Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 141: Chú út trở về, xưởng tất rầm rộ khởi công

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:31:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Mãn Đồng suýt sặc, vội uống ngụm nước hỏi kỹ càng. Biết cháu gái kiếm 30 cái máy dệt tất, năng suất gấp đôi máy thường, há hốc mồm kinh ngạc.

 

"Cháu sửa máy tất từ bao giờ thế?"

 

Đường Mãn Đồng cảm giác như đang mơ. Tết con bé còn chẳng gì, vắng một vòng về mà nó như khai sáng ? Chẳng lẽ hủy hôn tác dụng kích thích não bộ phát triển?

 

"Ông Chương dạy ạ."

 

Đường Niệm Niệm đổ vấy cho ông Chương. Chú út lớn lên cùng cô, rõ chân tơ kẽ tóc, cô mà bảo tự học thì chú tin mới lạ.

 

"Ông Chương nào?" Đường Mãn Đồng càng nghi hoặc. Trong thôn mấy hộ họ khác nhưng chẳng ai họ Chương cả.

 

"Trên núi , giỏi lắm." Đường Niệm Niệm chỉ tay núi.

 

Đường Mãn Đồng biến sắc, hạ giọng mắng: "Mày to gan thật! Người ở đó mà cũng dám dây !"

 

Ngay đó hỏi: "Có ai thấy cháu đến đó ?"

 

"Không ai thấy , yên tâm , cháu việc cẩn thận hơn chú nhiều."

 

Đường Niệm Niệm lườm chú một cái. Ít cô giờ là công nhân chính thức, còn chú út vẫn là dân du thủ du thực trong thôn.

 

Đường Mãn Đồng lúc mới yên tâm, kìm đưa tay vò đầu cô tóc tai rối bù như bờm sư t.ử mới hả .

 

"Con ranh giỏi thật, chuyện lớn thế mà âm thầm xong xuôi. Được , việc còn giao cho chú, đảm bảo lo liệu đấy."

 

Đường Mãn Đồng vui, bố cấm sai, Niệm nha đầu là đứa thông minh nhất nhà.

 

"Bác Ba bảo thủ tục nhanh lắm, sắp xong ."

 

Đường Niệm Niệm bực bội trừng mắt, lấy gương chải tóc. Lần nào cũng hỏng tóc cô, tay ông chú ngứa thật. Không chú cháu thiết từ bé thì cô c.h.ặ.t t.a.y lâu .

 

"Việc bác Ba mày xong , ổng thẳng tính quá. Mở xưởng nhiều thủ tục lằng nhằng lắm, cấp lúc nào cũng bảo nhanh nhanh nhưng thực ngâm đấy , hỏi vẫn câu đó thôi."

 

Đường Mãn Đồng giọng mỉa mai. Hai năm định mở xưởng, tham quan học hỏi các thôn khác mới dễ ăn, mở là mở . Tóm cho cán bộ cấp hài lòng thì đèn xanh mới bật. Chỉ cần một cửa ải thông là đèn đỏ sáng choang, cả đời đừng hòng .

 

Đường Mãn Đồng phổ cập cho cháu gái bí quyết việc thời nay, mấu chốt chỉ hai chữ: Nhân tình.

 

"Mọi mặt đều chu , gọi là bát diện linh lung (khéo léo bề) là thế đấy. Mặt mũi lãnh đạo lớn lo, mặt mũi cán bộ nhỏ càng lo, 'tiểu quỷ khó chơi' mà. Học vấn ở đây lớn lắm, bác Ba mày trị ."

 

Đường Niệm Niệm mà ù cả tai. Không ngờ mở cái xưởng phiền phức thế. Cô cứ tưởng xưởng quốc doanh phiền hà , so với cái thì môi trường việc cũ của cô vẫn còn chán. Thời đại cô sống việc chú trọng hiệu suất, nhân viên công vụ phục vụ nhân dân, cơ bản là giải quyết trong ngày, bắt dân hai.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Chú út quen cán bộ ?" Đường Niệm Niệm tò mò.

 

"Không quen."

 

Đường Mãn Đồng trả lời tỉnh bơ. Hắn suốt ngày chạy rông bên ngoài, quen cái khỉ gì.

 

Không đợi Đường Niệm Niệm trợn mắt, tiếp: "Giờ quen cũng kịp mà. Dù việc cháu cứ giao cho chú, đảm bảo trong vòng nửa tháng là xong xuôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-141-chu-ut-tro-ve-xuong-tat-ram-ro-khoi-cong.html.]

