Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 53: Què rồi, mù rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:35:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Tin tức về Tề Quốc Hoa truyền về là hai ngày . Cha Tề vay tiền từng nhà trong thôn. Tề Quốc Hoa thương nặng, tốn ít tiền, tiền trong nhà đám cưới tiêu hết sạch .

 

Người trong thôn nể tình Tề Quốc Hoa tiền đồ trong quân đội nên cho mượn chút ít, nhưng dân quê cùng lắm cũng chỉ bỏ mười đồng tám đồng. Cha Tề mượn khắp cả thôn mới trăm đồng.

 

Cũng may Dương Hồng Linh hỏi mượn Liễu Tịnh Lan 200 đồng. Liễu Tịnh Lan vốn cho mượn, nhưng cô còn lôi kéo Tề Quốc Hoa nên đành bấm bụng cho vay.

 

Có 300 đồng, tiền t.h.u.ố.c men tạm thời đủ , nhưng đùi của Tề Quốc Hoa xảy vấn đề.

 

Trạm y tế vốn chỉ nắn xương sơ sài, đường máy kéo rung lắc, xương lệch, còn di chuyển vị trí.

 

Vốn dĩ gãy xương quá nghiêm trọng, giờ thành phiền phức, hơn nữa nọc rắn cũng lan , tình hình nguy kịch.

 

"Tính mạng thì chắc chắn nguy hiểm, nhưng hai điểm thông báo với gia đình."

 

Bác sĩ gọi nhà , vẻ mặt nghiêm trọng. Cha Tề và Dương Hồng Linh sợ đến mức dám thở mạnh, tim treo ngược lên cổ họng.

 

"Bác sĩ, chân nối ?" Giọng cha Tề nghẹn ngào, cả như già cả chục tuổi.

 

Hy vọng cả nhà đều đặt con trai, nhỡ chân nối , con trai thành tàn phế thì chắc chắn quân đội nữa.

 

"Chân thì sẽ cố hết sức, nhưng xương lệch vị trí nghiêm trọng quá, thể đảm bảo là vấn đề gì, đây là điểm thứ nhất."

 

Bác sĩ tuổi cao, chuyện từ tốn. Người nhà họ Tề như đống lửa, chờ ông tiếp.

 

"Thứ hai, con trai ông vốn dĩ thị lực lắm đúng ?" Bác sĩ hỏi.

 

Sắc mặt cha Tề đổi. Chuyện chỉ ông và con trai . Thị lực của Quốc Hoa thực sinh hoạt bình thường thì , cũng cần đeo kính, nhưng khám sức khỏe bộ đội thì qua . Lúc kiểm tra thị lực, Quốc Hoa học thuộc lòng hướng của các ký hiệu bảng kiểm tra nên mới qua mặt .

 

Sau khi quân đội, Quốc Hoa luôn cẩn thận, để phát hiện vấn đề thị lực.

 

Bác sĩ bộ dạng ông là hiểu ngay, : "Con trai ông vốn dĩ thị lực yếu, mấy ngày nay hao tổn tinh khí, mất ít dương khí nên thị lực ảnh hưởng. Lại thêm rắn độc cắn, nọc độc tổn thương mắt, thị lực chắc chắn sẽ giảm sút."

 

Mù thì mù, chỉ là vật sẽ mờ chút.

 

Cũng là do thanh niên xui xẻo, mất nguyên dương rắn độc cắn, mắt là may .

 

(Rắn độc c.ắ.n tổn thương mắt là tác giả bịa cho phù hợp cốt truyện)

 

"Bác sĩ, mắt chồng chữa khỏi ?"

 

Dương Hồng Linh cướp lời hỏi, giọng điệu gấp gáp.

 

"Không chữa khỏi, mà là bản vốn thị lực yếu, nọc độc chuyên tấn công điểm yếu của con . Yên tâm, sẽ , cũng ảnh hưởng đến sinh hoạt bình thường." Bác sĩ an ủi.

 

"Anh còn về đơn vị nữa, bác sĩ, cầu xin bác sĩ nhất định chữa khỏi cho !"

 

Dương Hồng Linh cuống cuồng. Thị lực chắc chắn thể ở quân đội. Tề Quốc Hoa mới đầy hai năm, thể chuyển ngành, chỉ thể xuất ngũ về quê ruộng.

 

phí bao tâm tư gả cho Tề Quốc Hoa để về quê ruộng.

 

" sẽ cố hết sức!"

 

Bác sĩ cũng dám hứa chắc, hơn nữa với kinh nghiệm mấy chục năm nghề y của ông, mắt Tề Quốc Hoa e là khỏi hẳn .

 

Hơn nữa dù rắn độc c.ắ.n thì mắt Tề Quốc Hoa cũng qua nổi đợt kiểm tra sức khỏe. Gia đình e là lừa dối để qua mặt, nhân phẩm vấn đề nghiêm trọng.

 

Bác sĩ Dương Hồng Linh dây dưa nên kiếm cớ kiểm tra phòng bệnh chuồn mất.

 

Cha Tề và Dương Hồng Linh ngây như phỗng trong văn phòng, đầu óc trống rỗng, .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-53-que-roi-mu-roi.html.]

 

"Lên bệnh viện tỉnh, chắc chắn chữa khỏi cho Quốc Hoa."

