Lục Thảo tràn đầy mong đợi hy vọng cha Lục sẽ gọi bọn họ dậy.
Mẹ Lục đảo trắng mắt: "Ăn cơm hết , cái gì mà ? Không ăn cơm thì quỳ chung với cô ."
Lục Giai Giai cũng đầu , cô nhanh tay nhanh mắt gắp một viên thịt, ăn bánh bao nóng hổi thơm ngon.
Mẹ Lục thấy cô thích ăn, trực tiếp bưng một cái bát đặt mặt cô.
Mấy đứa trẻ vô tình liếc mắt thêm vài cái.
"Nhìn cái gì mà ? Em bé trong bụng cô út tụi bây ăn, nó nhỏ nhất." Biên độ đảo trắng mắt của Lục càng lớn hơn.
Lục Giai Giai: "…"
Cô gắp thịt khác mà chỉ chung tình với mỗi thịt viên mặt , gắp hết miếng đến miếng khác.
Vân Vũ
Lục Thảo và Châu Văn Thanh ghẻ lạnh ở bên ngoài, ai để ý đến bọn họ.
Lục Thảo điên cuồng nuốt nước miếng.
Bởi vì Lục hề gọi hai bọn họ dậy nên hai bọn họ vẫn quỳ đất.
Mặt đất mùa đông lạnh đóng băng, Châu Văn Thanh và Lục Thảo ăn mặc mỏng manh, hai run như cầy sấy dậy.
"Thím hai…" Lục Thảo gọi một tiếng với vẻ tủi vô cùng.
Mẹ Lục gắp một miếng thịt kho tàu bỏ miệng, thuận tiện đảo trắng mắt.
"Chị dâu…" Lục Thảo gọi Trương Thục Vân.
Kết quả vẫn ai để ý đến cô .
Cô gọi một vòng nhưng chẳng ai đáp lời, giống như sự tồn tại của hai .
Sắc mặt của Châu Văn Thanh càng khó coi hơn, và Lục Thảo đưa mắt .
Lục Thảo dứt khoát thẳng trong nhà bếp, bây giờ cô đang mang thai, còn là mùng một đầu năm, Lục cũng thể đuổi cô .
Cứ ăn .
Châu Văn Thanh thấy Lục Thảo qua, cũng theo sát phía .
Ngửi thấy mùi thịt thơm tràn ngập trong khí, hai mắt Châu Văn Thanh chằm chằm thịt.
Hai một lòng một chăm chú thịt, xuống thì Lục dậy.
Lục Thảo sợ nhũn cả chân.
Bà liếc mắt Châu Văn Thanh và Lục Thảo, đó về phía phòng tây.
Lục Thảo thở phào một nhẹ nhõm, chuyển một cái ghế nhỏ tới bên cạnh Chuyên Đầu.
Chuyên Đầu nhe cái răng hổ nhỏ : "Cô còn mau chạy , bà nội sắp đánh đấy."
Lục Thảo: "!"
Cậu bé dứt lời, Lục cầm cái chổi lông gà khỏi phòng tây.
"Thằng cả, thằng hai ném nó ngoài ngay cho tao." Mẹ Lục chỉ đầu chổi lông gà Châu Văn Thanh.
"Rõ." Ba em sớm chướng mắt thằng ăn bám .
Lục Nghiệp Quốc giành một bước nhấc chân Châu Văn Thanh lên, mà Lục Ái Quốc thì nhấc tay Châu Văn Thanh, hai chạy bước nhỏ tới cửa vung tay ném.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-398.html.]
Châu Văn Thanh quăng mạnh cửa nhà họ Lục.
Lục Cương Quốc: "…" Sao còn giành cả việc nữa ?
Lục Thảo sợ hãi cứng ngắc tại chỗ, Lục đột nhiên quật cái chổi lông gà lên đùi Lục Thảo.
Không đánh bụng cô mà chỉ đánh lệch lên đùi cô , Lục Thảo đánh nhảy dựng lên.
"Thím hai, thím gì thế? Cháu tới chúc tết thím cơ mà."
"Cút!" Mẹ Lục chống nạnh, trực tiếp đuổi ngoài, đó chốt cửa : "Ăn cơm hết ."
Bà hề kiêng dè tí gì với Lục Thảo, mùng một đầu năm đánh Lục Thảo cả năm đều đánh cô .
Cũng cái thứ gì .
Cảnh tượng phòng hai nhà họ Lục mở cửa ném Lục Thảo với Châu Văn Thanh ngoài vặn chị dâu cả ngoài lấy củi thấy.
Sắc mặt của cô lập tức khó coi: "Cô tới nhà thím gì?"
"… chúc tết…" Lục Thảo xoa cái chân đánh phát đau của : "Chị cả, thím hai cũng nề tình một chút nào cả, trực tiếp đuổi ngoài."
Chị dâu cả bĩu môi, chỉ với danh tiếng của Lục Thảo bây giờ, tính cách của Lục nóng nảy, dữ dội, đuổi Lục Thảo ngoài là nể mặt cô mang thai đấy.
Bằng chắc chắn sẽ ném ngoài như Châu Văn Thanh.
"Hôm nay là năm mới, các cô ăn cơm xong thì mau về nhà , ngày mai trong nhà còn khách tới, cũng thể tiếp đón các cô mãi ." Chị dâu cả nhẫn nhịn cơn tức trong lòng.
Lục Thảo sững sờ, cúi đầu lên tiếng, đó sân phòng cả.
Châu Văn Thanh cũng căng da mặt theo phía Lục Thảo.
"…" Chị dâu cả nghiến răng, đây là ý gì? Muốn ỷ cái nhà ?
Cô tuyệt đối sẽ đồng ý!
…
Lục Giai Giai ăn một bát thịt viên xong, thịt khác cũng nếm thử lấy một , Tiết Ngạn múc một bát canh gà cho cô, Lục Giai Giai hào hứng uống hết sạch.
Trên đường trở về, Lục Giai Giai hỏi Tiết Ngạn: "Chúng mấy nhà thăm?"
Tiết Ngạn thấp giọng: "Ngày mai tới nhà cha, ngày tới nhà bác cả Lục, những nhà khác chắc cần."
"Nhà các khác ?"
"Đã chặt đứt quan hệ hết ." Tiết Ngạn nắm tay cô: "Bây giờ cũng ."
Đôi mắt của Lục Giai Giai sáng ngời: "Mẹ em cũng chặt đứt với nhà đẻ của bà , thì năm mới chúng thể nhàn rỗi ở nhà ."
Tiết Ngạn về nhà bắt đầu nấu cơm, cơm mà cha Tiết nấu thật sự quá khó ăn, hôm nay nấu sẵn, ngày mai mang qua đó là xong.
Lục Giai Giai thì lên giường ngủ.
Mùng hai tết tới nhà cha Tiết ăn một bữa cơm, mùng ba tết tới nhà bác gái cả Lục chúc tết.
Tiết Ngạn xách một túi điểm tâm, dẫn Lục Giai Giai về phía nhà phòng cả.
Trên đường gặp một phụ nữ trung niên dẫn theo một cô gái và mấy đứa trẻ.
Lục Giai Giai bộ dáng của bọn họ, bèn kéo Tiết Ngạn qua bên cạnh: "Anh bà là ai ?"
Tiết Ngạn lắc đầu.