Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 55: Cháu chính là cục cưng của xưởng Hồng Tinh

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:35:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Xưởng trưởng Võ đợi Đường Niệm Niệm cúp điện thoại xong, tự tay pha một cốc nóng, tủm tỉm : "Tiểu Đường uống , chúng chuyện chút."

 

Đường Niệm Niệm thoải mái xuống, uống một ngụm nóng. Vị ngon lắm, hình như là cũ.

 

Đường đường là xưởng trưởng một xưởng lớn mà uống cũ, thật tội nghiệp.

 

Trong gian của cô còn ít ngon, bóc một gói biếu xưởng trưởng Võ uống .

 

Hơn nữa cô còn trồng ít cây , đợi lúc nào rảnh hái lá , nhờ Đường lão thái , tha hồ mà uống.

 

"Bác Võ, bác việc gì cứ thẳng ạ."

 

"Bác ba cháu gửi gắm cháu cho bác , thế , cháu gọi bác là bác Võ, bác gọi cháu là Tiểu Đường, thế nào?" Xưởng trưởng Võ tít mắt.

 

Điều ông lo lắng nhất bây giờ là Đường Niệm Niệm sẽ xưởng Tiến Bộ cướp mất, ông nghĩ cách giữ chân nhân tài.

 

"Bác Võ."

 

Đường Niệm Niệm gọi một tiếng dứt khoát.

 

Xưởng trưởng Võ sướng rơn, nếp nhăn mặt cũng giãn như hoa nở. Thư ký Lý đẩy cửa , thấy cảnh liền rụt chân .

 

Trong khoảnh khắc , nghi ngờ nhầm phòng.

 

Xưởng trưởng Võ mặt sắt đen sì thể hiền từ như thế ?

 

Thư ký Lý ngẩng đầu biển tên cửa, đúng là phòng xưởng trưởng, lúc mới đẩy cửa bước , trong lòng xếp Đường Niệm Niệm vị trí nhân vật quan trọng một trong xưởng.

 

Lần gần nhất xưởng trưởng Võ hiền từ thế là lúc lãnh đạo thành phố xuống thị sát. Cô gái Đường Niệm Niệm khách sáo một chút mới .

 

"Xưởng trưởng, bên nhà khách liên hệ xong, đồng chí Tiểu Đường dùng thẻ công tác đăng ký là ."

 

"Được, ở đây việc gì nữa, tan !"

 

Xưởng trưởng Võ gật đầu, phẩy tay đuổi thư ký Lý nhanh, đừng ảnh hưởng đến tình cảm chú cháu ông đang vun đắp với Tiểu Đường.

 

Thư ký Lý vẻ mặt bình tĩnh lui ngoài, còn chu đáo khép hờ cửa, để một khe hở khá rộng, qua đều thể thấy tình hình bên trong.

 

Trước trong xưởng một cán bộ, khi bàn công việc với đồng nghiệp nữ thì kéo rèm, đóng cửa, đó chồng cô bắt quả tang gian dâm ngay bàn việc. Từ đó về , lãnh đạo tìm cấp nữ chuyện đều đóng cửa để chứng minh trong sạch.

 

"Tiểu Đường, bác hỏi cháu một chút, độ chính xác tiện bậc sáu cháu ?"

 

Xưởng trưởng Võ vòng vo nữa, hỏi thẳng.

 

"Được ạ, độ chính xác như lô linh kiện ."

 

Đường Niệm Niệm gật đầu.

 

Xưởng trưởng Võ mừng như điên, kích động xoa tay, nhưng vẫn yên tâm lắm, hỏi : "Thật sự đảm bảo ? Sẽ xảy sự cố chứ?"

 

"Tuyệt đối ạ."

 

Giọng điệu Đường Niệm Niệm chắc chắn.

 

Chỉ cần cô còn ở đây thì đảm bảo giao hàng đúng hẹn.

 

"Tiểu Đường, cháu đúng là cục cưng của Hồng Tinh mà!"

 

Xưởng trưởng Võ kích động đến mức suýt định ôm Đường Niệm Niệm, tay giơ mới nhớ nam nữ thụ thụ bất . Tuy ông coi Đường Niệm Niệm như con cháu trong nhà nhưng dù vẫn giữ ý tứ.

 

Bàn tay ông khựng giữa trung, ngượng ngùng gãi đầu mới hạ xuống.

 

"Tiểu Đường, tiền thưởng lô linh kiện tháng sẽ phát cùng lương, cháu nghỉ ngơi cho nhé!"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Xưởng trưởng Võ nhắc đến tiền thưởng, còn tỏ ý đưa Đường Niệm Niệm đến nhà khách.

 

"Cảm ơn bác Võ, cháu còn tìm chú hai, lát nữa chú hai đưa cháu ạ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-55-chau-chinh-la-cuc-cung-cua-xuong-hong-tinh.html.]

"Được, nhất định bảo chú hai cháu đưa , con gái con lứa đừng một . Mấy hôm nay Chu Thành yên , tên sát nhân hại mấy cô gái mà mãi bắt ."

 

Xưởng trưởng Võ nhắc đến tên sát nhân biến thái liên , Đường Niệm Niệm thấy hứng thú, hỏi thăm xem thế nào.

