Thập niên: Sỹ Quan Mạnh Nhất Bị Mỹ Nhân Mạt Thế Nắm Thóp - Chương 100: Tiểu Cửu Cân lấy ná cao su báo thù
Cập nhật lúc: 2025-12-06 05:30:17
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhà đại đội trưởng cách ủy ban thôn xa, bộ một lát là tới. Bác gái Ba nhiệt tình pha , mang khoai lang khô và bánh trứng gà mời khách. Người nhà họ Tề vẫn bên ngoài, cố vớt vát hy vọng chuyện với nhóm Chu Kính.
Thẩm Kiêu liếc Tề Quốc Xuân. Ánh mắt lạnh lẽo như d.a.o găm xuyên thấu dây thần kinh của cô , khiến cô run lẩy bẩy dù đang giữa trời nắng, cảm giác như rơi xuống hầm băng.
Đường Niệm Niệm về nhà lấy một con thỏ và một con gà rừng, bảo Cửu Cân mang sang nhà đại đội trưởng.
"Chị hai, em sẽ bảo vệ chị!"
Con bé một câu đầu đuôi xách thỏ và gà chạy biến. Khóe miệng Đường Niệm Niệm cong lên, ánh mắt ấm áp hơn nhiều.
Đường Cửu Cân chạy như bay đến nhà đại đội trưởng, thẳng bếp. Bác gái Ba đang chuẩn cơm trưa.
"Chị hai em bảo mang sang ạ!"
Cửu Cân đặt thỏ và gà xuống đất chạy vù .
"Con bé chạy nhanh thế gì!" Bác gái Ba mắng, gọi Đường Hồng Hạnh phụ bếp.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đường Cửu Cân chạy ngoài nhưng về nhà ngay mà nấp gốc cây long não, trừng mắt nhà họ Tề đầy căm hận.
"Đồ khốn nạn, đồ ch.ó c.h.ế.t, đ.á.n.h c.h.ế.t các !"
Con bé móc trong một cái ná cao su. Đây là chú út cho nó, chọn chạc cây cứng nhất núi, buộc dây gân bò chắc chắn. Nó dùng cái ná b.ắ.n khối chim sẻ . Hôm nay nó sẽ dùng ná báo thù cho chị hai!
Đường Cửu Cân lấy từ trong túi một viên đá cuội tròn vo nhặt ở bờ sông, dùng hết sức bình sinh kéo căng dây ná, mặt đỏ bừng. Nó nhắm thẳng đầu Tề Quốc Hoa - tên khốn nạn nhất!
"Á..."
Tề Quốc Hoa kêu t.h.ả.m thiết, tay ôm gáy, m.á.u tươi rỉ qua kẽ tay.
"Quốc Hoa, con chảy m.á.u thế ? Đứa nào ném đá đấy!"
Mẹ Tề xót con tức giận, chạy tìm bác gái Ba xin ít tro bếp rịt vết thương, ấn mạnh mấy cái m.á.u mới ngừng chảy. Áo Tề Quốc Hoa dính đầy máu, mặt trắng bệch, ánh mắt âm u về phía cây long não. Đá b.ắ.n từ hướng đó, chắc chắn là con tiện nhân Đường Niệm Niệm.
"Lại là con Đường Niệm Niệm, tao liều mạng với nó!"
Mẹ Tề cũng đoán ngay, ngoài Đường Niệm Niệm thì còn ai đây nữa! Con ranh độc ác!
"Mẹ, đừng gây sự với cô !"
Tề Quốc Hoa kéo . Không bằng chứng, Đường Niệm Niệm sẽ nhận , ầm lên chỉ tổ để ấn tượng với của quân đội. Giờ chỉ mong quân đội về phía , định tội Đường Niệm Niệm để đòi bồi thường một ngàn đồng.
"Con tiện nhân c.h.ế.t tiệt, tính sổ với nó . Quốc Hoa xuống đây con, đừng nữa!"
Mẹ Tề lấy cái ghế của nhà đại đội trưởng cho con trai . Bà quanh thấy con dâu , c.h.ử.i đổng: "Đồ lười biếng, nhà chuyện lớn thế mà vác mặt , về nhà bà cho trận!"
Sắc mặt Tề Quốc Hoa càng khó coi, phịch xuống ghế, lòng nặng trĩu. Từ lúc ở bệnh viện về, Dương Hồng Linh đổi hẳn. Hắn tỏng cô ả nghĩ gì, chả là thấy tàn phế nên chê bai chứ gì. Hừ, gả cho thì đừng hòng thoát dễ dàng!
"Ái ui!"
Tề Quốc Tú bỗng hét lên, ôm đầu, m.á.u chảy ròng ròng.
"Đường Niệm Niệm, mày bước đây cho tao! Con tiện nhân hổ, đây!"
