"Chú ngay đây!"
Vừa xưởng trưởng Võ ngóng điện thoại. Hôm nay là hạn sáu ngày Đường Niệm Niệm hẹn, quả nhiên cô gọi đến.
Xưởng trưởng Võ vốn điềm đạm nay bật dậy khỏi ghế, gọi điện cho phòng kiểm tra chất lượng, gọi xuống phân xưởng điều cổng bốc hàng. Sắp xếp xong xuôi, ông mới ba chân bốn cẳng chạy cổng. Mấy sợi tóc lưa thưa đỉnh đầu chải chuốt cẩn thận giờ dựng lên trong gió, mỗi sợi một hướng. Xưởng trưởng Võ vốn trọng hình tượng nay chẳng thèm quan tâm nữa, trong lòng ông đang rực lửa, chỉ sờ tận tay đống linh kiện bảo bối thôi. Đó là con đường thăng quan tiến chức của ông đấy!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Niệm Niệm vất vả , mau văn phòng chú uống , chú mua bánh trứng gà và sô cô la cho cháu đấy!"
Xưởng trưởng Võ tít mắt, giọng điệu ngọt xớt khiến mấy công nhân bên cạnh nổi da gà, nghi ngờ xưởng trưởng ma nhập, mà là ma thái giám. Mấy sợ hãi, lẳng lặng bốc hàng, thầm khẳng định vị trí của Đường Niệm Niệm: Đây đích thị là cục cưng đầu quả tim của xưởng trưởng đại nhân.
Đường Niệm Niệm theo xưởng trưởng Võ đến phòng kiểm tra chất lượng, đợi kiểm hàng xong sẽ về. Đi vài bước, cô đầu về con hẻm đối diện cổng nhà máy, khóe miệng khẽ nhếch.
"Thư ký Lý, về văn phòng lấy bánh trứng và sô cô la đây!"
Xưởng trưởng Võ sai thư ký lấy điểm tâm. Ông hỏi con gái, con gái thích đồ ngọt nên tốn mấy đồng tiền quỹ đen mua cho Đường Niệm Niệm. Đường Niệm Niệm từ chối, ăn miễn phí tội gì ăn.
Đợi họ khuất, trong con hẻm đối diện, một đàn ông thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi trán.
"Mẹ ơi, sợ c.h.ế.t khiếp!"
Hắn lẩm bẩm. Vừa cô gái xinh liếc một cái sắc lẹm như g.i.ế.c , suýt tè quần. "Con gái con đứa gì mà sát khí nặng thế?" Hắn làu bàu về phía xưởng Hồng Tinh nữa khi về báo cáo.
Sau mấy ngày nỗ lực theo dõi, cuối cùng cũng nắm bí mật của xưởng Hồng Tinh. Hôm nay đến để xác nhận : Vũ khí bí mật của xưởng Hồng Tinh chính là cô gái xinh .
"Xưởng trưởng, cô tên Đường Niệm Niệm, ông chú thợ nguội tạm thời tay nghề kém ở xưởng Hồng Tinh. Cô bắt đầu qua với xưởng trưởng Võ từ nửa tháng , đúng đợt giao hàng cho xưởng đóng tàu. Vừa nãy cô lái một xe tải linh kiện đến, xưởng trưởng Võ nịnh nọt như thái giám, khúm núm thẳng lưng. Đường Niệm Niệm chắc chắn là thợ nguội cấp 8 !"
Người đàn ông báo cáo và đưa suy đoán. Tuy tuổi còn trẻ nhưng nghề thợ nguội cần thiên phú, Đường Niệm Niệm là thiên tài.
Xưởng trưởng Tiền lắc đầu: "Không đúng, Đường Niệm Niệm chắc chắn thợ nguội cấp 8, cô chỉ là môi giới thôi!"
Một cô gái nông thôn bỗng chốc thành thợ nguội cấp 8 là điều thể. Khả năng cao nhất là cô quen nhiều thợ cả cấp 8.
Xưởng trưởng Tiền ngoài 40, trẻ hơn xưởng trưởng Võ vài tuổi, dáng cao gầy, vẻ mặt khôn khéo, ánh mắt đầy dã tâm. Khác với xưởng trưởng Võ nghiêm nghị nhưng nhu nhược, xưởng trưởng Tiền luôn tươi dễ chuyện nhưng quyết đoán và đầy tham vọng.
