Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 167: Niềm tin của Đường Ngũ Cân lung lay

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:32:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liễu Tịnh Lan gọi điện cho Chu Tư Nhân nhưng đối phương máy. Cô gọi điện bảo chị họ đến, tìm hiểu tình hình Chu Tư Nhân mới Đường Niệm Niệm đánh.

 

Hơn nữa Đường Niệm Niệm mở xưởng dệt tất, địa vị ở thôn Đường lên như diều gặp gió. Dân làng vì nịnh bợ cô, từ già đến trẻ đều bắt nạt Chu Tư Nhân.

 

Cho nên hiện tại Chu Tư Nhân ốc còn mang nổi ốc, chẳng thể giúp gì cho cô .

 

Niềm tin kiên định bấy lâu nay của Liễu Tịnh Lan sụp đổ ngay lập tức.

 

Tại trọng sinh mà vẫn thắng nổi Đường Niệm Niệm?

 

Nếu ông trời định cô thua Đường Niệm Niệm, còn tranh giành gì nữa?

 

Niềm tin sụp đổ, Liễu Tịnh Lan bắt đầu buông thả, chủ động đón ý hùa theo những gã đàn ông . Dù cũng phản kháng , thuận theo còn thể sống thoải mái hơn chút.

 

Thế là Liễu Tịnh Lan ai đến cũng từ chối, đưa tiền, đưa phiếu, đưa đồ ăn đều . Nhờ "phí qua đêm" của những vị khách , mấy ngày nay Liễu Tịnh Lan chẳng những chịu khổ mà còn sống thoải mái hơn cả hồi ở điểm thanh niên trí thức.

 

Chẳng bao lâu , gã đàn ông gấp gáp đè Liễu Tịnh Lan xuống giường, chiếc giường tre đơn sơ bắt đầu rung lắc.

 

Kẽo kẹt... Kẽo kẹt...

 

Âm thanh càng lúc càng lớn, vọng ngoài túp lều.

 

Đường Niệm Niệm xổm sườn dốc, mặt biểu cảm lén.

 

Mười lăm phút , tiếng kẽo kẹt dừng .

 

Gã đàn ông xách quần rời , vẻ mặt thỏa mãn.

 

"Tịnh Lan, giờ em biến thành thế ?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Giọng thể tin nổi của Dương Hồng Linh vang lên. Vừa vẫn luôn ở đó, nhiều đều đụng , cô dám lên tiếng, sợ gặp chuyện như hai đêm .

 

Nghĩ đến trải nghiệm ác mộng mấy đêm nay, Dương Hồng Linh sắc mặt trắng bệch, c.ắ.n chặt môi.

 

Em họ gọi điện bảo cô đến nông trường, việc cần gặp. Vừa Dương Hồng Linh cũng tìm Liễu Tịnh Lan vay tiền nên luôn.

 

Kết quả ngay đêm hôm đó, cô chợp mắt cảm giác đè nặng đ.á.n.h thức. Một gã đàn ông thô kệch to lớn đè lên , đang lột quần áo cô .

 

phản kháng nhưng căn bản .

 

Sự trong sạch của cô mất .

 

Điều duy nhất an ủi cô đôi chút là gã đàn ông cho cô một đồng, còn bảo sẽ .

 

Dương Hồng Linh ma xui quỷ khiến thế nào giữ , gã đàn ông quả nhiên , liên tiếp ba đêm, mỗi đều là một đồng.

 

về nhà họ Tề nhưng quyết tâm .

 

Về nhà họ Tề sống những ngày khổ sở ăn rau luộc, ở đây bữa nào cũng ăn ngon, còn điểm tâm, việc, cùng lắm thì buổi tối...

 

Dương Hồng Linh rối rắm vô cùng, ngày nào cũng nhưng chân như đeo chì nhúc nhích.

 

Liễu Tịnh Lan sớm thấu cô , lạnh mỉa mai: "Chị chí khí thì đừng lấy tiền chứ, lão Chu đưa tiền cho chị, chị chẳng nhận vui vẻ lắm ?"

 

"Chị... Chị ép buộc!"

 

Dương Hồng Linh biến sắc, ấp úng biện giải cho .

 

và em họ giống .

 

Em họ là tự cam chịu sa ngã, cô ép buộc.

 

"Bị ép buộc? Em lấy dây thừng trói chị , chị thể bất cứ lúc nào, giờ chị cũng thể , ?"

 

Liễu Tịnh Lan mở cửa chỉ ngoài, giọng điệu mỉa mai tột độ.

 

Sắc mặt Dương Hồng Linh đổi liên tục, cãi nhưng gì.

 

nhưng tiếc tiền.

 

Hiện tại cô hối hận vì cãi với em họ.

 

Ánh mắt Liễu Tịnh Lan càng thêm khinh thường. Làm đĩ còn lập đền thờ trinh tiết, chính là bà chị họ của cô .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-167-niem-tin-cua-duong-ngu-can-lung-lay.html.]

hừ mũi một cái, đóng cửa , nhắc đến chuyện nữa.

 

Dương Hồng Linh thở phào nhẹ nhõm, chủ động lấy lòng: "Để chị nấu cơm."

 

Hai dậy quá muộn, cơm sáng cũng ăn.

