Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 109: Dùng dao cùn cứa thịt mới hả dạ

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:30:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà cụ Đường lườm cháu gái một cái sang nhiệt tình mời Ngụy Chương Trình và đồng nghiệp ăn cơm, bảo đại đội trưởng tiếp khách. Ngụy Chương Trình định từ chối nhưng Thẩm Kiêu lên tiếng: "Ăn cùng , săn con thỏ."

 

"Được, thế khách sáo nhé!" Ngụy Chương Trình thấy thịt thỏ là đồng ý ngay, kéo đồng nghiệp . Nhìn mâm cơm thịnh soạn, ai nấy đều nuốt nước miếng. Ở thành phố chỉ Tết mới ăn nhiều thịt thế .

 

Thịt muối hầm măng mùa xuân, thỏ kho tàu, canh gà nấu nấm, bánh Thanh Minh, ốc hấp, cá chạch chiên giòn, khoai tây hấp chấm xì dầu. Từ Kim Phượng xào thêm đĩa trứng hẹ to và hai con cá trắm kho, bày kín cả bàn.

 

Bữa cơm vui vẻ, thức ăn hết sạch, đến cơm cháy cũng chan nước canh hầm măng ăn nốt. Nước canh trắng như sữa, ngọt lịm tim, chan cơm cháy ăn ngon tuyệt đỉnh, cho thần tiên cũng đổi.

 

Ăn uống no say, Ngụy Chương Trình và đồng nghiệp đạp xe về thành phố. Bà cụ Đường còn hái một đống rau tươi: ngồng cải, hẹ, khoai tây... bắt họ mang về. Hai định từ chối nhưng cãi bà cụ.

 

"Tiểu Thẩm như cháu ruột , ở nhà từ bé. Các là bạn nó thì cũng là nhà, mạo nhận bà nội các . Bà nội cho cháu rau dưa cây nhà lá vườn, cơ quan các cũng cấm ?"

 

Bà cụ Đường mồm mép tép nhảy, nhận vơ luôn hai đứa cháu lớn. Ngụy Chương Trình và đồng nghiệp cứng họng, đành để bà cụ treo hai sọt rau nặng trịch lên xe.

 

Hai đạp xe một đoạn, gió lạnh thổi qua mới tỉnh táo , dừng xe sọt rau đầy ắp, trao đổi ánh mắt bất lực. Bà cụ nhiệt tình quá! cũng đúng, cơ quan cấm lấy của dân cái kim sợi chỉ, chứ cấm lấy đồ bà nội cho. Rau tươi rói thế phố mua .

 

"Trọng lượng sai sai."

 

Ngụy Chương Trình định chỉnh sọt rau, nhấc lên thấy nặng bất thường. Vạch lớp rau , bên là một con thỏ béo múp. Sọt bên cũng thế. Hai bật , đạp xe tiếp, trong lòng ấn tượng cực về nhà họ Đường. Về báo cáo cục trưởng, họ khen Đường Niệm Niệm hết lời, còn bảo gia phong nhà họ Đường chính trực: ông cụ là hùng kháng Nhật, bà cụ phân minh rõ ràng, cháu gái là nữ trung hào kiệt, đúng là cả nhà !

 

Thế là Đường Niệm Niệm để ấn tượng sâu sắc trong lòng cục trưởng công an: Con cháu hùng, cả nhà !

 

Thẩm Kiêu ở thôn Đường hai đêm. Sáng sớm ngày thứ ba, khi trời sáng tỏ, dân làng ai dậy, lặng lẽ rời giường nhà đại đội trưởng, rửa mặt xong lấy xe thì thấy Đường Niệm Niệm đợi ánh trăng. Tối qua chào tạm biệt, để cô ngủ nướng thêm chút.

 

"Ăn sáng !"

 

Đường Niệm Niệm đưa cái rổ đựng 30 cái bánh Thanh Minh nóng hổi lấy từ gian , 10 mặn 20 ngọt. Thẩm Kiêu ăn khỏe, chỗ chỉ đủ no. Anh toét miệng, bốc ăn ngon lành.

 

"Ăn từ từ thôi. Vũ khí em đưa tối qua nhớ cất kỹ, đừng để ai thấy. Nước linh tuyền ngày nào cũng uống, ngoài thì đừng cho ai khác."

 

Đường Niệm Niệm dặn dò lải nhải. Cô chuẩn vũ khí thích hợp rừng và cả áo chống đạn cho .

