Năm 1998. Hoa Quốc đề xuất đăng cai Thế vận hội Olympic. Năm 2001. Hoa Quốc đăng cai thành công, cả nước vui mừng.
Cả nước một lòng mong đợi Thế vận hội đến, nào ngờ, đến sớm hơn cả Thế vận hội là bão tuyết và động đất.
Cũng năm đó, cả Hoa Quốc một lòng vượt qua khó khăn, vươn lên trở thành một siêu cường hàng đầu thế giới.
Chuyến nước ngoài của Thẩm Huệ Huệ, một là góp một phần công sức cho sự nghiệp của tổ quốc, hai là cũng thử xem liệu khả năng thành công đổi lịch sử .
Nếu lời nhắc nhở của cô thể giúp tàu Varyag tránh cơn bão lớn biển, về nước sớm hơn hai tháng, thì liệu cô cũng thể giúp tránh bão tuyết và động đất ?
Tàu sân bay Varyag trở về. Tuy đây là chuyện nhỏ, nhưng nó luôn tiến hành bí mật nên nhiều đến. Dù việc nó về nước sớm ảnh hưởng nhất định đến thế giới, nhưng trong thời gian ngắn sẽ điều , tất cả lợi ích chỉ thể hiện khi nó cải tạo .
bão tuyết và động đất thì khác, phạm vi ảnh hưởng của chúng quá lớn.
Thẩm Huệ Huệ nghĩ đến việc sẽ thử đổi nó, linh hồn cô run rẩy. Trước dòng lịch sử cuồn cuộn, cô như một con kiến nhỏ bé, bất cứ lúc nào cũng thể dòng nước khổng lồ nhấn chìm, cuốn trôi.
những chuyện, dù thấp thỏm yên, dù sợ hãi thì cô cũng bắt buộc thử.
Những chuyện sẽ xong trong một sớm một chiều. Mấy năm tới, cô bắt buộc ở trong nước, chuẩn thật kỹ càng cho tất cả những gì sẽ xảy .
Ngay cả khi cuối cùng vẫn thể đổi những sự kiện lớn, nhưng chỉ cần cô thể giúp đỡ thêm một thì cũng là .
Dưới ánh mắt cẩn trọng mà mong đợi của Tú Phân, Thẩm Huệ Huệ khẽ gật đầu với bà.
Cả đoàn vui vẻ dùng bữa cùng . Sau bữa tối, Hoắc Đình đưa Thẩm Huệ Huệ về nhà Tú Phân.
Tối nay, hai đàn ông một phòng, Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân ngủ cùng . Mẹ con xa cách lâu ngày gặp , thủ thỉ đủ chuyện tâm tình.
Thẩm Huệ Huệ kể cho Tú Phân về tình hình của ở nước ngoài những năm qua, Tú Phân cũng kể những chuyện xảy trong nước.
Diêu lão phu nhân qua đời, nhà họ Diêu bây giờ do Diêu Tinh tiếp quản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-601.html.]
Diêu lão phu nhân bệnh nhiều năm, lúc rời khỏi thế gian là buổi sáng. Hôm đó bà cụ dậy sớm, tinh thần phấn chấn lạ thường. Bà một vòng quanh nhà họ Diêu, còn ăn món bánh quai chèo mà bản thích nhất lúc nhỏ. Cuối cùng, bà cụ chiếc ghế xích đu trong sân nhà họ Diêu, trong giấc ngủ.
Ở tuổi , Diêu lão phu nhân thể một cách an tường như . Tuy đau buồn, nhưng đây cũng là một cái tang vui.
Tú Phân và nhà họ Diêu buồn bã một thời gian nhanh chóng hồi phục, vực dậy tinh thần mà cố gắng quản lý nhà họ Diêu.
"Diêu Tinh nhắc nhắc mấy , bao giờ con mới kết hôn. Chị tự tay thêu váy cưới cho con khi mắt mờ chân chậm. Chị còn chu đáo để phần tà váy cho . Bây giờ xem cuối cùng chị cũng đợi ." Tú Phân .
Thẩm Huệ Huệ sững , kinh ngạc Tú Phân: "Mẹ ạ?"
Viên kim cương to như trứng bồ câu tuy nhưng đeo tiện. Vòng tay thì càng cần , quá quý giá. Trên đường về, cô và Hoắc Đình mang theo trợ lý, hành lý đặc biệt nhiều, lỡ bất cẩn va chạm thì cô sẽ đau lòng c.h.ế.t mất, nên cô sớm cất hết .
Vừa trong bữa tiệc, cô và Hoắc Đình bao giờ nhắc đến chuyện cầu hôn thành công, Thẩm Huệ Huệ hiểu Tú Phân .
"Là nhà họ Hoắc với ạ?" Thẩm Huệ Huệ hỏi.
"Không ai cho cả, là tự . Mẹ là từng trải , chứ." Tú Phân : "Hoắc Đình đợi con bao nhiêu năm nay, cuối cùng cũng đền đáp, như ý nguyện ."
"Sao gọi là đợi con bao nhiêu năm chứ. Mấy năm nay chúng con yêu , dành ít thời gian và tâm sức cho con, con cũng đối xử với như mà." Thẩm Huệ Huệ hừ hừ .
"Có thật là bằng ?" Tú Phân hỏi .
Thẩm Huệ Huệ nhớ sinh hoạt thường ngày của hai . Chẳng cần xa, chỉ riêng chuyện cầu hôn thì Hoắc Đình bỏ nhiều tâm tư hơn cô, bởi nhất thời cô vẫn thể cãi .
"Thật mấy năm , Hoắc Đình từng bàn bạc với về chuyện của hai đứa ." Tú Phân .
"Mấy năm ? Hai gì ?" Thẩm Huệ Huệ tò mò hỏi.