Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 361

Cập nhật lúc: 2025-08-27 07:56:43
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phiếu xe đạp dễ tìm, xe đạp cũng ít, trung tâm thương mại lớn như chỉ ba cái, chỉ cùng là hiệu Phượng Hoàng mà còn giống y chang .

"…" Thế thì gì mà chọn?

Lục Giai Giai quan sát ba chiếc xe cẩn thận, cuối cùng chỉ cái ở giữa đó: "Lấy cái ."

Tiết Ngạn lên thử, nhân viên bán hàng cao giọng : "Có mua , mua đừng sờ lung tung."

Nhân viên bán hàng bây giờ đều ăn lương nhà nước, hung dữ coi là thái độ vô cùng .

"Ai chúng mua?" Lục Giai Giai chướng mắt khác bắt nạt Tiết Ngạn, cô trừng to mắt: "Chúng tới để mua xe đạp!"

"Vậy cô mua xem nào!"

"…" Lục Giai Giai đầu hỏi Tiết Ngạn: "Cái xe thế nào?"

"Cũng ." Con ngươi của Tiết Ngạn liếc qua nhân viên bán hàng.

Nhân viên bán hàng chỉ thấy da đầu tê rần, Lục Giai Giai nổi giận đùng đùng lấy tiền và phiếu xe đạp từ trong túi : "Chúng mua cái xe !"

Nhân viên bán hàng đảo trắng mắt.

"Còn mau nhận tiền, cho cô , cô thế vấn đề thái độ, quốc gia trả tiền lương cho cô để cô ở đây bán hàng, mà cô tình nguyện, tin thư khiếu nại cô tư tưởng bất chính ."

"…"

Sau mười mấy phút, Tiết Ngạn và Lục Giai Giai đẩy xe đạp khỏi trung tâm thương mại.

Hai tới nhà ăn để ăn mì , nhân viên phục vụ trong nhận cả Tiết Ngạn và Lục Giai Giai, dù thì tới ăn mì, Tiết Ngạn cứ mở mồm là gọi vợ, hai lớn lên xuất chúng hơn bình thường cho nên dễ khiến ghi nhớ.

"Đồng chí, với vợ tới ăn mì đấy ?"

Lục Giai Giai: "…"

Cô ăn mì xong, duỗi thắt lưng, đó dậy trả tiền, thuận tiện mua mấy cái bánh bao.

Bên , Lục Nghiệp Quốc sắc trời, sợ Tiết Ngạn kéo Lục Giai Giai đến xưởng dệt, đang vội xung quanh với vẻ mặt tức giận.

Nếu như Tiết Ngạn dám bắt nạt em gái , xem dạy dỗ thế nào!

Không lâu , Tiết Ngạn đạp xe đạp chở Lục Giai Giai về chỗ đỗ máy kéo.

Xe đạp?

Lục nghiệp Quốc lên chặn, ngơ ngác và hỏi: "Xe đạp ở ?"

"Mua đó, trưa nay mới mua xong." Lục Giai Giai nhảy xuống xe đạp, đó móc cái bánh bao từ trong túi : "Anh tư, em mua cho , đừng mang về nhà."

Hôm nay trời lạnh, ăn nguội , Lục Giai Giai mới nghĩ đến mang một cái bánh bao cho Lục Nghiệp Quốc.

Phần còn cho cha Lục, Lục và cha Tiết mỗi một cái.

Nếu như Lục Nghiệp Quốc nỡ ăn mà mang về nhà, trong nhà còn hai trai, hai chị dâu, tám đứa trẻ, cách nào chia.

Trong nhà thịt, mua thêm bánh bao đơn giản chính là tiêu tiền lung tung, chỉ là cha lớn tuổi , Lục Giai Giai mới cho bọn họ nếm thử vị.

Lục Nghiệp Quốc cũng nhận bánh bao, trong mắt chỉ là xe đạp: "Sao mua xe đạp? Anh thể đạp thử ?"

đàn ông nào mà thích xe, Lục Giai Giai kéo áo Tiết Ngạn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-361.html.]

