Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 140: Tề Quốc Hoa định dâng em gái

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:31:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tề Quốc Hoa dù chân cẳng lành lặn cũng đối thủ của Đường Mãn Đồng, giờ ốm yếu tàn tật thì càng đỡ nổi, loáng cái đ.á.n.h cho mặt mũi bầm dập. Mẹ Tề chỉ gào , bố Tề lao can cũng ăn đòn, Tề Quốc Xuân sợ quá trốn tiệt góc nhà.

 

Động tĩnh bên nhà họ Tề thu hút dân làng đến xem. Dạo nhà họ Tề vắng tanh như chùa bà Đanh, dân làng thà đường vòng chứ qua cửa, sợ dính vận đen.

 

"Mãn Đồng về , tính nó nóng như lửa thế kiểu gì chả tay. Nhà họ Tề tự tự chịu thôi!" "Thảo nào ăn mày mười mấy đời, nhà họ Tề ngu độc, mỡ dâng đến miệng còn hưởng!"

 

Dân làng khinh bỉ mặt, coi thường nhà họ Tề đến tận cổ, chẳng ai thèm can ngăn, chỉ xem cho vui.

 

Đường Mãn Đồng chỉ nhắm Tề Quốc Hoa mà đánh. Cái chân mới lành đập gãy nữa. Tề Quốc Hoa liệt đất như xác c.h.ế.t, trong lòng đầy oán hận.

 

"Đồ phế vật vô dụng!"

 

Đường Mãn Đồng hừ lạnh, nhổ nước bọt Tề Quốc Hoa. Loại hèn nhát xứng với cháu gái . Hắn lườm bố Tề một cái nghênh ngang bỏ , vẫn trèo tường như lúc .

 

Dân làng cũng tản , đ.á.n.h xong còn gì nữa mà xem. họ nhà họ Tề hết đường ngóc đầu lên . Tưởng Tề Quốc Hoa nên cơm cháo gì, ai ngờ thành phế nhân, còn kém cả Đường Lão Lục. Loại nhà thấy tương lai tối tăm , cần kết giao gì.

 

Nhà họ Tề tan hoang, thức ăn mảnh sành vương vãi khắp nơi. Tề Quốc Hoa đất, mắt đờ đẫn như mất hồn. Mẹ Tề lóc ỉ ôi, sống tiếp thế nào. Bố Tề mặt mày u ám bệt xuống đất, đầu tiên tuyệt vọng về tương lai. Ông trời diệt nhà họ Tề thật !

 

"Bố, mai bố đưa con lên huyện." Tề Quốc Hoa đột ngột lên tiếng. Hắn quyết, vô độc bất trượng phu, em gái đừng trách tàn nhẫn.

 

"Lên huyện gì?" Bố Tề mếu máo, nhà còn xu nào .

 

"Vào trong nhà ."

 

Tề Quốc Hoa liếc em gái đang trong góc, bảo bố dìu phòng.

 

"Con tìm cho Quốc Xuân một mối, là chủ nhiệm Hà Chí Thắng của Ủy ban Cách mạng. Chỉ cần Quốc Xuân lấy ông , nhà sợ nhà họ Đường nữa."

 

Tề Quốc Hoa vốn thế, nhưng giờ cùng đường , đành hy sinh em gái. Hắn từng gặp Hà Chí Thắng một , sở thích bệnh hoạn, cũng em gái gả sang đó sẽ kết cục gì. còn lựa chọn nào khác. Dù thanh danh Quốc Xuân cũng nát , thà gả cho Hà Chí Thắng để đổi lấy tiền đồ cho còn hơn gả núi sâu.

 

Bố Tề mừng rỡ: "Con quen chủ nhiệm Ủy ban Cách mạng ? Sao sớm! Ông chịu lấy Quốc Xuân ?"

 

"Con sẽ nghĩ cách."

 

Tề Quốc Hoa cũng chắc chắn, nhưng đây là con đường duy nhất. Hắn sẽ dốc lực để thúc đẩy hôn sự .

 

"Được, mai . Tiếc là nhà hết tiền, thì đưa con viện khám chân." Bố Tề thở dài, xót xa con trai tàn phế.

 

"Bán cái đồng hồ ."

 

Tề Quốc Hoa móc trong túi một chiếc đồng hồ. Là của Dương Hồng Linh giấu trong hòm, lấy trộm. Bố Tề mừng mặt, trời tuyệt đường nhà họ Tề !

 

Sáng sớm hôm , trời sáng, bố Tề kéo xe cút kít chở con trai lên huyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-140-te-quoc-hoa-dinh-dang-em-gai.html.]

 

Đường Mãn Đồng , lượn lờ khắp thôn tìm c.h.é.m gió, kể chuyện mới lạ bên ngoài. Thanh niên trong thôn xúm kể say sưa. Họ từng xa, từng tàu hỏa, chuyện của Đường Mãn Đồng thấy thú vị vô cùng.