 

"Anh . Niệm Niệm, bao giờ em lên Thượng Hải?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Thẩm Kiêu hai miếng hết một cái bánh, loáng cái chén sạch 30 cái, uống thêm nửa bình nước, ợ một cái thỏa mãn. Anh còn đưa hết bảo bối cất giấu cho cô, và cho cô xem căn nhà tự tay trang trí.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-109-dung-dao-cun-cua-thit-moi-ha-da.html.]

"Xong việc ở đây em sẽ ."

 

"Anh đợi em!"

 

Thẩm Kiêu ôm chặt lấy cô lòng một lúc lâu mới buông . Đường Niệm Niệm xuống xe, theo chiếc xe khuất bóng. Tiếc là cô vẫn nghĩ cách chia sẻ gian với .

 

Trời sáng hẳn. Trong thôn ồn ào tiếng gà gáy ch.ó sủa, tiếng gọi , tràn đầy thở cuộc sống. Đường Niệm Niệm ăn sáng xong liền lên huyện giao hàng cho xưởng trưởng Võ và gặp Bát.

 

Dọc đường, dân làng chào hỏi cô nhiệt tình, phần nịnh nọt.

 

"Niệm nha đầu, lên phố !" "Niệm nha đầu càng lớn càng xinh, bác Thanh Sơn cấm sai, con bé thật!"

 

Mấy kẻ cô giờ sang nịnh bợ mặt. Đường Niệm Niệm gật đầu chào mấy lớn tuổi, còn lũ gió chiều nào che chiều thèm chấp.

 

Bố Tề vác cuốc tới, mặt mũi xám xịt. Từ hôm Tề Quốc Hoa vớt từ hố phân lên, nhà họ Tề ít ngoài hẳn.

 

"Gâu... Phui!"

 

Mấy con ch.ó lao tới nhổ nước bọt bố Tề. Dân làng thấy nhiều thành quen, cảm giác nhà họ Tề như cưỡng h.i.ế.p ch.ó cái trong thôn nên cả đàn ch.ó ghi thù, ngày nào cũng canh me để ị đái, nhổ nước miếng. Cửa nhà họ Tề hôi thối nồng nặc, hàng xóm xung quanh cũng vạ lây, ngày nào cũng c.h.ử.i bới.

 

Bố Tề mặt hầm hầm rảo bước nhanh. Mấy con ch.ó đuổi theo sủa một trận sang sủa Tề. Màn hài kịch diễn hàng ngày. Người nhà họ Tề cứ ló mặt đường là ch.ó đuổi.

 

Đường Niệm Niệm thấy cảnh thì nhếch mép , tâm trạng cực . Cho nhà họ Tề c.h.ế.t ngay thì dễ quá, bõ hận. Cô dùng d.a.o cùn cứa thịt, từ từ hành hạ bọn chúng. Người đầu tiên gặp họa chắc chắn là Tề Quốc Xuân. Cô đoán kết cục của ả , bán cho lão già ế vợ trong núi sâu thì cũng bán cho thằng ngốc. Đến lúc đó Tề Quốc Xuân mới nhận Đường Lão Lục còn là mối ngon chán. Cô vội, cứ từ từ xử lý từng đứa một.

 

Đường Niệm Niệm đến rừng cây phía tây thành phố lấy xe tải và hàng hóa từ gian . Linh kiện gia công xong, tỉ lệ hỏng bằng . Cô lấy thêm mấy con thỏ rừng, thỏ trong gian lớn nhanh quá, ăn bớt .

 

Cho thỏ và rau gùi, Đường Niệm Niệm lái xe đến xưởng Hồng Tinh. Giờ là 9 giờ rưỡi sáng, các phân xưởng đang việc khí thế. Bác bảo vệ đều quen mặt cô, cô giờ là công nhân chính thức, là cục cưng của xưởng trưởng.

 

"Niệm nha đầu đến đấy !" Bác bảo vệ đon đả.

 

"Vâng, biếu bác !"

 

Đường Niệm Niệm đưa cho bác bảo vệ hai điếu thuốc. Lần nào đến cô cũng . "Tiểu quỷ khó chơi", mấy nhân vật đáng chú ý cũng cần quan hệ , ích. Cô tuy thích giao tiếp nhưng nghĩa là hiểu đạo lý . Bác bảo vệ khép miệng, ấn tượng về Đường Niệm Niệm cực .

 

Đường Niệm Niệm gọi điện từ phòng bảo vệ văn phòng xưởng trưởng, bảo cho nhận hàng.

 

 

Loading...