Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 103: Khí trường quá mạnh, không ai dám ho he

Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:30:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại đội trưởng xách đồ định đuổi theo nhưng chạy xa. Bác gái Ba tới giật lấy túi quà, càu nhàu: "Tiểu Thẩm chắc chắn thích Niệm Niệm nên nhờ ông mặt con bé. Nó tặng thì ông cứ nhận , ông vun cho nó với Niệm Niệm là . Niệm Niệm việc gì ông báo ngay cho Tiểu Thẩm ."

 

Bác gái Ba Thẩm Kiêu và Đường Niệm Niệm yêu , đại đội trưởng kể vì sợ bà vợ giữ mồm miệng. Bà đoán Thẩm Kiêu đang theo đuổi Đường Niệm Niệm nên mới tặng quà, thế là nhận lấy chút khách khí.

 

"Con Niệm thật đấy, công việc chính thức, lương cao, giờ kiếm yêu ngon lành thế , cả cái công xã ai bằng nó!"

 

Bác gái Ba thở dài, giọng đầy ghen tị. Nghĩ đến đứa con gái ngu ngốc nhà , tâm trạng bà tụt dốc phanh, quà tay cũng chẳng thấy thơm nữa. Trước trong thôn, tiếng tăm của Hồng Hạnh hơn Niệm nha đầu nhiều. Hồng Hạnh xinh xắn, chăm chỉ tháo vát, việc nhà việc đồng đều giỏi, nghiệp cấp hai, ai cũng khen là cô gái . Còn Niệm nha đầu tuy xinh nhưng lười chảy thây, bát bao giờ rửa, chiều hư nên tính khí thất thường. Hồng Hạnh tròn mười bảy, đến mối nườm nượp, đạp mòn cả ngạch cửa. Giờ thì đảo ngược tình thế, Niệm nha đầu ngày càng phất lên, còn Hồng Hạnh thì thằng con địa chủ mê hoặc đến mụ mị đầu óc, bỏ cả cha .

 

Bác gái Ba thở dài thườn thượt, bao giờ con gái bà mới tỉnh ngộ đây?

 

Thẩm Kiêu hai tay xách quà, sải bước dài về phía nhà họ Đường. Trời tối, dọc đường gặp ít dân làng đang bưng bát ăn cơm, ai nấy đều chằm chằm đầy kinh ngạc nhưng dám hỏi. Đợi Thẩm Kiêu xa, họ mới xì xào bàn tán.

 

"Cậu chẳng quân đội phái về ? Vụ Tề Quốc Hoa điều tra xong ?" Có thì thầm.

 

"Bác ? Xong từ đời nào . Mắt thằng Tề Quốc Hoa vấn đề, hai năm lính là nhờ gian lận lúc khám sức khỏe. Bạn học cấp ba nó bảo hồi học mắt nó kém , còn dối, loại quỷ mới tin!"

 

"Hèn chi nhà họ Tề đóng cửa im ỉm, tật giật đây mà. Đường Niệm Niệm cũng đen đủi tám đời mới đính hôn với cái loại , may mà hủy !"

 

"Trước ai Tề Quốc Hoa mặt thú , thư sinh nho nhã, học cấp ba, khối cô mê nó đấy!"

 

"Dương Hồng Linh cũng xui xẻo, vớ loại mà khổ cả đời!"

 

"Nồi nào úp vung nấy, đều thứ gì!"

 

Tiếng bàn tán ngày càng lớn, ấn tượng về Tề Quốc Hoa rớt xuống đáy vực. Mấy cho nhà họ Tề vay tiền định ăn xong bữa cơm là sang đòi nợ ngay.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

"Cậu xách nhiều đồ thế nhỉ? Nhìn như về phía nhà Đường Niệm Niệm !"

 

Mọi thắc mắc, tò mò c.h.ế.t nhưng dám theo.

 

"Để xem!"

 

Một to gan bám theo, một lúc lâu hớn hở chạy về.

 

"Vào nhà Đường Niệm Niệm . Nhà họ Đường nấu nhiều món lắm, xa tít cũng ngửi thấy mùi thơm, hít mùi thôi cũng ăn hết bát cơm."

 

Anh to gan ăn sạch bát cơm, tối nay ăn cháo khoai lang với dưa muối nhạt nhẽo, cửa nhà họ Đường hít mùi thịt thơm nức mũi, và mấy miếng là hết bát cơm, còn tranh thủ hít thêm mấy để dành sáng mai ăn với cơm.

 

"Cậu nhà Đường Niệm Niệm gì? Quen ?"

 

Mọi , trong lòng ngứa ngáy, định bụng mai sẽ hỏi bà cụ Đường cho nhẽ.

 

Lúc , khí trong nhà họ Đường vô cùng nghiêm túc. Trừ Đường Niệm Niệm, ai nấy đều ngay ngắn, lưng thẳng tắp, đến bà cụ Đường cũng thẳng lưng, hai tay đặt đầu gối, trịnh trọng chuyện với Thẩm Kiêu. Khí trường của Thẩm Kiêu quá mạnh, áp bức đến mức họ dám thả lỏng.