 

Liễu Tịnh Lan mặt lạnh tanh lên tiếng, Dương Hồng Linh coi như cô đồng ý, nhanh nhẹn xuống giường, rửa mặt đ.á.n.h răng xong ngoài nấu mì sợi, còn chiên ba quả trứng, cô một quả, Liễu Tịnh Lan hai quả.

 

Đống thực phẩm đều do đám đàn ông mang tới, sống còn sung túc hơn cả ở điểm thanh niên trí thức.

 

Liễu Tịnh Lan vẻ mặt trào phúng. Nếu thấy con ngu còn chút tác dụng thì cô sớm đuổi .

 

Giữ thể giúp cô việc vặt, còn thể giúp cô chia sẻ bớt đám đàn ông ghê tởm.

 

Đường Niệm Niệm sườn dốc chút thất vọng, thế là xong ?

 

Lão Chu và Lão Lý trong miệng mấy bà thím ?

 

Cô còn tưởng xem "Song long đại chiến" cơ đấy!

 

Kém cỏi!

 

Đường Niệm Niệm dậy, nhẹ nhàng dậm chân, lâu tê. Bên Liễu Tịnh Lan quan tâm xong , cô quan tâm Đường Ngũ Cân và tên mắt kính bốn mắt (Hà Quốc Khánh) một chút.

 

Đường Ngũ Cân ở túp lều, cửa phòng đóng chặt, cô và Hà Quốc Khánh đều đang giường.

 

"Quốc Khánh, em đau bụng quá, gọi chiếc xe cải tiến đưa em đến trạm y tế với."

 

Mặt Đường Ngũ Cân trắng bệch, trán lấm tấm mồ hôi lạnh. Mấy hôm gánh đất cô thấy bụng đau âm ỉ, quần lót còn vết máu, cô tưởng sắp đến tháng nên cũng để ý.

 

từ đêm qua bụng cô đau ngày càng dữ dội, còn cảm giác trĩu xuống, cảm giác giống như đến tháng. Đường Ngũ Cân thực sự chịu nổi, định trạm y tế khám xem .

 

Mấy hôm phát lương, cô mua chút đồ dùng sinh hoạt, còn thừa mười lăm đồng, giấu trong rương.

 

Hà Quốc Khánh im bất động như xác c.h.ế.t.

 

Đường Ngũ Cân gọi thêm vài tiếng, mới chút phản ứng, cực kỳ mất kiên nhẫn: "Nhịn một chút là , trạm y tế cách hơn mười dặm, đẩy nổi."

 

Chỉ là một mụ đàn bà nhà quê, đau một tí thì chịu đựng , như quan trọng lắm .

 

Hà Quốc Khánh trở , lưng về phía Đường Ngũ Cân, lên tiếng nữa.

 

Đường Ngũ Cân giận tủi , niềm tin kiên định bấy lâu nay giờ phút cũng lung lay.

 

thực sự sai ?

 

Không , cô nhất định sẽ hạnh phúc, Quốc Khánh chỉ là quá mệt mỏi nên mới nặng lời, cô nên thông cảm cho Quốc Khánh.

 

Đường Ngũ Cân tự tẩy não một hồi, niềm tin kiên định. Cô gọi Hà Quốc Khánh nữa, nén đau bò dậy, chậm chạp bò xuống giường. Việc ngày thường dễ như trở bàn tay giờ cô mất hơn mười phút, đau toát mồ hôi hột.

 

Hà Quốc Khánh giường vẫn im như c.h.ế.t, mắt cũng chẳng mở, ngược còn trở mặt tường.

 

Đường Ngũ Cân định tự trạm y tế, bụng đau quá chịu nổi, tìm bác sĩ kê ít t.h.u.ố.c uống.

 

khó nhọc mở nắp rương, đưa tay sờ cái túi vải giấu đáy, bên trong là bộ gia sản của gia đình, mười lăm đồng.

 

Sờ thấy túi vải, Đường Ngũ Cân lấy . Vì đau nên tay run rẩy ngừng, tốn nhiều sức mới mở , mười lăm đồng bên trong thấy nữa.

 

Đường Ngũ Cân cuống lên quên cả đau, lôi hết đồ đạc trong rương , giũ từng cái quần cái áo nhưng vẫn thấy tiền .

 

"Tiền , , rõ ràng gói kỹ lắm mà, rốt cuộc ?"

 

Đường Ngũ Cân cuống quýt lẩm bẩm, từ bỏ ý định tiếp tục giũ quần áo, còn sờ nắn từng chút một nhưng vẫn tìm thấy tiền. Trong lúc hoảng loạn, cô thấy Hà Quốc Khánh giường biểu cảm chột , mí mắt còn giật giật vài cái.

 

"Quốc Khánh, lấy tiền trong rương ?"

 

Đường Ngũ Cân cuối cùng cũng bình tĩnh . Hôm đó cô gói kỹ, còn thắt nút, túi vải cũng dấu vết chuột cắn, rõ ràng tiền lấy .

 

Trong nhà ngoài cô chỉ Hà Quốc Khánh.

 

Đường Ngũ Cân nghiến chặt răng, mười lăm đồng đoán .

 

Chắc chắn là con lẳng lơ hổ Liễu Tịnh Lan tiêu mất .

 

 

Loading...