Tề Quốc Xuân tức hoảng, chạy xồng xộc về phía cây long não. Cô thấy đá bay từ đó. Chắc chắn là Đường Niệm Niệm b.ắ.n ná, con tiện nhân hồi bé chuyên b.ắ.n chim sẻ, tính lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-sy-quan-manh-nhat-bi-my-nhan-mat-the-nam-thop/chuong-100-tieu-cuu-can-lay-na-cao-su-bao-thu.html.]
Đường Cửu Cân ba chân bốn cẳng bỏ chạy, gió rít bên tai. Tuy chân ngắn nhưng nó chạy nhanh như sóc, chạy một đoạn còn quên b.ắ.n thêm phát nữa tặng cho Tề Quốc Xuân. Cũng khéo, viên đá trúng ngay mũi cô ả.
"Á... mũi !"
Tề Quốc Xuân khựng , hai tay ôm mũi, m.á.u mũi tuôn xối xả đầy mặt. Đường Cửu Cân đắc ý, chạy biến mất dạng.
Nghe thấy tiếng động, Chu Kính xem xét, thấy ba nhà họ Tề dính chấu: hai toạc đầu, một vỡ mũi, tro bếp nhà đại đội trưởng sắp hết nhẵn.
"Lãnh đạo, chủ cho chúng , Đường Niệm Niệm dùng ná b.ắ.n chúng , xem, con trai con gái sắp nó g.i.ế.c c.h.ế.t !" Mẹ Tề bù lu bù loa tố cáo, khăng khăng là Đường Niệm Niệm .
"Mẹ, là con Đường Cửu Cân!" Tề Quốc Xuân đính chính, cô rõ mồn một là con ranh con đó.
"Đường Cửu Cân là ai?" Chu Kính hỏi.
"Em gái Đường Niệm Niệm!"
"Bao nhiêu tuổi?"
"Bảy tuổi. Cái nhà hư hỏng từ bé, hư từ trong trứng hư !" Mẹ Tề nghiến răng ken két.
Khóe miệng Chu Kính giật giật, bà như kẻ ngốc. Ba lớn một đứa trẻ bảy tuổi đ.á.n.h cho tơi tả mà còn mặt mũi mách lẻo? Nhất là Tề Quốc Hoa, lính hai năm trời, dù chân què cũng đến mức con bé bảy tuổi bắt nạt chứ?
"Mọi về !"
Chu Kính lười đôi co với nhà họ Tề. Chuyện kết quả, về sẽ báo cáo trung thực với cấp .
"Lãnh đạo, oan khuất của con trai tính đây? Nó thể Đường Niệm Niệm hại oan uổng thế !" Mẹ Tề lóc.
Mặt Chu Kính đanh , nghiêm giọng : "Gia đình các vị đưa bất cứ bằng chứng nào, quân đội thể định tội vô cớ. Về , từ nay hãy sống cho đường hoàng!"
"Lãnh đạo... chính là Đường Niệm Niệm hại mà, thể bao che cho nó!"
Mẹ Tề gào lên như điên. Con trai bà tàn phế, dựa Đường Niệm Niệm vẫn sống nhởn nhơ? Phải bắt nó tù, bắt nhà họ Đường đền một ngàn đồng!
Chu Kính mặc kệ bà , lạnh lùng bỏ . Mẹ Tề định xông loạn thì Thẩm Kiêu bước . Chỉ cần lù lù ở cửa đủ khiến Tề im bặt.
"Còn loạn nữa cho tòa án binh!"
Thẩm Kiêu buông một câu lạnh lùng . Tề Quốc Hoa mặt xám như tro, thua trắng . Quân đội dung, chân tàn phế, một ngàn đồng bồi thường cũng bay biến. May mà còn khoản tiền trợ cấp xuất ngũ để trả nợ.
"Về thôi!"
Tề Quốc Hoa thở dài, chống nạng dậy, tập tễnh .
"Thôi á? Sao thôi? Rõ ràng là Đường Niệm Niệm hại, Quốc Hoa con báo cáo lên đơn vị nữa , bảo họ phái khác xuống, ba chắc chắn cùng một giuộc với con ranh đó!"
Mẹ Tề cam tâm. Mấy trăm đồng nợ, công điểm bao giờ mới trả hết? Nhất định bắt nhà họ Đường xì tiền !
"Mẹ đừng loạn nữa, con còn tiền xuất ngũ!"
Tề Quốc Hoa mất kiên nhẫn. Đầu đau như búa bổ, thì cứ lải nhải bên tai. Quân đội phái xuống một là may lắm , chỉ là thằng lính quèn, lấy mặt mũi lớn thế? Mẹ đúng là ngu hết phần thiên hạ!
Tề Quốc Hoa như già cả chục tuổi, lưng còng xuống, bước tập tễnh. Giờ hối hận vô cùng, nên dây dưa với Dương Hồng Linh, càng nên hủy hôn với Đường Niệm Niệm. Lúc hủy hôn, Đường Niệm Niệm lời răm rắp, gì ngon cũng mang cho . Hơn nữa cô xinh hơn Dương Hồng Linh gấp trăm , giờ công việc lương 98 đồng. Hắn đúng là nhặt hạt vừng, bỏ mất quả dưa hấu.