Thập Niên: Em Gái Xuyên Sách Đấu Với Chị Gái Trọng Sinh - Chương 477
Cập nhật lúc: 2025-12-14 05:47:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bố của Thịnh Tiểu Mãn ly hôn. Mẹ cô tái hôn lấy chồng khác, còn bố thì việc ở một hòn đảo cực Nam của Hoa Quốc.
Thịnh Tiểu Mãn vốn ở với , nhưng vô trách nhiệm như , bố cô vội vàng giành lấy quyền nuôi Thịnh Tiểu Mãn.
Vì , khi Thẩm Huệ Huệ tham gia kỳ thi đại học, Thịnh Tiểu Mãn chuyển trường đến đảo.
Lâu ngày gặp, cả hai gặp , sự đổi của Thịnh Tiểu Mãn lớn đến nỗi Thẩm Huệ Huệ suýt nữa nhận .
Mà lý do Thịnh Tiểu Mãn đến tìm Thẩm Huệ Huệ , liên quan đến sự việc ở trường Trung học S năm đó.
Hóa khi chuyển trường, Thịnh Tiểu Mãn theo học tại một trường trung học đảo. Ban đầu, cô nhận thấy điều gì bất thường, nhưng khi bạn bè trong trường ngày càng nhiều lên, Thịnh Tiểu Mãn dần cảm thấy điều .
Trong trường đang thịnh hành một trò chơi, gọi là "Kiểm tra khả năng chịu đựng áp lực tâm lý".
Nội dung trò chơi là mỗi tối khi về nhà, những chuyện đau khổ nhất, buồn bã nhất của , đó to những gì gương tự với : "Mày là một kẻ vô dụng, mày là một thứ bỏ , mày đáng c.h.ế.t. Mày sống đời chính là lãng phí tài nguyên của thế giới..."
Không ai ép buộc, dựa tự giác. Chỉ cần kiên trì hơn một trăm ngày thì coi như qua ải, sẽ coi là ý chí kiên định, khả năng chịu đựng áp lực cao.
Nhìn qua thì trò chơi nguy hại gì lớn.
Tên trò chơi là kiểm tra khả năng chịu đựng áp lực tâm lý, trong quá trình thực hiện thì ai ép buộc, thể bỏ cuộc bất cứ lúc nào. Vì chứng kiến, nên dù thành cũng chỉ cần đưa một trăm tờ giấy thì coi là thành công.
Trong quá trình qua ải, nhiều cách để gian lận, đây là một trò chơi thiện.
Không chỉ Thịnh Tiểu Mãn để ý, mà nhiều giáo viên và phụ trò chơi đang lan rộng trong thành phố cũng hề coi trọng.
Dù thì thập niên chín mươi giống như , sức khỏe tâm lý của coi trọng. Ngay cả bệnh trầm cảm, đồng tính luyến ái cũng coi là bệnh tâm thần. Chơi một trò chơi mà khiến bản phát điên, sẽ chỉ mặc định rằng đó vốn là một kẻ điên.
"Mình tận mắt thấy bạn cùng bàn của , khi chơi trò chơi thì từ từ phát điên." Thịnh Tiểu Mãn với Thẩm Huệ Huệ: "Vì bản từng trải qua chuyện tương tự nên nhạy cảm với những sự việc như thế . Sau khi nhận điều , quan sát kỹ, phát hiện những chơi trò chơi ít nhiều đều xuất hiện triệu chứng. Chỉ là tỷ lệ bỏ học ở trường cấp ba cao, những mới học cấp ba nửa chừng bỏ học . Đến khi phát hiện những vấn đề về tinh thần, đều mặc định là do công việc khiến họ đổi tính tình, ít nghi ngờ đến trò chơi."
Nghe xong lời của cô , Thẩm Huệ Huệ suy nghĩ kỹ , nhanh chóng nhận cái bẫy tiềm ẩn của trò chơi .
