Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 76: Đường Ngũ Cân bỏ trốn

Cập nhật lúc: 2025-12-06 02:04:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà cụ vội vã , Đường Niệm Niệm cũng chẳng ở nhà, cô lười để ý đến Đường Ngũ Cân. Loại đàn bà chạy thì cứ để cho chạy, cô quyết ngăn cản.

 

Người nhà họ Đường trọng tình nghĩa, còn tìm cho Đường Ngũ Cân một tấm chồng t.ử tế, nhưng ả là kẻ ăn cháo đá bát, vô tình vô nghĩa với . Đường Niệm Niệm đảo mắt, cô cách.

 

Cô lặng lẽ cửa sổ nhà, ghé tai ngóng. Thấy Đường Ngũ Cân đang ngủ, cô bèn nới lỏng mấy cái đinh đóng chặt cửa sổ . Chỉ cần Đường Ngũ Cân dùng sức đẩy là thể mở cửa sổ trèo ngoài.

 

Người nhà họ Đường nỡ, thì để cô kẻ ác, tạo cơ hội cho Đường Ngũ Cân. Đường Niệm Niệm phủi tay, đeo gùi, cầm con d.a.o rựa lên núi.

 

Chân núi hơn chục đứa trẻ con đang chơi, Cửu Cân cũng ở đó.

 

"Chị hai! Chị về bao giờ thế? Chị ở nhà em nhớ chị c.h.ế.t !" Con bé lao tới như bay, ôm chặt lấy Đường Niệm Niệm, cái miệng nhỏ liến thoắng nhớ nhung.

 

"Nhớ chị là nhớ kẹo?"

 

Đường Niệm Niệm véo nhẹ lên cái má phúng phính của em gái. Mấy hôm nay ăn thịt nhiều, mặt Cửu Cân da thịt hẳn , véo thích tay. Cô véo một cái , véo thêm mấy cái mặt con bé đỏ ửng lên.

 

"Nhớ chị hai mà! Em thích chị hai nhất!" Con bé nịnh nọt, ôm lấy cánh tay Đường Niệm Niệm nũng. Chị hai ở nhà mấy hôm nay, bà nội nấu cơm chẳng chịu bỏ thịt, nó thèm thịt c.h.ế.t.

 

Đường Niệm Niệm móc từ trong túi mấy cái kẹo sữa, bóc vỏ nhét miệng em gái, dúi cho nó một nắm nữa: "Chia cho các bạn ."

 

"Dạ!" Cửu Cân vui vẻ đáp.

 

Đám trẻ con xúm quanh Cửu Cân như vây quanh trăng.

 

"Mỗi đứa một cái, ai cũng phần. Sau chúng mày lời tao, ?" Cửu Cân dõng dạc .

 

"Biết , lời Cửu Cân hết." Đám trẻ đồng thanh đáp. Cửu Cân chia đồ ăn ngon cho chúng, đương nhiên chúng lời nó. Sau ai trong thôn mà chị hai của Cửu Cân, chúng sẽ báo ngay, đặc biệt là chú ý đám thanh niên trí thức và nhà họ Tề.

 

Đường Niệm Niệm xa, thấy tiếng lũ trẻ vọng , khóe môi khỏi cong lên.

 

đến chỗ chuồng bò . Hai ông lão đang chăn bò, khí sắc hơn nhiều, mặt mũi cũng chút thịt. Đường Niệm Niệm hài lòng, tháng chắc sẽ sốt nữa.

 

"Bộp."

 

Đường Niệm Niệm quanh thấy ai, liền ném một bó báo cũ , trúng ngay mặt ông Chương. Báo cô lấy từ chỗ xưởng trưởng Võ, dối là lấy về nhóm lửa, xưởng trưởng liền bảo thư ký tìm một đống báo cũ như núi cho cô mang về. Cô lựa những tờ báo gần đây nhất ném cho ông Chương.

 

Đặng Trường Thắng phản ứng nhanh, nhanh tay lẹ mắt thu đống báo . Dù thấy Đường Niệm Niệm nhưng ông chắc chắn là cô bé đó mang tới.

 

" giấu đây." Đặng Trường Thắng nhỏ. Ông Chương gật đầu, ánh mắt ánh lên vẻ hưng phấn.

 

Mấy ngày nay báo để , đời sống tinh thần của ông phong phú hẳn lên. Chỉ cần món ăn tinh thần , dù chăn bò núi cả đời ông cũng chịu .

 

Vốn là vô thần, nhưng lúc ông Chương chắp tay ngực, lẩm bẩm: "Cảm ơn Bồ Tát, xin ngài phù hộ cho ngày báo đáp ân tình của con bé Niệm!"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-76-duong-ngu-can-bo-tron.html.]

 

Trước đây ông tin thần phật, giờ thì tin . Chắc chắn là Bồ Tát thấy ông và lão Đặng khổ quá nên mới phái con bé Niệm tới cứu giúp!

 

Đường Niệm Niệm lên núi hái ít nấm linh chi và d.ư.ợ.c liệu, bắt thêm vài con thỏ rừng và gà rừng. Cô xách một con gà và một con thỏ xuống núi. Cô ở nhà mấy hôm, chắc chắn cả nhà ăn miếng thịt nào, hèn gì con bé Cửu Cân thèm thuồng đến thế.