 

"Tàu hỏa là gì, giờ cả máy bay . Biết máy bay là gì ?" "Biết chứ, con chim sắt bay trời chứ gì. Năm xưa giặc Nhật lái cái của nợ ném bom, cả nhà ông chú thành phố c.h.ế.t sạch, còn mỗi đứa bé ba tuổi, thương lắm!"

 

Nhắc đến giặc Nhật, khí trầm hẳn xuống. Chư Thành từng Nhật chiếm đóng, dân lành c.h.ế.t vô , thanh niên bắt lao công mấy ai trở về. Thảm án tàn sát cả thôn ở thị trấn Bồ bên cạnh vẫn là nỗi đau nhức nhối trong lòng .

 

"Mấy cái của Nhật là máy bay chiến đấu. Tao là máy bay chở khách, to lắm, chở mấy trăm , bay từ đây Quảng Châu chỉ mất một tiếng thôi."

 

Đường Mãn Đồng chuyển chủ đề, khí vui vẻ trở . Đám thanh niên đầy ngưỡng mộ. Họ cũng đây đó cho mở mang tầm mắt nhưng gan như Đường Mãn Đồng.

 

"Mãn Đồng, máy bay ?" Một bà thím tò mò hỏi.

 

Nụ mặt Đường Mãn Đồng tắt ngấm, ậm ừ: "Hiện tại thì , chắc chắn sẽ ."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Mãn Đồng , con bé Niệm nhà giờ giỏi giang lắm, lương 98 đồng một tháng. Cậu hai tháng nay kiếm bao nhiêu?"

 

"Chẳng bao nhiêu, Niệm Niệm thông minh từ bé mà." Đường Mãn Đồng xòa, vẻ mặt tự hào.

 

"Mãn Đồng bao giờ lấy vợ thế? Sang năm 26 , bạn cùng lứa con cái đầy đàn đấy." "Thím Hai tìm bà mối Mã, chắc chắn là tìm mối cho ."

 

Mọi nhao nhao hỏi han khiến Đường Mãn Đồng đau đầu, kiếm cớ chuồn lẹ. Đi xa một đoạn, dân làng đang bận rộn, khỏi cảm thán. Hắn, Đường Mãn Đồng, nhất định sẽ chôn chân ở cái thôn cả đời. Hắn thoát khỏi thôn Đường, đến thành phố lớn. Con cái sinh sẽ là thành phố, xuất phát điểm cao hơn khác cả một cái đầu!

 

Đường Lục Cân ở nhà hai ngày về trường. Đường Niệm Niệm bắt cô bé mang theo một túi gạo, một hộp cơm thịt thỏ, một túi to khoai lang khô, bánh trứng gà và tiền tiêu vặt.

 

"Ăn uống đừng tiết kiệm, cấm đến công trường đấy!" Đường Niệm Niệm nghiêm giọng dặn dò.

 

"Em chị hai, em ."

 

Đường Lục Cân thấy lạ, chị hai cứ nhắc mãi chuyện công trường, nhưng cô bé hỏi nhiều, dù cô bé cũng bận học, thời gian . Về phần chị cả Đường Ngũ Cân, Đường Lục Cân cũng đến nông trường thăm. Tình cảm chị em vốn nhạt nhòa. Hồi bé Đường Ngũ Cân chị hai, xúi giục cô bé cãi với chị hai. Sau ông nội dạy dỗ, cô bé hiểu chuyện hơn, học thành phố càng hiểu nỗi khổ tâm của ông bà. Chị hai vốn là tiểu thư lá ngọc cành vàng, cuộc sống hiện tại dù hơn dân làng nhưng với chị là chịu khổ . Hơn nữa cả nhà chịu ơn cứu mạng của bố chị hai, đối với chị là lẽ đương nhiên. Đường Lục Cân từng khuyên chị cả nhưng , chị cả càng lớn càng quá quắt, suốt ngày gây gổ với chị hai, Hà Quốc Khánh, cướp cả bánh quy của cô bé và Cửu Cân để nịnh nọt . Từ đó Đường Lục Cân rõ bộ mặt thật của chị , nên kết cục hiện tại cô bé thấy bất ngờ.

 

"Chị hai, hai quyển sách thầy giáo em bảo bạn thầy , về em mang cho chị nhé."

 

"Ừ, em chịu khó sách ."

 

Đường Niệm Niệm bắt thêm một con thỏ và một con gà rừng, buộc cho bao tải bảo Đường Lục Cân mang biếu thầy giáo. Ông thầy vẻ .

 

Đường Mãn Đồng đạp xe đưa cháu gái học, chiều mới về, đói mèm. Đường Niệm Niệm xào cho chú một đĩa bánh nếp rau cải to tướng, ốp thêm ba quả trứng.

 

"Chú út, cháu việc hợp với chú."

 

Nhân lúc Đường Mãn Đồng ăn cơm, Đường Niệm Niệm nhắc đến chuyện xưởng tất.

 

 

Loading...