Viết những chuyện đau khổ nhất, buồn bã nhất của to lên, xong còn gương tự hạ thấp bản , c.h.ử.i là một kẻ vô dụng.
Ban đầu chắc chắn sẽ ảnh hưởng, nhưng một khi kiên trì trong thời gian dài, sự ám thị tâm lý kéo dài thì dễ xảy vấn đề.
Điều đáng sợ hơn là ở nửa , kiên trì hơn một trăm ngày, khi qua ải thì lấy một trăm tờ giấy đầy những chuyện đau buồn, khổ sở của để bằng chứng qua ải...
Đã là những chuyện đau khổ nhất, buồn bã nhất thì đó chính là những nỗi buồn cùng ai. Hoàn thành trò chơi , công khai những bí mật đau đớn nhất trong sâu thẳm nội tâm, ai mà chịu nổi?
Nếu ngay từ đầu bắt công khai, chắc chắn sẽ ai . khi kiên trì suốt một trăm ngày, bỏ cái gọi là chi phí chìm, vì danh dự của việc vượt ải nên nhiều sẽ phớt lờ nỗi đau trong lòng, lôi vết thương còn rỉ m.á.u chia sẻ. Mà kết quả họ nhận thì thường càng tăm tối hơn.
Cho dù thực tế thực hiện đủ một trăm ngày, nhưng vì vượt qua thử thách mà gian dối, họ vẫn buộc đủ một trăm mảnh giấy để nộp.
Viết những chuyện đau buồn, khổ sở suốt một trăm , cho dù vấn đề gì thì cũng thể xảy vấn đề.
Thiết lập của trò chơi vô cùng phi logic, quá trình chơi ai giám sát, cuối cùng cái mà họ nhận cũng chỉ là cái danh hão qua ải. Đối với lớn mà , đây quả thực là một trò chơi nhàm chán, đầy rẫy lỗ hổng.
Những lớn ý chí kiên định thường tỏ coi thường, nghĩ đến việc chơi, càng suy nghĩ sâu xa về tác hại của nó, ngược còn tạo gian cho nó len lỏi thế giới của trẻ vị thành niên và lan rộng.
Những lớn khả năng tự bảo vệ, và còn thể bảo vệ trẻ vị thành niên bỏ qua trò chơi .
Còn những trẻ vị thành niên khả năng tự bảo vệ, chút đề phòng mà bắt đầu thực hiện...
Một khi lan rộng, hậu quả của trò chơi thật thể tưởng tượng nổi!
"Cậu chuyện cho bố và thầy cô ?" Thẩm Huệ Huệ vội vàng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-477.html.]
"Bố việc mệt, bố lo lắng cho nên cho bố . Mình chỉ cho thầy cô thôi." Thịnh Tiểu Mãn .
Nghe , Thẩm Huệ Huệ lập tức nhận một điều. Thịnh Tiểu Mãn sống xa bố từ nhỏ. Tuy bây giờ bố cô cố gắng bù đắp cho cô , nhưng tình cảm cha con thiếu thốn bao nhiêu năm nay một sớm một chiều là thể bù đắp .
Tuy Thịnh Tiểu Mãn sống cùng bố, nhưng trong tiềm thức phiền bố, vì chọn cho thầy cô.
Thầy cô của Thịnh Tiểu Mãn vô cùng trách nhiệm. Sau khi những lời của Thịnh Tiểu Mãn, họ nhận sự nghiêm trọng của vấn đề.
bây giờ tất cả vẫn chỉ dừng ở mức độ phỏng đoán, bằng chứng chắc chắn, ngay cả việc báo cảnh sát cũng thể, ngược còn thể đ.á.n.h rắn động cỏ.
Thế là thầy cô của Thịnh Tiểu Mãn quyết định âm thầm điều tra.
Họ nỗ lực trong mấy tháng trời, từ từ đào bới nội tình. Cuối cùng, họ kinh hoàng phát hiện , dường như đằng trò chơi một tổ chức với quy mô hề nhỏ.
