Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 344

Cập nhật lúc: 2025-08-27 07:56:25
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Thảo chạy một vòng cũng mượn lương thực, chỉ thể đào rau dại núi thêm ít lương thực thô trong rau dại để nấu cháo.

Chân Văn Thanh ăn mà sắp ói cả , đề nghị: "Nhà chúng bao giờ mới nuôi gà đây? Nuôi hai con gà để nó mỗi ngày đẻ trứng cũng thể bồi bổ cho , cô gầy thành cái dạng gì ."

"Vậy ngày mai em bắt hai con gà con." Lục Thảo đụng cổ tay , đau đến nhe răng nhếch miệng một lúc, cô hỏi Chân Văn Thanh: "Tay em bất cẩn bỏng nước sôi, Văn Thanh, em nhớ thuốc mỡ, lấy cho em bôi ."

Chân Văn Thanh bực : "Sao cô ngu như ? Nấu bữa cơm cũng thể bỏng."

Lục Thảo than thở: "Em cũng cố ý mà, chỉ là bất cẩn bỏng thôi, nếu tin thì nấu cơm ."

Vân Vũ

"Nào chuyện đàn ông nấu cơm? Nấu cơm là việc phụ nữ nên , cô cô, chị dâu cô , ai là phụ nữ giặt quần áo, nấu cơm, chăm con." Chân Văn Thanh bĩu môi: " thấy cô lười, tìm cái cớ việc nên mới cố tình để tay bỏng thì ."

"?" Lục Thảo thấy Chân Văn Thanh hề quan tâm chút nào, ngược còn lời châm biếm, nhiều ngày như mặt dày xin lương thực, ruột sỉ nhục, thím hai sỉ nhục, Lục Giai Giai sỉ nhục, cuối cùng cô nhịn nữa mà tủi òa .

Chân Văn Thanh chỉ hận thể bịt tai : "Khóc , thế gì mà ? Phụ nữ đều như thế ? Cô Lục Giai Giai , cho dù ở nhà chiều như thế, nhưng gả cho Tiết Ngạn chắc chắn cũng giặt quần áo, nấu cơm, chăm con, chỉ cô là khác với thôi."

Chân Văn Thanh nghĩ đến Lục Giai Giai giặt quần áo, nấu cơm cho Tiết Ngạn là khó chịu, nghĩ lúc đầu cô theo đuổi lâu như thế, bây giờ thành vợ khác.

Anh hối hận, bản mặt bánh nướng của Lục Thảo, vẻ chán ghét mặt nhanh chóng lan : "Đừng nữa, lát nữa cho cô thuốc mỡ, cô đừng quên dùng xong trả cho ."

Lục Thảo gật đầu, cô nghĩ đến Lục Giai Giai ngày nào cũng giặt quần áo và nấu cơm như cô , trong nháy mắt còn khó chịu nữa.

Lớn lên xinh thì , còn vẫn sống như cô thôi .

Buổi tối, Tiết Ngạn khó tránh khỏi dày vò, cũng Lục Giai Giai thể hiểu cho .

thì ở độ tuổi của Tiết Ngạn cũng tinh lực sung mãn, hơn nữa hai họ mới kết hôn, dính lấy là chuyện bình thường.

… Lục Giai Giai thấy hai tay dây buộc tóc trói .

Bọn họ kết hôn vài ngày , cơ bản Tiết Ngạn chỉ dùng một tư thế, nhưng hôm nay hai đều khác .

Không hỏi khác chuyện đấy chứ.

… Theo lý mà , với tính cách của Tiết Ngạn thì khả năng.

Lục Giai Giai cưỡng chế ngất xỉu, cô nhấc chân đá, Tiết Ngạn vẫn giống như thường tránh .

Anh sờ bả vai trơn mịn của cô, đôi mắt đen thấp thoáng hiện vẻ hưng phấn, giọng khàn trầm thấp: "Vợ, Giai Giai, hôm nay em ngất xỉu, thể ba …"

Đêm đầu tiên hai kết hôn, trừ cái hai giây đó thì Lục Giai Giai cứ một là xỉu, thể chống đỡ qua một , thứ hai mới xỉu.

hôm nay Lục Giai Giai ngất xỉu ở thứ hai, cách khác thể thử ba ?

Lục Giai Giai: "…"

"Còn mau thả em ." Lục Giai Giai tránh khỏi Tiết Ngạn.