 

"Năm ngoái g.i.ế.c bốn , tháng Giêng hại c.h.ế.t một nữa, mất hết nhân tính, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, chuyên nhắm các cô gái xinh . , Tiểu Đường cháu đừng thắt khăn voan đỏ nhé, tên ác ma chuyên chọn các cô gái thắt khăn voan đỏ để tay, súc sinh bằng!"

 

Xưởng trưởng Võ nhiều tình tiết hơn một chút, ông hung thủ chỉ cưỡng bức mà còn cắt bỏ bộ phận sinh dục, sợ dọa Đường Niệm Niệm.

 

"Tóm buổi tối cháu đừng ngoài một , cùng!"

 

Xưởng trưởng Võ dặn dặn , Đường Niệm Niệm gật đầu đồng ý, theo xưởng trưởng Võ đạp xe khuất.

 

Đường Niệm Niệm đến ký túc xá tìm chú hai, đường còn suy nghĩ về tên sát nhân biến thái . Hắn chuyên nhắm các cô gái thắt khăn voan đỏ, nên thắt một cái khăn đỏ dạo vài vòng nhỉ?

 

Không bụng gì , chủ yếu là thời buổi thái bình quá, tay chân cô ngứa ngáy.

 

Có chút nhớ đám zombie thời mạt thế ghê!

 

Vợ chồng Đường Mãn Ngân đều ngủ, chờ Đường Niệm Niệm, chốc chốc xuống lầu ngóng.

 

"Niệm Niệm về !"

 

Đường Mãn Ngân thấy cháu gái đạp xe từ xa tới, tươi như hoa, vẻ mặt thêm vài phần nịnh nọt.

 

Hai chú cháu về nhà, nụ của Tuyên Trân Châu cũng chút nịnh nọt. Bà chồng kể chiến tích vĩ đại của cháu gái, còn cháu gái giờ là khách quý của xưởng trưởng Võ, chồng lên chính thức đều nhờ cháu gái, dám coi thường con bé nữa, nịnh bợ còn kịp chứ.

 

"Niệm Niệm ăn bánh bông lan , xưởng trưởng Võ gì với cháu thế?"

 

Tuyên Trân Châu lấy bánh bông lan trứng gà mời, đây đúng là chuyện hiếm .

 

"Không gì ạ. Thím hai, xưởng thím máy dệt tất tay hỏng ?"

 

Đường Niệm Niệm đẩy bánh bông lan về phía Đường Đan Đan, nước miếng cô bé sắp rớt xuống .

 

Đường Đan Đan hớn hở chộp lấy bánh nhét miệng. Mẹ cô bé ngày thường khóa bánh trong tủ, cô bé chẳng bao giờ ăn.

 

Tuyên Trân Châu trừng mắt lườm con gái một cái, Đường Đan Đan chẳng sợ, nhồm nhoàm ăn bánh, dù cô bé , chị hai ở đây, bố dám mắng .

 

"Cũng mấy chục cái hỏng, vứt trong kho gỉ sét hết . Niệm Niệm cháu hỏi cái gì?" Tuyên Trân Châu tò mò hỏi.

 

"Có thể bán như sắt vụn ạ?"

 

Đường Niệm Niệm kiếm món hời. Nếu cô mua đống máy hỏng với giá phế liệu, sửa xong bán 138 đồng một cái đấy.

 

"Không nữa, để thím hỏi thử?"

 

Tuyên Trân Châu hiểu mấy cái , bà chỉ là một nhân viên tạm thời nhỏ nhoi, trong xưởng thuộc dạng thấp cổ bé họng nhất.

 

"Thím khoan hẵng hỏi, mấy hôm nữa cháu đến xưởng tìm thím. Chuyện máy hỏng thím cũng đừng hỏi linh tinh."

 

Đường Niệm Niệm thím hai đ.á.n.h rắn động cỏ. Hiện tại cơ hội ăn nhiều, nếu thím hai hỏi linh tinh sẽ lộ tin tức, xưởng tất thể chuyện, đến lúc đó giá cả tăng lên vùn vụt, cô sẽ kiếm ít hơn nhiều.

 

"Được, thím hỏi."

 

Tuyên Trân Châu trong lòng ngứa ngáy c.h.ế.t nhưng hỏi thêm nữa.

 

Bà giờ cũng nhận cháu gái là bản lĩnh lớn, hỏi mấy cái máy hỏng chắc chắn thâm ý, đầu óc bà bằng cháu gái thì cứ lời thôi.

 

Đều là một nhà, lợi lộc gì cháu gái chắc chắn quên phần bà.

 

"Niệm Niệm, cháu thể bày cách cho thím thế nào để lên chính thức ?"

 

Tuyên Trân Châu nhịn hỏi. Bà thật sự nhân viên tạm thời nữa, việc nặng nhất, chịu ấm ức nhiều nhất.

 

"Chủ nhiệm phân xưởng mắng thím ?" Đường Mãn Ngân hỏi.

 

"Không mắng, nhưng trong lòng khó chịu. Cái con Tạ Hồng Mai ngày nào cũng mang tất về nhà, chủ nhiệm thấy chả gì bao giờ. mới cầm một chủ nhiệm mắng té tát. mà là nhân viên chính thức thì xem mụ còn dám mắng !"

 

Tuyên Trân Châu ấm ức lắm. Bà dệt tất nhanh , hơn đứt con Tạ Hồng Mai , thế mà lương thấp hơn nó một nửa, còn kiếm thêm thu nhập.

 

 

Loading...