến ?" Hai vợ chồng là thật thà, sợ cô bé chủ .

 

"Nhà cháu do cháu quyết định, giờ thủ tục luôn ạ!"

 

Đường Niệm Niệm cho nhanh, cô thích việc gì cứ dây dưa lằng nhằng, ảnh hưởng tâm trạng.

 

"Được."

 

Vợ chồng chủ nhà mừng rỡ. 800 đồng thời mấy ai bỏ ngay . Họ vốn định về quê nhờ bạn bán hộ, ngờ gặp khách sộp.

 

Sở quản lý nhà đất tan , chủ nhà Đường Niệm Niệm là họ hàng, nhân viên hỏi vài câu thủ tục cho họ. Tờ khế nhà mới tinh lò, chủ sở hữu là Đường Niệm Niệm.

 

"Cô gái , ngày chúng mới vé xe, nếu cô cần ở gấp thì tối nay chúng nhà khách ngủ." Vợ chồng chủ nhà ngại ngùng .

 

"Không vội ạ, hai bác cứ để chìa khóa trong bồn hoa là ."

 

Đường Niệm Niệm câu nệ, hai đêm thôi, cô keo kiệt thế.

 

"Thế cô kiểu gì? Cô ở , lúc mang chìa khóa qua cho." Chủ nhà lo cô nhà.

 

"Trèo tường ạ!"

 

Đường Niệm Niệm đáp tỉnh bơ. Tường rào đến hai mét, cô trèo cái một.

 

Vợ chồng chủ nhà im lặng vài giây, cô với ánh mắt khó tả. Cô gái xinh xắn thế mà dám trèo tường cao thế, gan to thật.

 

Đường Niệm Niệm cất khế nhà gian, bảo Bát nhanh chóng kiếm một cái máy dệt tất , tiệm cơm.

 

Cô gọi một phần thịt kho tàu và cá hố kho đóng hộp mang về, cất gian. Ăn no nê xong, Đường Niệm Niệm đến nhà ông Hướng, trong gùi thêm ít sữa bột, thịt, trứng gà và t.h.u.ố.c men.

 

Cô đội mũ che kín mặt, gõ cửa vài cái. Bà Hướng mở cửa. Đường Niệm Niệm lách , bà Hướng lập tức đóng cửa .

 

"Mấy thứ các bác ăn . Thuốc hai loại, loại là tiêm, loại là uống, ngày ba viên."

 

Đường Niệm Niệm lấy sữa bột và thịt trứng . Gà rừng trong gian đẻ trứng chăm, ngày nào cũng nhặt hơn chục quả, cô tích nhiều lắm. Thịt bảy tám cân, sữa bột gói trong báo, cô bóc hai lon.

 

Thuốc là Streptomycin và Isoniazid. Streptomycin để tiêm, Isoniazid để uống. Thời Isoniazid , nhưng đời đó là t.h.u.ố.c chủ lực trị lao phổi, hiệu quả .

 

"Cảm ơn, thật sự cảm ơn cô!"

 

Hai vợ chồng già mắt đỏ hoe. Có t.h.u.ố.c là con trai cơ hội khỏi bệnh, hai đứa cháu cũng che chở. Họ già , còn trụ bao lâu. Niềm tin duy nhất giúp họ sống tiếp là chăm sóc đứa con ốm yếu và đứa cháu thơ dại. Nếu con trai khỏe , gánh nặng vai họ sẽ nhẹ nhiều.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Không cần khách sáo, chúng là trao đổi ngang giá!" Đường Niệm Niệm biểu cảm lạnh nhạt.

Loading...