Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 214

Cập nhật lúc: 2025-08-23 15:52:29
Lượt xem: 97

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đám Tiểu Hảo…" Lục Giai Giai sững sờ.

Mẹ Lục : "Không con thích tụi nó ? Mẹ thấy hai con bé đó nghị lực của con lúc nhỏ, thể giúp thì giúp một phen."

"Lần nhà chúng trút giận , nhà họ Điền cũng gì nhà , bà già nhà họ Điền đó chắc chắn sẽ dám bắt nạt Đại Sơn nữa, Đại Sơn chịu khổ, thể đổi thì đổi, thể đổi cũng là tạo hóa của bản cha nó, đợi qua hai năm nữa Lục Hảo lớn cũng thể chăm sóc em gái ở , cho dù đón Đại Sơn về cũng sẽ đổi gì cả."

"Chủ yếu là hai con, cha thương con là thiên tính, gợi ý cho nó đánh Điền Quang Tông một trận, trút giận cho nhà, cũng thể khiến trai con nhận tình của ."

Mẹ Lục cầm cái quạt hương bồ trong nhà, gõ lên cái đầu nhỏ của Lục Giai Giai: "Con bé nhà con hiểu ?"

Lục Giai Giai dùng đầu ngón tay xoa trán: "Mẹ giảng rõ ràng như thế đương nhiên con hiểu , chính là nước ấm nấu ếch xanh khiến Đại Sơn chịu khổ cực, chỉ khiến thằng bé trong lúc nhất thời thể về nhà họ Lục mà còn thể trút giận ạ?"

", nếu như nhẫn tâm hơn một chút trực tiếp cho hai con ở riêng ngay , thế nào thì như thế, nhưng ba đứa con gái đó sẽ chịu khổ." Mẹ Lục quạt gió: "Ôi, hai con là đứa con trai khiến lo nhất cả đời , lúc kết hôn sính lễ tận sáu mươi đồng tiền, nhưng quy định là mỗi đứa con trai chỉ cho năm mươi đồng thôi, nó giấy nợ thiếu mười đồng giờ ly hôn, mười đồng tiền của coi như mất trắng, còn nhà thì , bây giờ vẫn ở trong nhà."

Mẹ Lục càng nghĩ càng thấy thiệt: "Thật đúng là càng ngốc càng phá nhà."

thì bà cũng coi như hết tình hết nghĩa với đứa con trai thứ hai , cho dù cuộc sống trải qua cũng là vấn đề của bản .

Hôm nay thôn mở cuộc họp, thông báo tình hình thôn dân đều trồng trọt.

Lục Thảo nhịn mà trộm Châu Văn Thanh.

Bây giờ Châu Văn Thanh giống với đây cho lắm, mái tóc cũng dài ngắn chừng mực như xưa mà để dài phủ trán.

Tuy rằng hôm nay tắm, quần áo, nhưng luôn thấp thoáng một mùi phân heo.

Rất nhiều cô gái đây thích Châu Văn Thanh thấy cũng lòng lặng yên như nước.

Chỉ Lục Thảo, đối với cô , chỉ cần nghĩ đến việc cô thể thứ mà Lục Giai Giai thể là sung sướng đến mức hai mắt tỏa sáng.

Khi Châu Văn Thanh ngẩng đầu đối diện với Lục Thảo, cô chớp mắt, lập tức hiểu ngầm trong lòng.

Lục Giai Giai: "…"

Cô nghĩ đến cũng sắp trồng trọt mà mặt nhăn thành cái bánh bao, trong trí nhớ của cô thì cô cũng từng việc đồng áng, nhưng da của cô quá mềm, một ngày tay chân mọc mụn nước.

Tan họp, cha Lục tìm Tiết Ngạn.

Ông thấp giọng : "Giống như năm ngoái, khu phía đông là của , vấn đề gì chứ?"

Tiết Ngạn gật đầu.