"Chú chuyện với bác Ba ."

 

Đường Niệm Niệm lười bận tâm, cô chỉ phụ trách kỹ thuật, mấy chuyện đối nhân xử thế cô mặc kệ, cũng chẳng quản nổi. Cô ghét nhất mấy cái trò . Cô học nhưng học.

 

Đường Mãn Đồng tính nóng vội, ăn xong đĩa bánh nếp to tướng, quệt mồm chạy tìm đại đội trưởng. Không gì với đại đội trưởng, chỉ hôm đạp xe lên xã, trong túi giắt hai bao thuốc: một bao Song Hỷ, một bao Mẫu Đơn. Song Hỷ 2 hào 6 một bao, Mẫu Đơn 5 hào một bao. Nhân viên thường thì mời Song Hỷ, lãnh đạo thì mời Mẫu Đơn.

 

Chiều về, Đường Mãn Đồng mặt mày hớn hở, tìm đại đội trưởng bàn bạc cả hai như hoa nở, cùng đến tìm Đường Niệm Niệm.

 

"Niệm nha đầu, lãnh đạo bảo xem 30 cái máy dệt tất của chúng , còn xem vận hành thực tế nữa."

 

Đường Niệm Niệm ngủ trưa dậy, ngáp một cái, lười biếng : "Mai cháu chở máy về, bảo thím Hai xin nghỉ việc ở xưởng cũ."

 

"Được. Niệm nha đầu, cháu xem lấy nhà ăn của đại đội xưởng ?"

 

Đại đội trưởng hỏi ý kiến. Cả thôn chỉ nhà ăn là để . Mấy năm phong trào ăn cơm tập thể nên xây nhà ngói xanh khang trang, giờ ăn chung nữa nên bỏ .

 

"Được ạ. Dọn dẹp sạch sẽ , kéo điện , mai cháu chở máy về." Đường Niệm Niệm gật đầu.

 

"Bác cho ngay đây."

 

Đại đội trưởng sướng rơn, như chạy tìm dọn dẹp nhà ăn, gọi thợ điện đến mắc điện. Thôn Đường sắp bước thời kỳ huy hoàng ! Ông là một trong những đặt nền móng cho thời kỳ huy hoàng . Đại đội trưởng tin chắc tên ông sẽ ghi lịch sử thôn Đường bằng nét mực đậm đà rực rỡ nhất! Nghĩ đến đó, bước chân ông càng sải rộng hơn, cuối cùng thành chạy, Đường Mãn Đồng đuổi theo kịp.

 

Đại đội trưởng chạy đến ủy ban thôn, bật loa phát thanh: "A lô a lô a lô..."

 

Thử loa mấy tiếng, giọng ồm ồm của ông vang vọng khắp thôn. Dân làng đang đồng đồng loạt thẳng lưng, ngẩng đầu cái loa treo cây long não cổ thụ đầu thôn.

 

"Lại tin gì lớn ?" "Sao nào đại đội trưởng cũng a lô a lô thế nhỉ, ai a lô với ông !" "Im nào, xem đại đội trưởng gì."

 

Dân làng xì xào, ngừng tay việc để loa.

 

"Đường Bách Phúc, Đường Tam Cân, Đường Mãn Điền, Đường Tiểu Cẩu, Đường Kim Vân..."

 

Đại đội trưởng tên mười thanh niên trai tráng, yêu cầu chạy hỏa tốc đến nhà ăn đại đội.

 

"Mang theo chổi, giẻ lau, chậu nước, nhanh lên!"

 

Đại đội trưởng ngắn gọn dứt khoát tắt loa, nhà ăn đợi.

 

Trong thôn nhốn nháo.

 

"Chẳng lẽ ăn cơm tập thể?" "Thế thì c.h.ế.t, bây giờ sướng hơn hồi xưa nhiều." "Ra nhà ăn xem , rốt cuộc là chuyện gì."

 

Dân làng hoang mang, chẳng còn tâm trí việc, kéo nhà ăn hỏi cho nhẽ.

 

"Đứa nào láo đấy? Muốn nông trường cải tạo phỏng?"

 

Đại đội trưởng thấy chuyện ăn cơm tập thể thì sầm mặt quát mắng một trận mới thông báo chuyện mở xưởng.

 

"Niệm nha đầu lo lắng cho thôn đến nẫu cả ruột, vay tiền của nhà máy, thằng Mãn Đồng cũng góp chút vốn, mua 30 cái máy dệt tất về để thôn mở xưởng dệt tất!"

 

 

Loading...