Tiết Ngạn lau mồ hôi mịn chóp mũi cô, chậm rãi cởi dây buộc tóc đỏ , Lục Giai Giai giơ tay cào lên lưng một cái.

"Lại cào?" Tiết Ngạn cắn ngón tay của cô.

"Không thể chỉ em đau, là tên khốn, ngày mai một thôi ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-344.html.]

"…"

Lục Giai Giai cố gắng chống đỡ chỉ là hỏi Tiết Ngạn đột nhiên mới mẻ thế, nhưng lời đến bên miệng ngại nên dứt khoát nuốt về.

Hỏi tới hỏi lui, đến khi đó lỡ đàn ông hưng phấn lên thì .

Tiết Ngạn mặc áo ngủ cho cô, đó ôm ngoan ngoãn ngủ.

Sáng ngày hôm , Tiết Ngạn dậy nấu cơm, lúc quần áo bất cẩn rớt quyển sách tranh.

Anh lập tức căng cứng , liếc mắt Lục Giai Giai giường.

Cánh tay của cô nhúc nhích, lẩm bẩm ngủ tiếp.

Tiết Ngạn nhặt quyển sách tranh đất, hôm qua lúc thu dọn đồ cẩn thận phát hiện quyển sách nhỏ , hình như là của hồi môn của Lục Giai Giai mang tới đây.

hình như cô gái nhỏ từng , cái gì cũng hiểu, tối hôm qua còn với vẻ mặt kinh ngạc.

Tiết Ngạn nghĩ ngợi, đổi giấu ở chỗ khác, cho dù là ai tặng thì cũng thể dùng đến.

Tiết Ngạn nấu xong bữa sáng, Lục Giai Giai, khi trở về mới gọi cô rời giường.

Lục Giai Giai mặc quần áo ngáp, Tiết Ngạn cái gì cũng , chỉ là quá dày vò , ngày nào cô cũng buồn ngủ hết trơn.

Ăn xong bữa sáng, Lục Giai Giai và Tiết Ngạn bắt đầu học, cô học lên giường, đó… ngủ tiếp.

Tiết Ngạn cởi giày cho cô, khi Lục Giai Giai tỉnh gần đến giờ cơm trưa.

Cô: "…" Hỏng… thật sự hỏng .

Tiết Ngạn nấu cơm trưa, Lục Giai Giai cảm thấy ít việc, cô định bên hồ giặt quần áo.

Tiết Ngạn đổ nước chậu cho cô: "Đừng đó, nguy hiểm lắm.

Lục Giai Giai từng suýt chút nữa c.h.ế.t chìm trong hồ, Tiết Ngạn sợ cô xảy chuyện gì đó.

"Giặt ở nhà , sẽ gánh nước, em cần khiêng, dùng hết thì với một tiếng." Cả Tiết Ngạn còn đầy sức đang chỗ dùng.

Lục Giai Giai ngoan ngoãn gật đầu, ném quần áo Tiết Ngạn hôm qua trong nước.

Bên , Lục Thảo giặt xong quần áo vội vàng về nhà, thấy ống khói nhà họ Tiết bốc khói, cô nghĩ đến lời của Chân Văn Thanh, nhịn mà nghĩ đến bộ dáng giặt quần áo và nấu cơm, hầu hạ chồng của Lục Giai Giai.

Ban ngày ít tới cửa, cửa nhà họ Tiết để mở, Lục Thảo thò đầu trong, vặn trông thấy Lục Giai Giai đang giặt quần áo.

Trên tay cô cầm là áo của đàn ông, Lục Thảo lẩm bẩm với vẻ đắc ý.

Ngày thường Lục Giai Giai ở nhà mười ngón tay dính nước xuân, giặt quần áo cũng trai với chị dâu, bây giờ gả cho , còn vẫn giặt quần áo cho chồng ?

ở nhà quen còn thể chịu , nhưng Lục Giai Giai thì , chiều đến lớn, thời gian dài chắc chắn chịu .

Khổ sở vẫn còn ở phía kìa.

Lục Thảo ống khói, trong lòng cảm thấy kỳ lạ.

Lục Giai Giai giặt quần áo nấu cơm, thế cũng quá mệt , còn mệt hơn cả cô , thể nấu cơm xong mới giặt quần áo ?

Lỡ như khê cơm thì ?

Loading...