"Còn nữa, Giai Giai cũng sẽ tới đó, con bé việc đồng áng cho lắm, hãy quan tâm nó nhiều hơn." Cha Lục nhắc nhở.

Cả Tiết Ngạn chợt căng cứng, sững sờ đó nhanh chóng gật đầu.

Nghĩ đến hành động của quá rõ ràng, thấp giọng bảo: "Cháu ạ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-214.html.]

Đôi mắt của cha Lục nặng nề: "Giai Giai công việc, chúng trông mong con bé kiếm công điểm, nó thể bao nhiêu thì bấy nhiêu, đừng giục nó việc."

"…" Ngón tay của Tiết Ngạn cuộn : "Không ạ!"

Mẹ Điền họp xong về đến nhà mà tức chết, lúc Đại Sơn đang cho gà ăn.

Trước đó khi còn ở nhà họ Lục bao giờ từng mấy việc , chỉ cần lên núi cắt cỏ heo là .

Vân Vũ

tức mà chỗ xả, duỗi tay định đập ót Đại Sơn thì Điền Quang Tông gọi.

"Mẹ, hại c.h.ế.t con ? Hôm qua Lục Cương Quốc cũng đánh Đại Sơn một thì sẽ đánh con một , trong mắt chỉ em trai mà từng nghĩ đến con đúng ?" Điền Quang Tông ho khan dữ dội, ôm xương sườn đau đớn của .

"Quang Tông, ruột của con, thể thương con ? Mẹ còn …" Mẹ Điền trừng mắt Đại Sơn một cái, thế nào cũng dám tay nữa.

Đại Sơn đang rụt cổ, thấy lời của Điền Quang Tông mà khóe miệng nhúc nhích.

Điền Kim Hoa nhào tới ôm Đại Sơn, kêu bé đừng sợ.

Đại Sơn thờ ơ.

Mẹ bé kêu bé đừng sợ nhưng bé vẫn đánh như cũ, cô đừng sợ chỉ là kêu bé nhịn, đừng kêu đau mà thôi.

Đột nhiên Đại Sơn hiểu gì đó, ánh mắt chợt hoảng hốt.

Cha Lục với Lục Giai Giai chuyện buổi chiều, kêu ngày mai cô theo Tiết Ngạn tới khu đất phía đông tận cùng đó để trồng đậu.

"Con với Tiết Ngạn ạ?" Lục Giai Giai dừng , dây buộc tóc đầu lắc một cái.

Mẹ Lục ở bên cạnh hừ một tiếng, sắc mặt vặn vẹo: "Ở đó tới, con qua đó chơi mấy ngày ."

Hàng mi của Lục Giai Giai rung lên: "Vậy… ạ."

Đến ngày hôm , Lục đựng đầy nước đậu xanh siêu nước quân dụng của Lục Giai Giai, mang cả cơm trưa cho cô.

ấn chặt hộp cơm: "Hôm qua hấp hai cái bánh bao cho con, rau cải xào và thịt thỏ bỏ trong , buổi trưa đừng quên ăn nhé."

"Con ạ." Lục Giai Giai thắt xong hai b.í.m tóc, đóng cúc áo áo sơ mi.

Mái tóc mặt cô buộc , lộ cái trán trắng nõn mịn màng, mấy ngày ăn uống nên thịt mặt trông mềm mại, vì làn da trắng nên môi trông càng đỏ hơn.

Mẹ Lục lo lắng mím môi, bà kéo Lục Giai Giai: "Hôm nay đến đó cần gì hết , cứ đó nghỉ ngơi là , đến năm rưỡi chiều thì về, mấy cái khác đừng ."

Lục Giai Giai gật đầu, nghiêm túc .

Mẹ Lục: "…"

Nuôi con gái mới lo lắng bao nhiêu, giữa nam và nữ xảy chuyện gì đó, cơ bản sẽ nước bên nam chịu thiệt.

Áp lực mà nữ giới gánh chịu vượt xa nam giới quá nhiều, bình đẳng gì đó đều vô dụng hết, đây chính là hiện thực.

Loading...