Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-08-21 16:17:56
Lượt xem: 101

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngược chạy về đòi đồ của chị.

Dựa cái gì chiều bé?

Đại Sơn thấy vẻ mặt của Lục Giai Giai lạnh lùng, bé lùi một bước.

Cô út ghét , tất cả đều bánh bao chỉ mỗi .

Lục Giai Giai cũng khách sáo: "Sao lúc cháu ăn đồ ngon ở bên ngoài cũng thấy mang về cho cô nhỉ?"

Đại Sơn lập tức che bụng.

Sao cô út ?

chính động tác khiến những khác đều rõ Đại Sơn ăn ở bên ngoài .

Ai cho đồ ăn, nghĩ thể .

Lục Giai Giai để ý đến Đại Sơn nữa, cô về phòng tìm bộ quần áo mới, rót nước nóng trong ấm lau qua một lượt.

Bên Lục tới nhà bác gái cả Lục, đưa cho bác gái cả Lục một cái bánh bí đỏ: "Đây là Giai Giai nhà bọn đặc biệt mua cho chị, vì nhiều nên cầm qua một cái cho nếm thử, đừng chê ít nhé."

Bác gái cả Lục cái bánh bí đỏ trong tay, trong lòng chua chát vô cùng.

Vân Vũ

Nhìn con gái nhà xem, chỉ mua bánh bao cho nhà mà còn mua cả bánh bí đỏ.

Lại con gái xem, tay tay về, về đến nhà mặt còn tỉnh bơ, bộ dáng đúng lý hợp tình.

Kiếp tạo nghiệp gì mà sinh một đứa con gái như .

Mẹ Lục cái ghế bên cạnh, vỗ đùi thở dài một tiếng: "Chị con nhỏ ngốc , cho nó mua mà nó cứ đòi mua, còn , về đến nhà lấy hai cái bánh bao chia cho đám nhỏ trong nhà, thật sự một chút tâm nhãn nào cả."

"Ở nhà thì cần tâm nhãn gì." Bác gái cả Lục ngưỡng mộ đến đỏ mắt: "Không nên sống với thật lòng thật , thím cũng trộm vui ."

Trẻ con phòng cả đều ngưỡng mộ đến nóng mắt.

"Cô họ cho Tiểu Xuân bánh bao ăn, Tiểu Xuân cũng thích cô họ." Cô gái nhỏ ở cách đó xa cắn bánh bao trong tay, ngẩng đầu vô cùng vui vẻ.

Chị dâu cả nhấn cái đầu nhỏ của con gái nhà : "Biết cô họ con ."

Lục Thảo vốn ở trong phòng kiềm chế , nhưng thấy cuộc đối thoại bên ngoài lập tức bật .

Bánh bao và điểm tâm đều là của cô , kết quả Lục Giai Giai chiếm sạch hết.

Đặc biệt là điểm tâm đó, cô lén giấu để cho Châu Văn Thanh ăn, kết quả bây giờ chẳng còn cái đinh gì nữa.

Ngoài phòng chuyện lâu, một ai là khen Lục Giai Giai, bác gái cả Lục càng càng đỏ mắt.

Lớn lên xinh xắn, lòng , hiếu thuận với cha , cô con gái như thật đúng là kiếp tu đại đức.

Đợi Lục , bác gái cả Lục càng nghĩ càng tức.

Con gái bà lớn lên xí cũng thôi còn hiếu thuận, dạy dỗ một chút thật .

Vì thế bà cầm cành liễu phòng Lục Thảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-182.html.]

Tiết Ngạn ngẩn ngơ về nhà, cửa lớn định dội một chậu nước lạnh lên .

Lục Giai Giai thích , Lục Giai Giai thích

Tiết Khiêm lặng lẽ cả vấp chân cái ghế nhỏ mắt, đó cơ thể lảo đảo một cái, tiếp tục ngây dại tiến lên.

Tiết Khiêm: "…"

Có thể biến cả của bé thành như cũng chỉ Lục Giai Giai mà thôi.

… Lục Giai Giai hút mất hồn của cả ?

Tiết Ngạn múc một gáo nước, khỏi phòng bếp định dội lên đầu.

Dòng nước xối xuống đầu, giọt nước b.ắ.n , thuận theo sợi tóc chảy xuống, giơ tay vuốt mặt một cái, vẩy sạch giọt nước lạnh , lúc mới tỉnh táo.

"Anh cả, thế? "Cậu bé nguyên tại chỗ dám nhúc nhích.

Tiết Ngạn lắc đầu, hạt nước rơi xuống đất.

Anh về phòng đồ, chuẩn núi.

"Anh cả, ăn cơm tối ? Hôm nay cha nấu canh gà, nếm thử ?" Khi Tiết Khiêm trông còn ghét bỏ: "Chỉ là mặn, nhưng uống thêm nước là ."

"Không ăn, núi tìm đồ ăn." Tiết Ngạn thu dọn một chút rời khỏi nhà.

Khi cha Lục tan từ bên ngoài trở về, ông một lời, vẻ mặt nặng nề, tẩu thuốc gõ vang bàn.

"Ông nó thế?" Mẹ Lục phát hiện đúng.

Cha Lục hút một thuốc: "Trong thôn bắt, là bắt ở chợ đen."

"Gì? Có bắt á, ai?" Mẹ Lục hỏi trong sự kinh hoàng.

Người trong nhà đều qua, bắt ở chợ đen chính là chuyện lớn, nặng thì khỏi cần lo cơm nước của .

Lục Nghiệp Quốc ở bên cạnh bảo: "Con chở cha một chuyến, là La Khinh Khinh và Lâm Phong ạ, La Khinh Khinh chạy chậm nên bắt , Lâm Phong là chạy về, kết quả hai đều bắt luôn."

Lục Giai Giai: "…"

Cũng may cô thức thời, bao giờ giở thói hờn dỗi ở mấy chuyện lớn cả.

Nếu như hôm nay cô cưỡng chế đòi chợ đen với chỉ sợ bây giờ thêm hai ăn cơm miễn phí .

Mẹ Lục đảo trắng mắt: "Liên quan quái gì đến chúng , bắt thì bắt thôi."

"Nói thì nhẹ lắm." Cha Lục nhíu mày: "Vốn thôn Tây Thủy chúng cực khả năng bình bầu là thôn tiên tiến, nhưng vì hai bọn họ mà trực tiếp đá khỏi danh sách ."

Giọng của cha Lục nặng nề, mang theo ý u ám, nghiến răng nghiến lợi.

Ông sống dễ dàng gì, tuy rằng nhiều nhấn mạnh thể tới chợ đen nhưng cũng chỉ nhắm một mắt mở một mắt.

Ông yêu cầu cao, tới đó chỉ cần bản lĩnh chạy thoát đó là .

Kết quả thì , một cô liễu yếu đào tơ, ngày thường đồng còn thể say nắng chạy tới nơi đó, trực tiếp bắt ngay tại trận.

"Vậy cách gì đây, sự việc cũng xảy ." Mẹ Lục để ý đến mấy chuyện cho lắm, bà chỉ cần trong nhà sống : "Ăn cơm , hôm nay con gái đặc biệt mang bánh bao về cho ông, nhân thịt luôn đấy nhé, đây ông thị trấn cũng nỡ ăn , đặc biệt phần một cái cho ông đấy."

"Con gái mua bánh bao cho ?" Vẻ tối tăm trong mắt cha Lục lập tức tản , đôi mắt sáng ngời, dậy.

Loading...