 

Dương Hồng Linh hạ quyết tâm. Bệnh viện huyện chữa thì lên tỉnh chữa. Cô giờ buộc chặt với Tề Quốc Hoa, Tề Quốc Hoa thì cô mới . Bất kể dùng cách nào, cô cũng chữa khỏi cho Tề Quốc Hoa.

 

" đúng, lên tỉnh!"

 

Cha Tề cũng như tìm chỗ dựa. Bệnh viện huyện trình độ kém quá, lên tỉnh chắc chắn chữa khỏi cho con trai.

 

"Chuyển viện ngay bây giờ."

 

Dương Hồng Linh bao giờ quyết đoán như thế. Cô chạy tìm bác sĩ yêu cầu chuyển viện, nhưng bác sĩ đồng ý.

 

"Bệnh nhân hiện tại thể di chuyển. Đường lên tỉnh xa xôi, xóc nảy suốt dọc đường, thương thế bệnh nhân sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, các thế là hại đấy."

 

Bác sĩ đưa nhiều lý do nhưng cũng ngăn sự ngu xuẩn của Dương Hồng Linh. Cô khăng khăng đòi chuyển viện. Cha Tề cũng chẳng chủ kiến gì, dù tổ tiên mười tám đời nhà ông đều nông dân, nơi xa nhất ông từng đến cũng chỉ là huyện thành.

 

Cha Tề nghĩ con dâu dù cũng là thành phố, từng trải sự đời, tâm ý với con trai ông, chắc chắn sẽ hại con trai, nên cứ để Dương Hồng Linh chủ.

 

Bác sĩ lay chuyển bọn họ đành đồng ý chuyển viện, còn bắt họ ký giấy cam kết tự chịu trách nhiệm nếu xảy sự cố đường, liên quan đến bệnh viện. Dương Hồng Linh ký tên, điểm chỉ .

 

Thế là Tề Quốc Hoa vẫn đang hôn mê xe của bệnh viện huyện đưa Hải Thành (thành phố trực thuộc tỉnh). Gần trăm dặm đường xóc nảy dữ dội khiến cái chân nối xong của Tề Quốc Hoa lệch.

 

Đáng tiếc là bác sĩ bệnh viện tỉnh cũng y như bác sĩ huyện. Hơn nữa do đường dài xóc nảy, đùi của Tề Quốc Hoa dù nối cũng sẽ để di chứng, sẽ khập khiễng.

 

Những chuyện thôn Đường , Đường Niệm Niệm cũng . Cô hiện đang ở xưởng Hồng Tinh giao hàng.

 

7 giờ tối, cô lái xe tải chở mấy thùng linh kiện gia công xong đến cổng xưởng Hồng Tinh. Xưởng trưởng Võ và nhân viên kiểm tra chất lượng đợi sẵn từ sớm.

 

"Cháu còn dặn dò một tiếng, lát nữa ngay!"

 

Đường Niệm Niệm chào hỏi lái xe . Đến rừng cây nhỏ thu xe tải gian, cô đạp xe đạp đến xưởng Hồng Tinh.

 

Xưởng trưởng Võ và nhân viên kiểm tra đang kiểm tra từng cái linh kiện một. Đường Mãn Ngân cũng ở đó, còn cả thợ nguội bậc sáu là sư phụ Vương.

 

Tất cả nhân viên kiểm tra chất lượng trong xưởng đều gọi đến cùng kiểm tra, mất gần một tiếng đồng hồ.

 

"Độ chính xác còn cao hơn yêu cầu bản vẽ, xưởng trưởng, vấn đề gì!"

 

Tổ trưởng tổ kiểm tra chất lượng là sư phụ Từ vô cùng kích động. Ông thực sự gặp vị đại sư phụ gia công lô linh kiện , tay nghề quá định, mỗi linh kiện đều như cùng một .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

chuyện đó tuyệt đối thể nào, dù là thợ nguội bậc tám cũng thể trong vòng ba ngày ngắn ngủi gia công xong nhiều linh kiện như thế. Chỉ thể nhóm đại sư phụ mà con bé Đường Niệm Niệm tìm tay nghề quá siêu phàm.

 

"Tốt!"

 

Xưởng trưởng Võ vung tay lên, giọng đầy khí thế.

 

Ngày mai ông sẽ gọi điện báo cáo với xưởng đóng tàu, bảo họ phái đến nghiệm thu, đó ông thể nhảy múa đầu xưởng trưởng Tiền .

 

Câu là con bé Đường Niệm Niệm , lúc ông còn thấy con bé ngông cuồng, giờ mới hiểu là do ông tầm hạn hẹp quá.

 

Anh hùng xuất thiếu niên mà!

 

"Bác Võ, vấn đề gì thì cháu về đây, việc gì bác cứ tìm chú hai cháu."

 

Đường Niệm Niệm còn đến nhà ông cụ ở chợ đen xem , ông cụ bảo đồ , cô xem thử.

 

"Tiểu Đường, trời muộn thế , là cháu ở thành phố . Bác bảo sắp xếp nhà khách cho cháu, hôm nào sắp xếp cho cháu một gian ký túc xá, cháu cứ về về thế cũng bất tiện."

 

Xưởng trưởng Võ vốn ít , giờ phút hiền từ dễ gần, mặt mày hớn hở, Đường Niệm Niệm còn hiền từ hơn con trai ruột.

 

 

Loading...