Thành viên của tổ chức đến từ tầng lớp trong xã hội, thậm chí thường là những ưu tú trong ngành.
Họ tự xưng là những nhà trị liệu tâm lý, tên của tổ chức gọi là "Hội Trị liệu Tâm lý".
Ngày thường, họ là những phần t.ử trí thức hiền lành, hòa nhã. Đến khi ở trong bóng tối, họ bộc lộ nội tâm xí, đen tối của , coi mạng như cỏ rác, đùa giỡn với phận của đồng loại trong lòng bàn tay.
Xúi giục học sinh tự sát chỉ là một trong những việc nhỏ nhặt nhất. Sâu bên trong, thậm chí còn liên quan đến những lợi ích khổng lồ như buôn bán tình dục, buôn bán trẻ em, mua bán nội tạng ...
Thầy cô của Thịnh Tiểu Mãn điều tra đến đây thì dám điều tra thêm nữa.
Tất cả những gì họ điều tra đều bằng chứng quyết định, thể giao cho cảnh sát.
Cho dù thực sự tìm bằng chứng, thầy giáo của Thịnh Tiểu Mãn cũng dám báo án.
Phía chuyện liên lụy quá rộng, với sức lực yếu ớt của ông thì đủ sức lay chuyển, thậm chí còn thể gây nguy hiểm cho bản và cả gia đình!
Ông khuyên Thịnh Tiểu Mãn cũng nên dừng tay kịp thời, cứ coi như gì cả.
Nếu chỉ là một học sinh bình thường, chắc chắn Thịnh Tiểu Mãn sẽ theo lời thầy giáo.
bản cô từng là nạn nhân. Nhìn thấy những sự việc tương tự xảy ngay mắt từ từ ảnh hưởng đến những bạn còn là vị thành niên, cô thể nào ngơ .
Cô hiểu nỗi lo lắng của thầy giáo, cũng liên lụy đến gia đình vì chuyện , nhưng lương tâm của cô cho phép.
Thịnh Tiểu Mãn đắn đo lâu, cuối cùng trong đầu cô hiện lên gương mặt của Thẩm Huệ Huệ.
Vào lúc Thịnh Tiểu Mãn tuyệt vọng nhất, chính Thẩm Huệ Huệ kéo cô khỏi vực thẳm. Lần , cô ý kiến của Thẩm Huệ Huệ.
Thế là Thịnh Tiểu Mãn giấu bố, mang theo những tài liệu mà thầy giáo điều tra trở Kinh Đô, kể hết chuyện cho Thẩm Huệ Huệ.
Sau khi xong những lời của Thịnh Tiểu Mãn, Thẩm Huệ Huệ lập tức phân tích.
Người xúi giục học sinh tự sát ở trường Trung học S năm đó là giáo viên tâm lý.
Trò chơi đang thịnh hành ở đảo bây giờ là một trò chơi liên quan đến tâm lý.
Thầy giáo của Thịnh Tiểu Mãn điều tra đằng trò chơi một tổ chức, thành viên của tổ chức đến từ ngành nghề cả nước.
Cho nên e rằng hung thủ chuyện xảy ở trường Trung học S năm đó chỉ một giáo viên tâm lý, lẽ cả hai chuyện đều là do của Hội Trị liệu Tâm lý gây !
Không đủ bằng chứng, cảnh sát chắc chịu thụ lý vụ án . Việc cấp bách của họ bây giờ là tìm bằng chứng liên quan giữa hai vụ việc. Chỉ cần gộp chúng thành một vụ án thì cảnh sát ở cả hai nơi đều thể điều tra, lập án!
Những gì Thẩm Huệ Huệ phân tích chính là những gì Thịnh Tiểu Mãn đang suy nghĩ trong lòng. Hai ăn ý với , lập tức quyết định trở trường Trung học S để điều tra.