Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 116: Có chút máu me, cân nhắc trước khi xem

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:30:32
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tú Nhi, em luôn ?" Người đàn ông tầng 4 lưu luyến.

 

"Lãnh đạo, còn tài liệu mật giao cho tổ chức." Người đàn ông tầng 3 thì thầm bí hiểm.

 

Đường Niệm Niệm theo xuống tầng 3. Đợi một lát, hớn hở ôm "báu vật" chạy , trịnh trọng giao "tài liệu mật" tay cô. Đó là mấy tờ báo cũ nát chuột gặm nham nhở.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Tài liệu quan trọng. Đồng chí, tổ chức giao cho đồng chí một nhiệm vụ mới." Đường Niệm Niệm nghiêm mặt, giọng trang trọng.

 

"Mời !"

 

Người đàn ông tầng 3 ưỡn ngực, vẻ mặt đầy phấn khích.

 

"Gã đàn ông là kẻ phản bội, đưa về để thanh lý môn hộ. Yêu cầu đồng chí giữ bí mật, để lộ phận, ?"

 

"Rõ! Xin tổ chức yên tâm!"

 

Người đàn ông tầng 3 gật đầu lia lịa, quyết tâm thành nhiệm vụ tổ chức giao phó.

 

Đường Niệm Niệm lấy thêm một nắm kẹo sữa đưa cho : "Kinh phí hoạt động tổ chức cấp!"

 

Mắt sáng rực lên, ôm chặt đống kẹo như báu vật, theo bóng Đường Niệm Niệm rời . Đợi cô khuất, cùng đàn ông tầng 4 đóng cửa phòng Hà Pháp Thắng , khóa cửa sắt tầng 3 và tầng 4 như cũ, thứ trông vẫn bình thường. Còn đống kẹo sữa thì hai gã chia , giấu căn cứ bí mật của họ.

 

Đường Niệm Niệm lái xe về huyện Chư Thành, thẳng đến nhà Hà Chí Thắng. Hà Chí Thắng sống một trong căn biệt thự kiểu Tây vườn tược, là nhà của một tư sản nào đó.

 

Đường Niệm Niệm dễ dàng mở cổng sắt. Hai con ch.ó dữ lao . Hà Chí Thắng nuôi hai con ch.ó lớn, ngày nào cũng cho ăn thịt tươi nên chúng béo , lông bóng mượt, trở thành tay sai đắc lực của . Hai con ch.ó thè lưỡi đỏ lòm, mắt vằn tia máu, sủa tiếng nào, lặng lẽ tấn công Đường Niệm Niệm từ hai phía.

 

Đường Niệm Niệm im, thả Bách Tuế .

 

Bách Tuế cong , gầm gừ trong cổ họng. Hai con ch.ó dữ lập tức im thin thít, rạp xuống đất dám động đậy.

 

Đường Niệm Niệm lên tầng hai, đ.á.n.h t.h.u.ố.c mê cho Hà Chí Thắng đang ngủ say. Nhìn thấy dung nhan của gã , dù tâm lý vững vàng đến mấy cô cũng giật thon thót. Mặt chằng chịt sẹo bỏng, mũi chỉ còn hai cái lỗ, mắt mũi mồm miệng đều biến dạng. Bộ dạng ban ngày ban mặt cũng dọa c.h.ế.t .

 

Anh Bát kể Hà Chí Thắng hồi nhỏ ngã bếp lò nên hủy dung, cũng giống Hà Pháp Thắng gia đình coi trọng. Sau Hà Pháp Thắng tiền liền đón em họ về nuôi, chăm sóc chu đáo.

 

Đường Niệm Niệm tay với Hà Chí Thắng, tên trực tiếp đụng đến cô, để hãy tính.

 

Hà Pháp Thắng tỉnh vì đau đớn. Hắn kêu cứu nhưng thốt nên lời vì lưỡi cắt, miệng đầy máu. Cơn đau thấu tim khiến tỉnh táo lạ thường, lờ mờ thấy bóng mặc đồ đen mặt.

 

"Thích bắt nạt phụ nữ hả? Nếm thử mùi vị ch.ó bắt nạt xem nhé!"

 

Đường Niệm Niệm lạnh, lùi vài bước nhường chỗ cho hai con ch.ó dữ.

 

Trong gian của cô đủ loại t.h.u.ố.c men vì cô vơ vét vài hiệu thuốc, chỉ là t.h.u.ố.c k.í.c.h d.ụ.c cho chó, đành dùng tạm Viagra của . Cùng là động vật v.ú chắc dùng chung nhỉ?

 

Uống t.h.u.ố.c xong, hai con ch.ó lớn hưng phấn thè lưỡi, nước miếng chảy ròng ròng, ngửi hít khắp Hà Pháp Thắng. Mùi m.á.u tươi càng kích thích chúng điên cuồng hơn. Hà Pháp Thắng mặt cắt còn giọt máu, run như cầy sấy. Trước thích thú khi những phụ nữ bắt về run rẩy van xin , cảm thấy cực kỳ khoái trá. giờ đến lượt , chẳng thấy khoái trá tẹo nào mà chỉ thấy kinh hoàng!

 

Trăng sáng vằng vặc cao chiếu xuống bãi cỏ, soi tỏ một màn hỗn chiến...

 

Tiếng gầm gừ hưng phấn của lũ ch.ó hòa lẫn tiếng kêu ư ử tuyệt vọng của Hà Pháp Thắng. Hắn lưỡi nên chỉ thể ú ớ, đến cuối cùng thì im bặt.

