Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Thập Niên: Nữ Phụ Cầm Kịch Bản Pháo Hôi - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-08-21 16:17:51
Lượt xem: 90

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi ý cho em gái gả cho Tôn Thành Trúc, dù nạn đói cũng đến khi nào mới thể trôi qua, gả qua đó gì cũng thể giữ cái mạng của em gái.

cuối cùng thành , gia đình Tôn Thành Trúc coi thường em gái .

Ha ha, Lục Nghiệp Quốc nghiến răng, coi thường em gái mà còn tặng quần áo, đây là ý gì?

Vương vấn dứt mưu đồ gì khác với em gái của .

Cho dù là cái nào cũng đều thiếu đòn hết.

Lục Nghiệp Quốc cửa trực tiếp ném đồ cho nhân viên bán hàng: " tìm Tôn Thành Trúc."

Nhân viên phục vụ vốn nổi giận nhưng thấy tên của Tôn Thành Trúc đành nuốt lời về cổ họng: "Anh tìm trợ lý gì?"

"Cô trả bộ váy nát cho , quản bản cho , bằng sẽ đánh c.h.ế.t .

"…" Nhân viên bán hàng nữ cũng từng thấy nào khoa trương như , há miệng định chế nhạo thì đối phương đầu rời .

Lục Nghiệp Quốc trả quần áo về xong, kéo Lục Giai Giai tới hỏi cặn kẽ Tôn Thành Trúc chiếm lời , Lục Giai Giai lắc đầu.

Lục Nghiệp Quốc thấy em gái quả thật chiếm lời mới cầm cái gùi định bán thỏ rừng và gà rừng, Lục Giai Giai cùng nhưng cản .

"Nguy hiểm lắm, việc nhất định chạy nhanh, nếu dẫn theo em, đến lúc đó phát hiện chỉ sợ sẽ chạy ." Lục Nghiệp Quốc đội nón che mặt.

Lục Giai Giai: "…"

Lục Nghiệp Quốc Lục Giai Giai chợ đen nghĩa gì.

Tuy rằng lợi nhuận cao, kiếm nhiều tiền nhưng cũng là sự tồn tại khiến coi thường.

Mọi giao dịch gièm pha trong miệng.

Có vài kích động thấy thương nhân buôn bán đồ thể trực tiếp lên đánh một trận.

Anh : "Em ở đây trông máy kéo , lát nữa sẽ về."

Lục Giai Giai cũng nặng nhẹ nên ngoan ngoãn lên ghế.

Lục Thảo còn đang xổm gốc cây với vẻ hoang mang.

Trước đây đều là cô chiếm lời của Lục Giai Giai, bây giờ đột nhiên Lục Giai Giai chiếm lời, cảm giác như trời sắp sụp xuống .

Lục Giai Giai thấy cô sống còn gì luyến tiếc cảm thấy vui vẻ, máy kéo tới một lúc buồn ngủ.

Lục Nghiệp Quốc một chuyến lâu, khi trở về ném cái gùi xuống đất, lau mồ hôi trán.

"Sao ạ?" Lục Giai Giai hiểu, cô đưa bình nước qua.

Lục Nghiệp Quốc nhận, em gái là một cô gái, em bọn họ bao giờ dùng đồ của cô.

Anh liếc mắt Lục Thảo ở cách đó xa, lúc mới yên tâm chửi: "Mẹ kiếp, hôm nay tiết lộ vị trí của chợ đen, nhà nước đột kích, nhiều bắt, cũng may chạy nhanh."

Một đợt vây bắt , nghiêm trọng thì vài năm cũng cần lo vấn đề ăn cơm nữa.

Cũng may cho em gái theo, bằng hôm nay rắc rối .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nu-phu-cam-kich-ban-phao-hoi/chuong-177.html.]

"Đột kích gì ?" Lục Giai Giai sững sờ, trong lòng hoảng hốt.

"Mấy nhà nước đó đột nhiên xông , khi tất cả đều chạy loạn hết lên, chen chúc với , chạy khá nhanh, trèo qua bờ tường, đó lang thang lâu mới dám về đây."

Đầu óc Lục Giai Giai vang ong ong, cô chợt túm chặt quần áo của Lục Nghiệp Quốc, vội hỏi: "Anh thấy quen ? Liệu quen bắt ?"

Lục Nghiệp Quốc lắc đầu: "Anh , nào dám lượn mặt bọn họ , gỡ nón xuống mấy vòng ở chỗ khác ."

Lục Giai Giai hoảng loạn cắn móng tay , cưỡng chế khiến bình tĩnh .

Tiết Ngạn lợi hại hơn tư của cô nhiều, chắc chắn sẽ bắt .

Nhất định sẽ bắt!

Cô nghĩ, nếu như Tiết Ngạn còn thể bắt chắc chắn tư của cô cũng thể chạy về .

Lục Giai Giai rảnh để ý đến những chuyện khác, cô máy kéo lấy một lời, mân mê ngón tay , ngừng sắc trời.

Đến bốn rưỡi máy kéo sẽ lái về, từ bốn giờ, trong thôn lục tục trở .

Bà Vương đặt đồ mua đất, thì thầm to nhỏ với bà cụ bên cạnh.

Vân Vũ

"Hôm nay chạy tới công xã mua thịt mà bán hết từ đời nào , giờ trời nóng quá, kịp vận chuyển, thịt ít giờ còn ít hơn, qua vụ thu hoạch, bồi bổ chút cũng ."

"Bà tới nơi đó , bán rẻ hơn, thịt nhiều, còn tươi nữa chứ."

Bà Vương xung quanh đè thấp giọng với vẻ thần bí: "Ban đầu tính , cách mười mấy bước là tới đầu ngõ , kết quả ngẩng đầu thấy nhà nước, dọa lập tức giả bộ đang đất nghỉ ngơi, qua một lúc, cái khu đó cơ man nào là chạy , còn mười mấy bắt nữa chứ."

"Thật hả, ôi trời ơi, may mà hôm nay tới đó."

"Làm sợ chết, bằng hôm nay cũng xúi quẩy tám đời ." Bà Vương vỗ ngực.

"Không gặp quen chứ?" Bà cụ tò mò hỏi.

Bà Vương xua tay lắc đầu: "Ai dám ? Lỡ như chạm mắt với một nào đó, hiểu lầm chẳng xui , cũng dám ."

...

Ngón tay của Lục Giai Giai dùng sức cuộn , đôi mắt vẫn luôn về phía xa nhưng vẫn trông thấy Tiết Ngạn trở về.

Bị bắt ? Không thể nào!

cùng với thời gian chuyển dần, cô càng lúc càng hoang mang.

Những khác lục tục trở về mà Tiết Ngạn thì vẫn .

Đã đến bốn rưỡi, xe kéo sắp khởi động , Lục Giai Giai cưỡng chế bình tĩnh nắm cánh tay của Lục Nghiệp Quốc: "Anh tư, em thấy thiếu ba, bốn , lỡ như chúng thì bọn họ về kiểu gì? Hay là đợi thêm chút nữa ."

Bốn rưỡi thời tiết vẫn nóng nực như cũ, máy kéo đỗ bên đại thụ mang tới một mảng bóng râm mát.

Thôn dân cũng cho lắm, trời nóng quá mà, vỏ sắt hun đến nóng hừng hực, thường về đến nhà cả là nước.

"Giai Giai đúng đấy, đợi xíu nữa ."

"Không hổ là con gái của đại đội trưởng, việc luôn nghĩ cho trong thôn chúng ."

"Giống Đại Nha đấy, việc gì cũng nghĩ cho ."

Loading...