Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 83: Chồng cháu kiếm một trăm ba mươi đồng

Cập nhật lúc: 2025-12-06 03:18:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chỗ dầu ngày thể ăn ba ngày đấy."

 

Bà cụ Đường đau lòng c.h.ế.t. Gần đây trong nhà dùng dầu cứ như dùng nước lã. Ngày xưa ở nhà địa chủ Tuyên cũng chẳng sống xa hoa thế .

 

Đường Niệm Niệm chẳng chẳng rằng, cứ trân trân bà cụ chằm chằm.

 

"Mày cứ phá , cái đồ phá gia chi t.ử như mày xem thằng nào dám rước!"

 

Bà cụ Đường hùng hổ đổ thêm dầu, xào rau miệng vẫn ngừng mắng.

 

"Cái loại cỏ cho lợn ăn, rau xanh đầy vườn ăn cứ đòi ăn cỏ lợn. Cho nhiều dầu thế thì đến cỏ rác cũng thơm, địa chủ Tuyên cũng phá của bằng mày."

 

Bà cụ mắng xa xả, nhưng sự chú ý dồn hết chảo rau, chẳng hề phát hiện Đường Niệm Niệm bên cạnh biến mất. Một lát , Đường Niệm Niệm , tay cầm một nắm cỏ.

 

"Bà nội, bà xào cái ăn thử xem thơm ."

 

Đường Niệm Niệm lười giảng đạo lý với bà cụ, cô dùng hành động thực tế để "vả mặt" bà. Hừ!

 

Sắc mặt bà cụ Đường đổi liên tục, mắng nhưng nghẹn lời. Một già một trẻ trừng mắt nửa ngày, cuối cùng bà cụ Đường bại trận, nghiến răng mắng: "Mày cứ phá , bà mặc xác mày!"

 

Đường Niệm Niệm khẽ hừ một tiếng, ném nắm cỏ chuồng gà, đàn gà lập tức tranh mổ. Cô phủi tay , với bà cụ đang tức khí đầy bụng: "Cháu yêu ."

 

Thẩm Kiêu nhà cô lợi hại lắm, cần bà cụ lo chuyện cưới xin .

 

"Keng!"

 

Cái xẻng trong tay bà cụ Đường văng ngoài. Đường Mãn Kim bước bếp định rót nước, thấy một cái xẻng bay tới suýt nữa thì xẻo mất mũi ông. Ông sợ hãi lùi vài bước, cái xẻng rơi xuống đất kêu loảng xoảng.

 

Bà cụ Đường chẳng buồn xót cái xẻng, cuống quýt hỏi: "Mày yêu đương từ bao giờ? Thằng đó gì? Bao nhiêu tuổi? Nhà ở ? Có công ăn việc ?"

 

Con ranh to gan thật, chuyện lớn như yêu đương mà chẳng với gia đình câu nào. là ba ngày đ.á.n.h là leo lên đầu lên cổ mà.

 

"Sói con!"

 

Đường Niệm Niệm cúi xuống nhặt cái xẻng lên, rửa sạch đưa cho bà cụ đang ngẩn .

 

Bà cụ Đường kịp load thông tin. Sói con là đứa nào?

 

"Bà nội, cháy rau !" Đường Niệm Niệm nhắc nhở, cô còn đang đợi ăn rau mã lan đây.

 

Bà cụ Đường vội vàng đảo rau, đầu tiếp tục tra hỏi.

 

Bữa tối hôm nay của nhà họ Đường cực kỳ thịnh soạn: rau mã lan xào xúc xích, canh gà rừng nấu nấm, rau xanh xào, ốc đồng hấp, ốc nhồi thịt ngỗng. Mùa ốc đồng là tươi ngon nhất, ngày nào Đường Cửu Cân cũng sông mò một mớ.

 

Đường Cửu Cân xới cơm cho , còn tự dành cho một miếng cháy vàng ruộm. Con bé thích nhất là chan canh cơm cháy, ăn thơm giòn.

 

"Niệm nha đầu, cái thằng Sói con là thằng nhóc hồi bé chơi cùng mày ? Nó về Bắc Kinh cơ mà? Hai đứa mày tằng tịu với từ bao giờ?"

 

Bà cụ Đường chẳng màng ăn uống, dù giờ bàn là thịt rồng bà cũng nuốt trôi.

 

Lúc ông cụ lâm chung, ông yên tâm nhất chính là Niệm nha đầu, dặn dò bà nhất định tìm cho con bé một tấm chồng t.ử tế.

 

"Bà nó , con bé Niệm là thiên kim tiểu thư nhà họ Đường, ở nhà chịu nhiều thiệt thòi. đợi đến ngày đó, bà nhất định tìm cho nó một chồng nhân phẩm , tiền đồ, để con bé chịu khổ. Tiền bố nó để thì đưa hết cho nó của hồi môn. Nhà chịu ơn lớn như , thể chiếm thêm tiện nghi của nó nữa."