 

"Tiểu Thẩm , đến đừng mua đồ nữa nhé, trong nhà cần khách sáo!"

 

Bà cụ Đường năng dịu dàng hơn hẳn, Thẩm Kiêu với ánh mắt cực kỳ hài lòng. Tuy đen một chút nhưng tướng mạo trai, cao ráo, một lòng một với cháu gái bà, quan trọng nhất là lương tháng 130 đồng. Cháu rể thế là của bà Trương Mãn Nguyệt. Cả đám bà già trong công xã cộng cũng bằng bà!

 

Đường Mãn Kim và Từ Kim Phượng im thin thít từ đầu đến cuối. Việc lớn việc nhỏ trong nhà đều do ông bà cụ quyết, ông cụ mất thì bà cụ nắm quyền, họ chỉ việc, dám ý kiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-103-khi-truong-qua-manh-khong-ai-dam-ho-he.html.]

 

Đường Cửu Cân tò mò ngắm nghía Thẩm Kiêu. Đây là rể hai ? Đẹp trai phết, mỗi tội lạnh như tảng băng, ăn cơm cùng chắc buốt răng lắm, nhưng chị hai thích là , dù răng chị hai cũng .

 

Thẩm Kiêu cảm nhận ánh mắt của con bé, liếc nó, khóe miệng khẽ nhếch lên, định chào hỏi một cái cho thiện. đ.á.n.h giá thấp khí thế của , cái nhếch mép nhẹ hều đó chẳng ăn thua gì, mặt vẫn lạnh tanh. Đường Cửu Cân sợ run , vội chỗ khác, dám nữa.

 

"Ăn cơm thôi!"

 

Đường Niệm Niệm dậy bếp bưng thức ăn.

 

Thịt thỏ kho tàu, canh gà nấu nấm, vịt hầm măng khô, cá trắm hấp, tôm luộc, ốc hấp, khoai tây hấp, rau xanh xào, đậu phụ Tây Thi, bày đầy một bàn lớn.

 

Đậu phụ Tây Thi là Đường Niệm Niệm yêu cầu riêng vì Thẩm Kiêu thích ăn. Đây là món đặc sản vùng Chư Thành, đám cưới đám ma đều món , thể ở Chư Thành "vô Tây Thi đậu hủ bất thành tịch".

 

Món đơn giản cũng , cầu kỳ cũng . Đơn giản thì đậu phụ nấu với bột năng, thêm chút xì dầu hành hoa là xong. Muốn ngon hơn thì cần nhiều nguyên liệu. Đường Niệm Niệm dùng nước luộc gà nước dùng, thịt ba chỉ băm nhỏ, trứng gà tráng thái sợi, mộc nhĩ thái sợi, ngồng tỏi thái sợi, măng thái sợi. Phi thơm hành mỡ xào các nguyên liệu lên, cho đậu phụ dầm nát, thêm nước nấu sôi, xuống bột năng cho sánh , thêm xì dầu gia vị là thành món đậu phụ Tây Thi thơm ngon tuyệt hảo.

 

"Tiểu Thẩm ăn , món đậu phụ Tây Thi là Niệm Niệm đấy, nó bảo cháu thích ăn."

 

Bà cụ Đường nhiệt tình mời mọc, còn để sẵn thìa chung cho Thẩm Kiêu múc đậu phụ.

 

"Niệm Niệm chắc chắn ngon."

 

Vẻ mặt Thẩm Kiêu ấm áp hơn nhiều, múc một bát ăn ngon lành. Vị tươi ngon lan tỏa, ăn xong cả ấm áp hẳn lên, đúng là hương vị trong ký ức.

 

"Ngon quá!"

 

Thẩm Kiêu múc thêm bát nữa, ăn liền ba bát thì Đường Niệm Niệm cản : "Còn bao nhiêu món nữa, thích ăn bánh Tuyết đoàn , nhân đậu đỏ nghiền đấy."

 

Cô gắp mấy cái bánh Tuyết đoàn bỏ bát Thẩm Kiêu, kiêu ngạo : "Em gói hết đấy!"

 

"Niệm Niệm giỏi thật!"

 

"Đương nhiên!"

 

Đường Niệm Niệm hào phóng nhận lời khen, cô vốn giỏi mà.

 

Thẩm Kiêu c.ắ.n một miếng to, nhân đậu đỏ bên trong chảy , mùi thơm thanh mát của ngải cứu hòa quyện với vị ngọt bùi của đậu đỏ, ngon tuyệt vời. Anh nuốt vội, ăn nốt nửa cái còn .

 

"Ngon thật sự!"

 

Thẩm Kiêu khen tiếc lời, và thực sự thấy ngon. Sáu cái bánh Tuyết đoàn đĩa đều chui tọt bụng .

 

"Nhân mặn cũng ngon lắm, cũng là em gói đấy."

 

Đường Niệm Niệm gắp mấy cái bánh mặn, hình dáng một tí. Thẩm Kiêu ăn thử, lập tức khen: "Đẹp mà ngon!"

 

"Tất nhiên !"

 

Đường Niệm Niệm hưởng thụ lời khen, cô thích nhất là Thẩm Kiêu điều.

 

 

Loading...