"Cậu tìm cách tiếp cận Đường Niệm Niệm, mời cô về xưởng , bảo trả lương gấp đôi xưởng Hồng Tinh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-110-chu-hai-nam-nay-cho-chu-chuyen-chinh-thuc.html.]
Xưởng trưởng Tiền quyết định nhanh. Thua xưởng Hồng Tinh hai , ông giành lấy nhân tài, để Võ Tùng Nguyên đắc ý mãi ! Hơn nữa ông leo cao hơn thì cần thành tích , Đường Niệm Niệm về xưởng Tiền Tiến của ông.
Gần trưa thì lô linh kiện kiểm tra xong. Kết quả đúng như dự đoán, tất cả đều đạt chuẩn, độ chính xác còn cao hơn yêu cầu bản vẽ.
"Niệm Niệm, cháu đúng là bảo bối của chú, trưa nay chú mời cơm!"
Xưởng trưởng Võ xoa tay phấn khích, giọng điệu càng thêm sến súa khiến xung quanh cúi gằm mặt nổi da gà. Thảo nào họ xưởng trưởng, da mặt họ dày bằng ông . Gọi một cô gái đáng tuổi con là "bảo bối" mặt bao , họ chịu .
"Chú Võ, trưa nay cháu việc , để hôm khác nhé."
Đường Niệm Niệm từ chối. Cô thừa xưởng trưởng Võ chỉ cái mác, thực túi rỗng tuếch, đến cũng mua nổi. Nghe đồn vợ ông là "sư t.ử Hà Đông" quản tiền chặt, mỗi tháng chỉ phát cho 5 đồng tiêu vặt, mua bao t.h.u.ố.c cũng đắn đo. Cô nỡ ăn chặn tiền ông chắt chiu từng kẽ răng .
Đường Niệm Niệm lấy báo cũ, xưởng trưởng Võ đích đưa cô về văn phòng, gom hết báo mấy ngày nay cho cô.
"Chú Võ, thỏ núi đấy, biếu chú!"
Đường Niệm Niệm lấy hai con thỏ và ít rau xanh đặt xuống đất ôm chồng báo thẳng. Đợi xưởng trưởng Võ định thần đuổi theo thì cô mất hút.
"Con ranh chạy nhanh thật!" Xưởng trưởng Võ mắng, cất thỏ và rau , tối nay bảo vợ món thỏ kho tàu nhắm rượu thì tuyệt cú mèo!
Đường Niệm Niệm đến nhà chú Hai. Đường Mãn Ngân đang ăn cơm mua từ nhà ăn về.
"Để chú nấu thêm món, Niệm Niệm đợi chút nhé!"
Đường Niệm Niệm ngăn : "Cháu tiệm ăn, cháu mang thỏ đến cho chú ."
Cô lấy ba con thỏ, một con gà rừng và rau xanh chất thành đống nhỏ sàn khiến Đường Mãn Ngân trố mắt.
"Chú Hai, cháu định chuyển chú sang tổ điện. Chú khiếu thợ nguội, nghề điện chú từng ở thôn , học chắc khó."
Đường Niệm Niệm kế hoạch. Đường Mãn Ngân học thợ nguội mấy năm vẫn lẹt đẹt sơ cấp, rõ ràng năng khiếu. Hơn nữa kiếp ông cũng chuyển sang thợ điện, tự học giỏi, nhưng c.h.ế.t vì t.a.i n.ạ.n điện giật. Thím Hai đang m.a.n.g t.h.a.i sốc quá sảy thai, một xác hai mạng. Đường Đông Cường bỏ học về công nhân tạm thời nuôi em gái, nhưng cũng gặp tai nạn. Đường Đan Đan từ cô bé hoạt bát trở nên u sầu, lấy chồng bạo hành, cuối cùng uống t.h.u.ố.c tự tử. Kiếp nhà họ Đường như nguyền rủa, ai kết cục . Đường Niệm Niệm nghi ngờ bàn tay của Liễu Tịnh Lan. Cô nhất định giải mã bí ẩn .
Đường Mãn Ngân ở quê từng học qua về điện, chút cơ sở, Đường Niệm Niệm thấy ông hợp thợ điện hơn.
"Chú Hai, chú học nghề điện cho , năm nay cháu lo cho chú chuyển chính thức!" Đường Niệm Niệm tung miếng mồi ngon.