Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 412

Cập nhật lúc: 2025-08-29 17:54:30
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời tiết trở nên ấm áp dần, gần đây Lục Giai Giai càng thèm ngủ hơn, cũng yểu điệu hơn.

ngủ đủ là sức, khi mang thai thật sự buồn ngủ kiểm soát , cho cô ngủ thì cô sẽ cáu kỉnh nổi nóng, giống như thức cả một đêm .

Lục Giai Giai nửa tỉnh nửa mê thấy tiếng gõ cửa dữ dội bên ngoài.

Tiết Ngạn đến nhà họ Lục giúp đỡ, còn cô rúc trong chăn ngủ ngon.

Cô trở một cái, bên ngoài vẫn đang tiếp tục gõ.

Qua vài phút, bên ngoài vẫn đang gõ.

Lục Giai Giai dậy, cô kéo tóc , nhịn mà chửi tục.

Cô bực hô với bên ngoài: "Ai đấy?"

Bên ngoài vẫn gõ cửa như cũ.

Lục Giai Giai nổi giận đùng đùng mặc quần áo , cầm lấy cái gậy phòng mà Tiết Ngạn cho cô lúc nhàn rỗi ngoài.

Ngoại từ lớn , cô nhất định sẽ đánh bên ngoài một trận đòn no.

Vân Vũ

Lục Giai Giai vác cái gậy gỗ lên vai, một tay đẩy cửa, cô nhe răng mở cửa , đó vẻ mặt lập tức cứng ngắc.

"Anh, ba…"

nhanh chóng đóng cửa , trái tim đập dữ dội, đầu óc trống rỗng.

Cô chớp mắt, tay chân luống cuống, cứ cảm thấy sắp xảy chuyện lớn .

Lục Kính Quốc đẩy cửa, đôi chân dài bước trong, bỏ hành lý xuống đất, đôi mắt hẹp dài quan sát xung quanh, lặng lẽ : "Lục Giai Giai, em ở nơi tồi tàn thế ?"

"Cũng tồi tàn lắm mà…"

Đây chính là nhà mới trong thôn, hơn nữa tất cả đều xây bằng gạch đỏ, hơn mấy căn nhà đất đó nhiều .

Lục Kính Quốc đổi giọng: "Anh vẫn về nhà, ai cho em lấy chồng."

Trái tim của Lục Giai Giai chợt thịch một cái, nhưng cũng nổi giận: "Lục Kính Quốc, em thể lấy chồng, em lấy chồng thì thể gì hả? Có bản lĩnh thì đánh em !"

"… Giống côn đồ quá ." Anh đánh cô, đánh Tiết Ngạn.

Lục Kính Quốc tiến lên, dáng của sêm sêm với Tiết Ngạn, đều vô cùng cao.

Lục Giai Giai chỉ thể ngẩng đầu .

"Em gái, nhớ ba của em ?" Nét mặt của Lục Kính quốc đổi.

Lục Giai Giai ôm một cái giống như : "Nhớ, em nhớ nhất là ba."

Lục Kính Quốc ha ha: "Lúc miệng ngọt là đang chột ."

Lục Giai Giai: "…"

"Ngược ăn cho béo lên , mặt cũng thịt." Lục Kính Quốc ấn lên vai Lục Giai Giai và quan sát: "Eo cũng to , chẳng qua trông ưa hơn ."

Lục Giai Giai với vẻ chột , tròng mắt đảo một vòng, vội đổi chủ đề: "Anh ba, hai ngày tới tư sẽ kết hôn đúng , hơn nữa còn định tìm đối tượng xem mắt cho đó, đang tìm ."

Lục Kính Quốc đáp lời, nhíu đôi mày khóa cửa phòng ngủ của Lục Giai Giai.

Anh cầm hành lý đất lên, hất cằm hiệu cho cô đằng : "Về nhà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-412.html.]

"Anh ba, đừng hung dữ như thế, thật Tiết Ngạn…"

"Đừng, , nhắc, tới, nó, , mặt, !"