 

Đường Niệm Niệm lạnh lùng quan sát, sắc mặt bình thản gợn sóng. Chút cảnh tượng ăn thua gì, thời mạt thế cô chứng kiến cảnh con cấu xé, nhục giữa thanh thiên bạch nhật còn nhiều hơn. Mạt thế, kẻ mạnh là vua, kẻ yếu coi là , bất kể nam nữ đều chà đạp.

 

Mặt trăng trốn mây hiện , thời gian trôi qua từng giây từng phút... Trời rạng sáng.

 

Đồng hồ lầu điểm 4 tiếng chuông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-116-co-chut-mau-me-can-nhac-truoc-khi-xem.html.]

 

Cuộc hỗn chiến kết thúc. Hai con ch.ó mệt lử vật đất, lưỡi thè dài, khóe miệng còn dính m.á.u thịt, đè lên Hà Pháp Thắng.

 

Đường Niệm Niệm bước đến mặt Hà Pháp Thắng đang như xác c.h.ế.t, xuống từ cao. Trên chi chít vết ch.ó cắn, chỗ lộ cả xương trắng hếu. Đặc biệt là phần hạ bộ, m.á.u thịt be bét, cả "của quý" cũng c.ắ.n đứt, lủng lẳng thê thảm.

 

Hà Pháp Thắng vẫn c.h.ế.t hẳn. Hắn quá đau, từng tấc da thớ thịt, từng khúc xương đều đau nhức, kích thích dây thần kinh khiến thể ngất . Hắn từ từ mở mắt. Trời tờ mờ sáng, lờ mờ thấy một bóng dáng yểu điệu thon thả, đen tuyền từ đầu đến chân, rõ mặt.

 

"Ư ư ư ư..."

 

Hà Pháp Thắng giãy giụa, hỏi đó là ai, tại tàn độc với như ? lưỡi, chỉ phát tiếng ư ử rõ nghĩa, mỗi kêu là m.á.u loãng trào khóe miệng, trông gớm ghiếc như ác quỷ.

 

Khóe miệng Đường Niệm Niệm nhếch lên một nụ tàn khốc. Cô lấy một lọ "thuốc dụ thú" - phát minh thời mạt thế dùng để dụ dỗ dã thú, bao gồm cả chó.

 

Cô rắc t.h.u.ố.c lên bộ phận phạm tội của Hà Pháp Thắng. Vừa rắc xong, mắt hai con ch.ó lóe lên tia sáng xanh lục, hưng phấn dậy lao .

 

"Ư ư ư..."

 

Hà Pháp Thắng kêu lên t.h.ả.m thiết, hai tay liều mạng che chắn. hai tay chống bốn chân chó, huống hồ là hai con ch.ó dữ đang kích thích cực độ. Chúng chỉ ăn miếng thịt tươi ngon , kẻ nào cản đường g.i.ế.c tha!

 

"Á..."

 

Hà Pháp Thắng trợn ngược mắt, ánh tuyệt vọng và đau đớn tột cùng. Tuy thấy nhưng , tôn nghiêm đàn ông của mất sạch. Bị lũ ch.ó c.h.ế.t tiệt c.ắ.n đứt !

 

"Good!" (Tốt lắm!)

 

Đường Niệm Niệm khen ngợi. Hai con ch.ó ngấu nghiến ăn xong miếng thịt, thèm thuồng cơ thể đầy m.á.u me của Hà Pháp Thắng. Chúng đói .

 

"Đừng vội, chắc chắn sẽ cho chúng mày ăn no!"

 

Đường Niệm Niệm vốn định tự tay kết liễu tên biến thái , nhưng giờ cô đổi ý. Cô lười, việc gì ch.ó thì cô cần động tay.

 

Thế là...

 

"Ăn !"

 

Đường Niệm Niệm rưới đẫm t.h.u.ố.c dụ thú lên khắp Hà Pháp Thắng. Vừa dứt lời, hai con ch.ó lao , cuộc tàn sát đơn phương bắt đầu.

 

...

 

Nửa giờ .

 

Kết thúc.

 

Hà Pháp Thắng tắt thở, cứng đờ đất, còn chỗ nào lành lặn, mắt trợn trừng, chứa đầy sự sợ hãi và tuyệt vọng.

 

Ngoài đường tiếng và xe cộ . 5 giờ sáng.

 

Đường Niệm Niệm mặc kệ cái xác. Cô đ.á.n.h giá thấp sức chiến đấu của hai con chó, mất nhiều thời gian quá. Giờ vác cái xác công viên chắc chắn phát hiện, thôi cứ để ở sân nhà Hà Chí Thắng .

 

May mà nhà Hà Chí Thắng xa trung tâm, xung quanh vắng vẻ. Giờ ai qua . Đường Niệm Niệm gian bộ quần áo thường ngày, lấy cả xe đạp . Cô đạp xe rời , tìm một chỗ vắng vẻ chui gian, nấu một bát mì trứng to ăn ngủ bù.

 

Ngủ một giấc đến trưa, Đường Niệm Niệm tỉnh dậy, một nồi gà rừng hầm nấm ăn với cơm no căng bụng mới khỏi gian.

 

Xa xa vang đến tiếng ồn ào huyên náo từ hướng nhà Hà Chí Thắng.

 

 

Loading...