 

Lúc tan , nhà họ Đường bay mùi thịt thơm nức mũi. Người trong thôn quen , chỉ nuốt nước miếng, rảo bước qua thật nhanh.

 

"Chị hai, em yêu chị nhất!"

 

Cửu Cân ôm bó củi, cõng sọt cỏ heo trở về, ngửi thấy mùi thịt thì tươi như hoa. Biết ngay chị hai về là thịt ăn mà.

 

Bà cụ Đường cũng càu nhàu nữa. Hôm nay bà kiếm chín công điểm, thêm cái lưng đau chân mỏi, chỉ cần nghĩ đến chiếc vòng vàng là bà cảm thấy còn thể cày thêm chín công nữa.

 

Trong phòng, Đường Ngũ Cân tỉnh. Nghe tiếng vui vẻ bên ngoài, mặt ả ngày càng sa sầm. Mấy ngày nay ả ăn cháo với dưa muối, trong khi cả nhà ăn thịt, ăn đến hoa cả mắt. Vốn tưởng hôm nay thịt thì cũng chia phần, ai ngờ bà cụ Đường bưng vẫn chỉ là bát cháo dưa muối.

 

"Mẹ, cho cái Năm Cân ít thịt ." Từ Kim Phượng nhỏ giọng cầu xin.

 

"Ăn để nó mất mặt nhà họ Đường ? Trước chính là vì sướng quá hóa rồ nên nó mới sinh cái tâm địa nên . Từ nay về chỉ cho uống nước cháo loãng thôi!"

 

Bà cụ Đường mắng xối xả. Đứa cháu gái ngu xuẩn xứng ăn thịt. Cho bát cháo dưa muối giữ mạng là , đợi gả xong, để chồng nó dạy dỗ, bà mặc kệ.

 

Từ Kim Phượng dám ho he, ngoan ngoãn cúi đầu ăn. Tuy con gái lớn ăn thịt, nhưng bà cũng thấy chồng bạc đãi nó. Năm đó đói kém, bát cháo dưa muối mà ăn là nhà giàu . Hồi bà m.a.n.g t.h.a.i đứa thứ hai, đói đến mức lên núi bóc vỏ cây mà gặm, cái gì ăn cũng ăn, mà vẫn giữ đứa con .

 

Từ Kim Phượng thở dài, liếc Đường Niệm Niệm. Nếu đứa thứ hai còn sống, chắc cũng lớn bằng chừng .

 

Đường Ngũ Cân uống xong bát cháo loãng đến mức soi gương , bụng cồn cào chua loét. Mùi thịt bên ngoài cứ xộc mũi khiến ả càng thêm hận Đường Niệm Niệm. Chắc chắn là do con khốn châm ngòi ly gián. Trước bà nội ác với ả như . Giờ Đường Niệm Niệm công nhân chính thức, bà nội thấy tiền là sáng mắt, coi đứa con hoang như bảo bối, lời nó xúi giục mà ngược đãi cháu ruột.

 

Ông trời mắt, đ.á.n.h c.h.ế.t con khốn kiếp ?

 

Đường Ngũ Cân hận đến nghiến răng nghiến lợi, lo lắng cho Hà Quốc Khánh ở nông trường. Anh từng việc nặng, nông trường chắc chắn chịu nổi. Giá mà ả cũng theo thì mấy, thể chia sẻ gánh nặng với . Đáng tiếc cửa sổ đóng kín mít, trốn .

 

Đường Ngũ Cân tới bên cửa sổ, dùng sức đẩy vài cái định trút giận. Ban ngày ả cũng đẩy , cửa sổ chẳng nhúc nhích.

 

"Cạch..."

 

Cửa sổ phát tiếng động nhỏ, còn lung lay. Đường Ngũ Cân mừng rỡ, chắc chắn là đinh lỏng, ả cơ hội trốn ! Ả đẩy nữa, ngoan ngoãn giường , dưỡng sức chờ ngủ say sẽ trốn tìm Quốc Khánh. Ai cũng ngăn cản tình yêu của ả, ả nhất quyết lấy lũ đàn ông nhà quê.

 

Đêm khuya, đèn đuốc trong thôn Đường tắt ngấm. Thỉnh thoảng vài tiếng ch.ó sủa và tiếng ngáy mơ hồ vọng . Trừ Đường Ngũ Cân, ai nấy đều ngủ say.

 

Ả lồm cồm bò dậy, tới cửa sổ đẩy mạnh. Mất nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đẩy cửa sổ . Gió lạnh ùa , Đường Ngũ Cân tham lam hít thở, ả tự do !

 

Đường Ngũ Cân mặc quần áo dày, mang theo tất cả những gì đáng giá, thực cũng chỉ năm sáu đồng tiền ả tích cóp . Trèo qua cửa sổ, chân ả mềm nhũn. Lấy bình tĩnh, ả định nông trường tìm tình lang, nhưng vài bước đầu, trèo tường sân, chui qua cửa sổ bếp.

 

 

Loading...