"Thường Tân, tại chịu đối mặt với nội tâm của ?"
"…"
Trong tòa nhà ký túc xá bạn cùng phòng của Viên Thường Tân ngoài, tò mò hỏi: "Viên Thường Tân, đây là bạn mới quen của ?"
", hai hôm mới quen với Thường Tân, hai chúng gặp như bạn quen từ lâu ." Ngón tay của Bành Tăng Văn chỉ đồ ăn sáng: "Các ăn chung ?"
"Không cần , quan hệ của các thật , chúng tới nhà ăn ăn đây, hai từ từ chuyện nhé." Hai bạn cùng phòng rời .
Viên Thường Tân sa sầm mặt mũi bỏ .
Buổi trưa tan lớp, Bành Tăng Văn lập tức tìm Viên Thường Tân.
Viên Thường Tân siết nắm tay, tức giận lên, nhưng vài bước dừng bước chân, phía mà ngây .
Một phụ nữ mặc quần áo cũ kỹ căng da mặt băng ghế ở khuôn viên trường, cô thấy Viên Thường Tân cũng từ từ dậy.
Bành Tăng Văn phát hiện đúng, nhíu mày hỏi: "Cô là ai thế?"
…
Viên Thường Tân chợt bừng tỉnh, đầu định , nhưng phụ nữ trung niên cách đó xa hô thành tiếng: "Viên Thường Tân!"
Hai đứa trẻ bên cạnh cô cũng chạy qua, trực tiếp ôm chân : "Cha, cha đừng , cha đừng bỏ bọn con mà!"
Xung quanh thấp thoáng ánh mắt qua, da đầu Viên Thường Tân tê rần, điều quan trọng nhất bây giờ là định cảm xúc của Hứa Liên Hoa.
Đợi Hứa Liên Hoa qua, lập tức : "Liên Hoa, chúng từ từ chuyện, thể giải thích…"
"Giải thích cái gì mà giải thích, giải thích với thế nào đây hả?" Cảm xúc của Hứa Liên Hoa sụp đổ.
Tầm của Bành Tăng Văn nặng nề hẳn : "Rốt cuộc cô là gì của ?"
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-527.html.]
" là gì của ? Đây là con của , xem là ai?" Hứa Liên Hoa Bành Tăng Văn mà vẫn trừng mắt Viên Thường Tân như cũ.
Theo quan điểm của cô , Bành Tăng Văn chẳng qua chỉ là bạn bè ở trường đại học của Viên Thường Tân.
"Cậu kết hôn?" Giọng của Bành Tăng Văn sụp đổ.
So với Hứa Liên Hoa, Viên Thường Tân càng hất bay Bành Tăng Văn hơn, thẳng: "Liên Hoa là vợ lúc về quê."
Sắc mặt của Bành Tăng Văn càng khó coi hơn, trong lòng nặng nề khó chịu.
Anh bám đuôi Viên Thường Tân suốt thời gian dài như thế, thật lòng thích đối phương, nhưng Viên Thường Tân kết hôn, còn thể ở bên ?"
Viên Thường Tân vội vàng : "Anh , chuyện với vợ và con ."
Hứa Liên Hoa cảm thấy cuộc đối thoại của hai đàn ông mắt kỳ lạ, nhưng cũng nghĩ sâu hơn.
Bây giờ là thời đại nắm tay cũng đơn thuần, bình thường cũng nghĩ đến loại quan hệ đó.
Bành Tăng Văn thở gấp hai tiếng, lưỡng lự một lúc chậm rãi .
Hứa Liên Hoa thấy xung quanh , lập tức vả một cái mặt Viên Thường Tân, cô chỉ mũi và chửi: "Viên Thường Tân, lương tâm ? lo liệu việc nhà cho , sinh con dạy cái, mà đỗ đại học xong biến mất bặt vô âm tín."
Viên Thường Tân chịu một cái tát, da mặt thoáng co rút, hé miệng : "Cô phát điên cái gì? Vả một cái sảng khoái đúng ? cho cô , hai chúng đăng ký kết hôn, chẳng qua là góp gạo thổi cơm chung thôi, thể cho hai đứa trẻ sinh hoạt phí, nhưng nợ cô, cô hiểu ?"
Con ngươi của Hứa Liên Hoa chợt co rút , cô nhạo thành tiếng, mặt mang theo vẻ đau lòng: "Viên Thường Tân, nợ , ha ha, đây đúng thật là chuyện nực nhất đời mà, quá nực , ha ha ha!"
"Cô điên , chẳng chuyện với cô nữa, tìm một chỗ khác hai chúng từ từ ."
"Nói cái gì nữa, cần bà đây nữa ? Dù kết hôn cũng chính là như thế, cũng đừng hòng yên ."
Hứa Liên Hoa trực tiếp ầm lên giữa khuôn viên trường, đánh Viên Thường Tân hung dữ, đánh đến mức suýt chút nữa lên . Động tĩnh của trận náo động nhỏ nhưng thuộc vấn đề gia đình, hai đăng ký kết hôn, Viên Thường Tân chỉ chi phí nuôi dưỡng hai đứa trẻ.
Ngoài chuyện thì danh tiếng của cũng nát bét.
Viên Thường Tân phiền đến sứt đầu mẻ trán, chuyện của Lục Giai Giai sớm quăng đầu, thậm chí suốt một thời gian dài, cũng nghĩ đến tên Lục Giai Giai nữa.