Cảm xúc trong lòng Lục Thảo trút , dù Châu Văn Thanh cũng đánh cô , đầu óc nóng lên thì đánh.
"Lục Thảo, cô điên , cô sống nữa ?"
Châu Văn Thanh túm cổ áo của Lục Thảo, tay Lục Thảo ấn đầu.
Tay cô dùng sức, trực tiếp ấn đầu Châu Văn Thanh lên giường.
Châu Văn Thanh túm cào cũng giãy .
Trong lòng Lục Thảo lập tức thoải mái, chẳng trách thím hai thích đánh , chướng mắt ai cứ trực tiếp đánh hóa sảng khoái như thế.
Cô ấn Châu Văn Thanh xuống, : "Anh mau nấu cơm cho ."
Vân Vũ
"…" Gân xanh cổ Châu Văn Thanh nổi lên: "Lục Thảo!"
Lục Thảo đánh một cái lên trán : "Anh nấu ? Nếu nấu, hôm nay nhất định sẽ đánh một trận, dù cũng đánh , cũng đừng hòng sống ."
"…"
Châu Văn Thanh oan ức dậy, tùy tiện cho rau dại với lương thực phụ nồi nấu.
Anh đỏ mặt tía tai nhóm lửa.
Anh kết hôn với Lục Thảo hơn một tháng , mới đầu sống như thái thượng hoàng, cần gì hết, chỉ cần thi thoảng vài câu thơ là .
giờ mới qua bao lâu thôi, Lục Thảo thơ nữa, còn hở tí là tay với .
Thật sự , nghĩ cách bỏ Lục Thảo, hai chung sống thì chia tay.
Cãi một trận như thế, bên Lục Giai Giai cũng ngủ nữa, cô đeo túi của .
Cô cẩn thận chỉnh bảng công điểm, phát hiện mấy ngày nay phần của La Khinh Khinh đúng, gần như ngày nào cũng sáu, bảy công điểm.
Lục Giai Giai định đồng xác minh tình hình công điểm một chút, cô bóc một viên kẹo bỏ miệng, cầm túi của đồng.
Gần đây ăn uống ngon nghỉ ngơi đủ, hai bên má phúng phính trông rõ ràng hơn, gương mặt trắng trẻo tinh xảo tôn lên khiến cô trông càng thêm ngoan ngoãn mềm mại, trẻ hơn so với tuổi thực.
Lâm Phong trông thấy Lục Giai Giai qua bên cạnh, đáy mắt lóe lên.
Anh La Khinh Khinh, chỉ cần cô ả lời, nhất định sẽ nuôi cô ả trắng trẻo mềm mại như Lục Giai Giai.
Mà bên La Khinh Khinh cũng sắp điên lên mất, từ lúc cô ả trở về, Lâm Phong rời cô ả nửa bước, ngoại trừ vệ sinh thì lúc nào cũng theo cô ả.
Có đôi khi thậm chí còn động tay động chân, La Khinh Khinh chỉ hận thể đ.â.m đầu húc c.h.ế.t .
Lục Giai Giai theo lệ thường hỏi Lâm Phong công điểm, còn theo đồng .
Trước khi Lâm Phong còn dẫn La Khinh Khinh cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-357.html.]
Ánh mắt của cô ả lóe lên, cúi đầu ôm bụng : "Cơ thể khó chịu, các cô , ở đây một lúc."
Lâm Phong La Khinh Khinh thích hoạt động, dặn dò cô ả ở nguyên tại chỗ mới .
Đợi , La Khinh Khinh thở một , mấy ngày cô ả sắp giám sát đến phát điên lên mất.
Cô ả dậy tới cái cây to cách đó xa, ngẩng đầu thấy Vương Chấn Quốc đang vội vàng chạy về phía cô ả.
Trong lòng La Khinh Khinh kích động, cô ả thấy Vương Chấn Quốc càng ngày càng gần.
Anh nhanh, cháu trai trong nhà chạy ruộng với Vương Chấn Quốc rằng chuyện mai mối của tin tức , kêu mau về nhà tìm hiểu tình hình.
…
La Khinh Khinh cái cây to, cô ả nhanh chóng chỉnh mái tóc, dùng sức cắn môi để màu môi thoạt càng đỏ hơn.
Cô ả thấy Vương Chấn Quốc thẳng ngang qua mới vội vàng gọi : "Đồng chí Vương, thể giúp một việc ?"
Giọng của cô ả yểu điệu thấp, mang theo vẻ cầu xin, Vương Chấn Quốc cho rằng đồng chí nữ nào đó cần giúp đỡ mới đầu qua.
"Trí… trí thức La ." Trên mặt mang nụ do dự, tuy rằng cơ thể vẫn nguyên tại chỗ nhưng tay để phía .
Trong thôn đều La Khinh Khinh vu tội cho Lục Nghiệp Quốc thế nào, một cô gái như ai chẳng sợ.
Sự bài xích mặt Vương Chấn Quốc rõ ràng, nhưng xuất phát từ sự giáo dục vẫn hỏi: "Có chuyện gì ?"
"Chân thương , thể đỡ đến phòng y tế ?" La Khinh Khinh nước mắt lưng tròng: "Đau lắm, thật sự cách nào khác."
Cô ả ưa , cộng thêm mấy ngày nay Lâm Phong cho cô ả ăn đồ ngon nhất, cứ cố tình béo một chút, làn da cũng còn vàng vọt như hồi mới về nữa.
Vương Chấn Quốc ngây vài giây, khi phản ứng lùi về vài bước, gương mặt lạnh lùng: "Thế cũng cho lắm, dù cũng là một đàn ông, cô vẫn nên tìm con gái tới giúp cô ."
La Khinh Khinh thành tiếng: "Không ai giúp cả, hỏi mấy , bọn họ đều giúp cho nên mới hỏi ."
Vương Chấn Quốc: "…"
"Đồng chí Vương, chuyện của đồng chí Lục thật sự là của , nhưng khi thật lòng thích , hơn nữa cũng là thích , còn tỏ tình với , dần dần cũng thích nhưng cần nữa, cho nên khi mới kích động như ."
La Khinh Khinh cắn môi, với vẻ bi thương: "Anh với Lục nghiệp Quốc quen , lẽ nào từng thích ? Anh thích nhưng lòng đổi , cuối cùng đều đổ hết lên , chịu đựng còn đủ ? Tại các đều thành kiến lớn với như ?"
"Cái …" Vương Chấn Quốc do dự.
Khi La Khinh Khinh mới về quê, nhiều thanh niên trong thôn đều thích cô ả, với Lục Nghiệp Quốc còn đặc biệt dựa bản lĩnh của .
Lục Nghiệp Quốc mãi chẳng động thái gì cả, ngược còn giúp La Khinh Khinh việc đồng áng mấy , cuối cùng còn ruột đánh mấy trận.
Trước đây thật lòng lấy La Khinh Khinh, vẻ mặt của Vương Chấn Quốc giãn .
Anh khó xử: " thể đỡ cô tới phòng y tế , là một đàn ông, cô là một cô gái, đến khi đó chắc chắn sẽ truyền lời đàm tiếu, …" nhé.