Thập Niên: Người Đẹp Và Gã Chó Điên - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-12-13 23:53:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Lý Khoát một lát mới cất kẹo để dành cho cô. Hắn là đàn ông con trai, ăn mấy thứ dính dớp . lúc cửa hàng, cảm thấy cô sẽ thích mấy món ngọt nên cân một cân mang về. Lý Khoát mặt đổi sắc cầm đôi đũa cô dùng lên ăn cơm thừa của cô, vẻ mặt hưởng thụ.

 

Hắn tính toán ngày mai kiếm món gì ngon ngon cho cô, lâu dần cô chẳng sẽ quen buổi trưa đến nhà ? Nói chừng kẹo sữa chịu ăn, cũng chịu ở ngủ trưa. Đều là chuyện , nhưng trong lòng nắm chắc mười phần sẽ bắt cô nhóc .

 

Lý Khoát nắm rõ tình hình nhà cô như lòng bàn tay, sớm lượn lờ quanh ngõ nhà cô bao . Ba cô là công nhân nhà máy, giờ về hưu, thường xuyên nhận đóng tủ gỗ các thứ ở cửa nhà kiếm thêm thu nhập. Trong nhà phụ nữ...

 

Hắn cô nhóc thực hiểu chuyện. Các cô gái khác thích cửa hàng mua đồ ăn vặt, cô thì , tan học là về thẳng nhà. Quần áo cô tuy mặc nhưng cũng chẳng đồ mới gì, là do cô khéo tay phối đồ, tết đủ kiểu tóc , quần áo giặt sạch sẽ thơm tho. Cho nên lúc nào cũng thơm tho mềm mại, khiến liếc mắt là thích ngay.

 

Có thể thấy cô thương ba vất vả, đòi hỏi điều kiện sống. Hắn hỏi thăm rõ ràng xong thì bắt đầu thấy xót. Cô bên cạnh chăm sóc, ba thô kệch, nuôi con gái thế nào .

 

Hắn nuôi. Đảm bảo nuôi cô trắng trẻo mập mạp.

 

Hắn tính xuống nông thôn kiếm con gà , mai bảo lão Lưu đầu bếp xào sả ớt một nửa, gà xào cay cô chắc chắn thích. Một nửa còn hầm canh, bỏ thêm táo đỏ các thứ, tẩm bổ cho cô, học sinh dùng đầu óc nhiều. Lý Khoát , chiều liền phóng xe máy về quê mua gà.

 

Thời Doanh nghĩ đến món gà xào cay đó, miệng lưỡi tiết nước miếng. Cô nhíu mày, ảo não nhớ chuyện 6 năm .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-nguoi-dep-va-ga-cho-dien/chuong-72.html.]

Hắn chính là cố ý, dùng "viên đạn bọc đường" tấn công cô, ngày nào cũng đổi món dỗ cô đến nhà ăn ngon. Hôm nay thịt luộc, ngày mai gà xào cay, ngày sườn kho. Cô ăn cũng vui vẻ, thấy bao giờ động tay động chân, dần dần cũng cảm thấy con . Tuy vẻ ngoài lêu lổng nhưng tôn trọng phụ nữ. Ít nhất cô ăn xong là , đèn cũng bật, dậy tiễn cô ngay.

 

Nhà quạt, mát hơn ở trường, cô cũng vội nữa, sẽ bên bàn chống cằm hóng gió ngủ gật một lát. Khi đó sẽ dọn dẹp bàn, sân việc riêng, nhường gian cho cô. Thời Doanh cũng ngày càng ở nhà lâu hơn trong hai tiếng nghỉ trưa. Cô bắt đầu thấy tính, nghĩ bụng phát lương ít nhất trích quá nửa để trả ơn .

 

... Nghĩ đến điều gì đó, dù là hiện tại Thời Doanh cũng nhịn tức đỏ mặt. Đồ khốn nạn vẫn khốn nạn, chỉ che giấu bản chất chứ thật sự việc .

 

Sau khi hai yêu , nhéo chỗ đó của cô, vẻ mặt đắc ý : "Đều là do nuôi đấy." Thời Doanh da mặt mỏng, đưa tay đ.á.n.h , nắm lấy cố ý trêu chọc: "Không nuôi ? Anh nhớ lúc mới quen em phẳng lì mà." Hiện tại giống nữa, một tay nắm hết... "Anh đừng nữa! Đồ khốn!"

 

"Nghĩ gì thế? Mặt đỏ ."

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Bất chợt, một giọng nam trầm thấp vang lên bên tai, kích thích khiến tim cô run lên một cái. Thời Doanh ngước mắt, thấy Lý Khoát bưng hộp cơm .

 

Hắn bày bàn, cái đùi gà to bóng lưỡng. "Đây là suất ăn công nhân viên chức nội bộ mới mua , đùi gà nhiều, kiếm một cái cho em. Còn món , ớt xào, ngửi mùi cũng nên lấy một phần cho em."

 

Cô ăn uống tàu ngon miệng, Lý Khoát thấy hiếm khi món cay liền vội mua. Cũng may là sớm, trong túi rủng rỉnh tiền, nếu cơm hộp tàu cũng chỉ đến thế. Đương nhiên, khác vẫn thấy cơm hộp tàu khá , đắt thì đắt nhưng thịt rau. trong mắt Lý Khoát thì đủ, còn chẳng bằng mấy món cho cô ăn 6 năm .

 

Thời Doanh lặng lẽ thức ăn bàn, lên tiếng. "Không đói ?" Thấy cô động đậy, nhướng mày hỏi.

 

 

 

Loading...