Lục Giai Giai cố tình chậm, đôi mắt của Lục Kính Quốc híp : "Lục Giai Giai, chân em thể nhanh một chút ?"

"Em nổi." Lục Giai Giai lẩm bẩm.

"Em còn chậm như thế, tin lão tử khiêng em luôn ?"

"!" Ngón tay của Lục Giai Giai vô thức đặt lên bụng .

Lục Kính Quốc như : "Biết khiêng em thì bụng sẽ đau, nhanh ."

"…" Khóe môi của Lục Giai Giai co rút: "Biết , bây giờ em sẽ nhanh hơn."

Hai chậm rãi đến nhà, Lục Giai Giai cửa hô với Lục: "Mẹ ơi, ba con về ."

Mẹ Lục đang ở trong nhà bếp nấu thức ăn, thấy giọng mà cái muôi suýt rơi xuống đất.

bước vội chạy ngoài cửa.

Giường mới phơi nắng xong, Lục Nghiệp Quốc và Tiết Ngạn đang khiêng trong phòng.

Lục Kính Quốc gần như cửa bắt ngay Tiết Ngạn một cách chuẩn xác, quăng hành lý xuống đất: "Tiết Ngạn, mụ nội mày!"

Anh bước nhanh đến mặt Tiết Ngạn, vung một nắm đ.ấ.m mặt đối phương.

Tiết Ngạn rõ ràng thể tránh nhưng vẫn nguyên tại chỗ hề tránh.

"Tiết Ngạn!"

"Thằng ba!"

"Anh ba!"

Lục Giai Giai nhanh chóng chạy đến mặt Tiết Ngạn, ôm mặt , hộc một ngụm m.á.u loãng, khóe môi cũng đánh nát.

"Tiết Ngạn!" Lục Giai Giai đau lòng đến mức mắt đỏ hoe: "Anh chứ? Còn chuyện ? Tai chứ?"

"Thằng ba, mày cái trò gì thế?" Mẹ Lục đến đ.ấ.m hai cú Lục Kính Quốc.

Lục Nghiệp Quốc cũng bất mãn: "Anh ba, về đánh ?"

Tiết Ngạn vô cùng với nhà bọn họ và với em gái, tuy rằng con lạnh lùng nhiều nhưng bao giờ đúng với nhà cả.

Lục Kính Quốc: "…"

Anh híp mắt, Tiết Ngạn với vẻ nguy hiểm: "Ai cho mày thông qua sự đồng ý của tao lấy em gái tao!"

"Là bà mày đồng ý đấy!" Mẹ Lục vỗ một cái đầu Lục Kính Quốc: "Khi nào em gái mày kết hôn cũng đến lượt mày quản , Lục Kính Quốc, thằng oắt con nhà mày, hiểu đầu đuôi tai nheo gì đánh , lỡ như đánh em rể mày xảy chuyện, mày để em gái mày chịu cả đời !"

Lục Nghiệp Quốc phụ họa: " đó ba, cũng , Tiết Ngạn mang sính lễ đến nhà một cách quang minh chính đại, từ đính hôn đến kết hôn, thiếu một quy trình nào cả, còn nữa, ở xa như thế, mà thông báo cho ?"

"…" Lục Lính Quốc phản ứng của xung quanh, ngờ tâm cơ của tiểu tử sâu như thế, chuẩn sẵn sàng từ .

Anh lập tức đổi vẻ mặt, nhếch khóe môi với Lục: "Mẹ, con chỉ là chấp nhận nổi mà thôi, nghĩ thử xem, con ở bên ngoài đánh trận, về nhà em gái kết hôn mất, con từ nhỏ thương em nhất, thấy kích động thôi."

Mẹ Lục chợt đau lòng, niềm vui thấy con trai cũng từ từ dâng lên: "Thằng ba, con ở bên ngoài lâu như thế, thương gì chứ?"

Loading...