Ngược Tiết Ngạn cũng để ý mấy chuyện , xuống khỏi xe, trực tiếp đổi cho Lục Nghiệp Quốc.

Lục Nghiệp Quốc đạp chiếc xe mới như điên một vòng, lúc về ánh mắt Tiết Ngạn khác hẳn: "Em rể, cái xe thật dễ đạp, một đường vun vút."

Anh gọi em rể nhanh kích động.

"Mau ăn bánh bao !" Lục Giai Giai đưa bánh bao qua, Lục Nghiệp Quốc mới nhận, cắn một miếng, khà khà với Tiết Ngạn.

"…" Lục Giai Giai một lúc cảm thấy mệt, cô với Lục Nghiệp Quốc: "Anh tư, bọn em về nhé."

"Được chứ." Lục Nghiệp Quốc liếc mắt xe đạp với vẻ lưu luyến rời.

Lục Giai Giai lên xe đạp nhưng Tiết Ngạn đạp , hai đầu.

Lục Nghiệp Quốc rụt cái tay kéo xe đạp , Tiết Ngạn với vẻ vô cùng thiết: "Em rể, thể cho đạp xe đạp của em ?"

Anh gọi: "Em gái!"

Lục Giai Giai thể chịu nổi nữa, da gà da vịt nổi hết cả lên: "Có thể."

Tiết Ngạn cũng gật đầu.

"Anh tư, bọn em nhé, máy kéo !"

Lục Giai Giai đánh rớt bàn tay đang nắm yên của Lục Nghiệp Quốc, lúc mới thành công thoát .

Trên đường, cô kéo áo , ôm hông Tiết Ngạn, ngẩng đầu hỏi: "Đàn ông các đều thích xe hết ?"

"Anh thích em nhất." Tiết Ngạn thấp giọng đáp.

Lục Giai Giai: "…" Tên đàn ông kỳ cục tán tỉnh cũng chí mạng.

Lục Giai Giai và Tiết Ngạn đạp xe về nhà, buổi sáng khi từ thôn rời còn máy kéo, lúc chiều trở về đạp xe đạp.

Thôn Thây Thủy chỉ hai chiếc xe đạp, một chiếc của cha Lục, một chiếc của Triệu Xã Hội, bây giờ đột nhiên Tiết Ngạn đạp một chiếc xe, trông còn vô cùng mới, các thôn dân đều cảm thấy kỳ quái.

"Giai Giai, đây là xe của ai thế?" Có hỏi.

Lục Giai Giai ngoan ngoãn đáp: "Đây là xe mới hôm nay cháu với Tiết Ngạn mua."

"Lạ thật, các cháu lấy tiền mà mua xe?" Thôn dân lẩm bẩm, nghĩ đến nhà họ Tiết còn giấu thỏi vàng gì đó chứ, bây giờ mới lấy .

thể báo cáo ?

Vân Vũ

Tiết Ngạn xuống xe, ngẩng đầu thôn dân: "Xe mua bằng của hồi môn của vợ ."

Anh ngẩng đầu, hề thấy hổ: "Của hồi môn của cô cho mua xe."

Trên gương mặt lạnh lùng của Tiết Ngạn là vẻ ngay thẳng đắn, đầu ngẩng lên giống như lời từ trong miệng dấy lên làn sóng thế nào.

Thôn dân: "…"

Mua xe thì mua xe, bám váy đàn bà còn hiên ngang như thế gì? Sao còn kiêu ngạo như ?

Có cần thể diện ?

Đi xa , Lục Giai Giai cũng cho ngẩn : "Sao là mua bằng của hồi môn của em?"

Chỉ sợ Tiết Ngạn sẽ lập tức trở thành tên đàn ông bám váy vợ nổi tiếng nhất trong thôn mất.

"Nói là ai mua cũng thế." Lọn tóc rơi trán Tiết Ngạn bay bay: "Nếu mua bằng của hồi môn của em, với tiền lương của hai chúng , chỉ sợ ba, bốn tháng nữa mới thể mua xe, đường cũng tốn hơn nửa ngày."

Một tuần mới thể gặp một , nỡ lãng phí thời gian con đường về nhà.

Loading...