 

Lời ông cụ dặn khi mất bà vẫn nhớ như in. Ban đầu bà nhắm trúng Tề Quốc Hoa, tên khốn đó trông cũng dáng con , là học sinh cấp ba, bộ đội chắc chắn tiền đồ. Bà còn tính để Niệm nha đầu lấy chồng gần, lỡ bắt nạt thì nhà còn mặt .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-83-chong-chau-kiem-mot-tram-ba-muoi-dong.html.]

Ai ngờ Tề Quốc Hoa là kẻ lòng lang sói. May mà Niệm Niệm cứng cỏi, thấu bộ mặt thật của súc sinh đó, còn kiếm công việc 98 đồng thành phố. Bà đang định bảo chú hai nó thành phố để ý tìm mối ngon, ít nhất cũng là con nhà cán bộ, chứ gia đình công nhân bình thường bà chê, xứng với Niệm Niệm nhà bà.

 

Thế mà đợi chú hai nó báo tin, con ranh tự tìm đối tượng.

 

"Không ở Bắc Kinh, đang lính ở Thượng Hải, lương tháng một trăm hai mươi đồng."

 

Đường Niệm Niệm húp một ngụm canh, ngắn gọn súc tích, khiến cả nhà họ Đường đồng loạt hít một khí lạnh.

 

"Một trăm hai mươi đồng á?"

 

Bà cụ Đường tin nổi. Thằng Sói con đó mới hơn hai mươi tuổi, mức lương cao thế ? Thế thì quan to cỡ nào!

 

"Thẩm Kiêu lập nhiều công lớn, giờ là cấp phó trung đoàn ."

 

Đường Niệm Niệm thế là còn khiêm tốn đấy, thu nhập của Thẩm Kiêu còn hơn con 120 nhiều. 120 đồng chỉ là lương cơ bản, thường xuyên nhiệm vụ, mỗi xong đều thưởng, từ vài trăm đến cả nghìn đồng. Hơn nữa Thẩm Kiêu sắp thăng cấp, chắc chắn lên bậc lương 13, tiền lương sẽ còn tăng.

 

"Nửa cuối năm nay Thẩm Kiêu đề bạt lên chính trung đoàn, lương một trăm ba mươi đồng."

 

Đường Niệm Niệm rõ bậc lương 13 cụ thể là bao nhiêu, dù cũng cao hơn 120 đồng nên cứ báo đại một con .

 

"Khụ khụ..."

 

Từ Kim Phượng đang húp canh thì sặc, ho sù sụ.

 

Bà cụ Đường hít mấy khí lạnh, miệng há to đến mức nhét quả trứng vịt.

 

Một trăm ba mươi đồng cơ đấy!

 

Nhiều tiền thế thì tiêu bao giờ cho hết?

 

"Niệm Niệm, Thẩm Kiêu chính là thằng Sói con đó hả? Cháu với nó vẫn luôn liên lạc ?" Từ Kim Phượng tò mò hỏi.

 

Bà vẫn nhớ thằng nhóc đen nhẻm, gầy lùn, đôi mắt sáng quắc nhưng lầm lì ít , vẻ âm u. Người trong thôn ai cũng sợ thằng nhóc đó, nó đ.á.n.h tàn nhẫn lắm, lớn cũng đ.á.n.h . Nó trong thôn cứ lủi thủi một , chỉ chơi với mỗi Niệm Niệm.

 

"Dạo gặp ở huyện thành, Thẩm Kiêu tới đây công tác." Đường Niệm Niệm giải thích qua loa.

 

Bà cụ Đường còn định hỏi tiếp, Đường Niệm Niệm phồng má vui: "Bà nội, ăn xong cơm hỏi ạ?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Cô ghét nhất là ăn chuyện. Bao nhiêu món ngon thế mà cứ phân tâm trả lời, mệt c.h.ế.t !

 

"Mày cứ ăn !"

 

Bà cụ Đường bực bội trừng mắt. Con ranh đúng là lười, ăn thì , mất sức . Bà gắp cho Đường Niệm Niệm rõ nhiều thịt, còn dùng đũa công cộng hẳn hoi. Con bé lắm tật lắm, bà dùng đũa gắp cho nó thì nó chê, bảo ăn nước bọt của bà. Bà tức c.h.ử.i nhưng đó gắp thức ăn cho nó tự giác đổi đũa.

 

Bà cụ nghĩ, con ranh vốn là thiên kim tiểu thư, nhà giàu nhiều quy tắc, nó chút tật cũng là bình thường. Nó thế nào thì chiều thế nấy, dù gả , chịu khổ là chồng nó chứ ai.

 

Cả nhà trong lòng ngứa ngáy tò mò, ăn thịt cũng chẳng thấy thơm, chỉ Đường Niệm Niệm và Cửu Cân là ăn ngon lành.

 

"Giờ ?"

 

Vừa buông bát xuống, bà cụ Đường sốt ruột giục.

 

Từ Kim Phượng và Đường Mãn Kim cũng nôn nóng kém. Đường Mãn Kim tình hình hiện tại của Sói con xem xứng đôi , còn Từ Kim Phượng thì thêm chi tiết để thôn cái mà khoe khoang.

 

Lương một trăm ba mươi đồng đấy! Cả cái công xã đào lương cao như thế?

 

 

Loading...