Thập Niên: Em Gái Xuyên Sách Đấu Với Chị Gái Trọng Sinh - Chương 436
Cập nhật lúc: 2025-12-14 05:14:33
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lăng Mai liếc cô Ngọc, dặn dò: "Bắt đầu từ nhân viên, hầu của nhà họ Bạch, cố gắng đừng kinh động đến nhà họ Bạch."
"Vâng, ngay." Cô Ngọc hành lễ với Lăng Mai, đó xoay lui ngoài.
Tỉnh Nam quá xa, tay của nhà họ Lăng vươn tới . ở Kinh Đô, nhà họ Lăng điều tra chút gì đó thì khó.
Đặc biệt là địa vị xã hội của nhà họ Bạch bằng nhà họ Lăng, hai nhà quan hệ ăn, cô Ngọc quen ít nhân viên trong công ty của Bạch Khải Trí.
Dưới sự dò hỏi chủ ý của bà , đầy nửa tiếng thì cô Ngọc thu hoạch. Bà cầm một tấm ảnh, nhanh chóng đại sảnh mà đưa cho Lăng Mai.
Lăng Mai nhận lấy, đó là một tấm ảnh gia đình của nhà họ Bạch.
Thập niên chín mươi, ảnh màu phổ biến rộng rãi, nhưng tấm ảnh tay Lăng Mai lúc là ảnh đen trắng.
Trong ảnh, bốn đứa con nhà họ Bạch còn nhỏ tuổi, Bạch Khải Trí và vợ ông là Kỷ Thư Hoa vẫn còn trẻ. Với tư cách là gia chủ nhà họ Lăng, đương nhiên Lăng Mai từng thấy dáng vẻ thời trẻ của Kỷ Thư Hoa, bà khó hiểu cô Ngọc một cái.
Cô Ngọc chỉ gương mặt trẻ trung của Kỷ Thư Hoa trong ảnh: "Phu nhân thấy, dáng vẻ của Thẩm Huệ Huệ giống..."
Lăng Mai sững , tay cũng run lên: "Thẩm Huệ Huệ liên quan đến nhà họ Kỷ?"
Nếu nhà họ Bạch ở vị thế thấp hơn nhà họ Lăng, thì chắc chắn nhà họ Kỷ ở vị thế cao hơn nhà họ Lăng. Nếu Thẩm Huệ Huệ là nhà họ Bạch, tuy Lăng Mai sẽ ngạc nhiên nhưng để tâm, nhưng nếu cô là nhà họ Kỷ thì khác !
Cô Ngọc lắc đầu: "Rốt cuộc Thẩm Huệ Huệ và cô quan hệ gì với nhà họ Bạch, những hầu và nhân viên đó cũng rõ . thể chắc chắn rằng hôm tiệc mừng thọ đó thì họ trộn với nhà họ Bạch, từ đầu đến cuối đều thấy Kỷ Thư Hoa."
"Trông giống Kỷ Thư Hoa như , trộn với nhà họ Bạch..." Lăng Mai nhíu mày, nghĩ điểm mấu chốt ở đây.
Cô Ngọc khẽ nhắc nhở: " hầu nhà họ Bạch , của Thẩm Huệ Huệ còn giống Kỷ Thư Hoa hơn cả Thẩm Huệ Huệ. Một phụ nữ bốn mươi tuổi đang ở độ tuổi xuân sắc nhất, còn Kỷ Thư Hoa vì bệnh tật mà sớm già nua hình dạng..."
Lăng Mai lập tức hiểu , mặt lộ vẻ ghê tởm: "Ý cô là Bạch Khải Trí vụng trộm, Thẩm Huệ Huệ là con hoang do Bạch Khải Trí nuôi ở ngoài???"
"Chỉ như mới giải thích tại họ giống Kỷ Thư Hoa đến thế, mà trộn với nhà họ Bạch. Nghe hai con vệ sĩ cận của Bạch Khải Trí đón từ thôn Phúc Thủy , điểm dừng chân đầu tiên là biệt thự ở thành phố tỉnh Nam, điểm dừng chân thứ hai mới đến Kinh Đô tham dự tiệc mừng thọ. Ở tiệc mừng thọ cứu , một việc như mà đó nhà họ Bạch phong tỏa tin tức. Đừng đến danh phận, một chút lợi lộc cũng cho họ." Cô Ngọc .
Lăng Mai , trong đầu nghĩ đến một chuyện khác.
Tuy Bạch Khải Trí lấy Kỷ Thư Hoa xuất từ gia đình khoa bảng, miễn cưỡng bước qua ngưỡng cửa của các gia tộc hào môn ở Kinh Đô, nhưng một gia tộc hào môn thực sự bề dày lịch sử thì chỉ xem gia chủ tài giỏi .
Thế hệ thứ hai, thế hệ thứ ba, bề dày lịch sử truyền từ đời sang đời khác mới là nền tảng để một gia tộc hào môn vững.
Khổ nỗi những đứa con Bạch Khải Trí sinh thì đứa nào cũng kém cỏi.
Nghe năm nay đứa cháu trai út giỏi giang nhất trong đám cháu cũng thi thành tích gì. Ông khao khát trong con cháu một học hành đỗ đạt, chuyện sớm là điều ai ở Kinh Đô cũng .
Bây giờ ông bỏ mặc một đỗ Thám Hoa của tỉnh mà hỏi han gì. Ngoài việc đó là con gái ngoài giá thú dám nhận về nhà, sợ Kỷ Thư Hoa phát hiện thì còn thể giải thích thế nào nữa?
Hơn nữa, lúc nãy khi chuyện với Thẩm Huệ Huệ, Lăng Mai đề nghị bồi thường cho Thẩm Huệ Huệ một khoản tiền để Thẩm Huệ Huệ rời xa Lăng Gia Thạch.
Tuy sáu trăm tệ là ít, nhưng đối với nông thôn mà thì cũng là một con nhỏ. Nhìn vẻ mặt khinh thường của Thẩm Huệ Huệ, coi trọng chút tiền lẻ đó, nông thôn nào thể tiêu tiền một cách hào phóng như .
Chắc chắn là nhà họ Bạch ngấm ngầm chu cấp tiền bạc ở phía , mới thể để cô sống cuộc sống sung túc như thành phố ...
Lăng Mai vốn coi thường Thẩm Huệ Huệ, bây giờ moi "xuất " giấu kín của Thẩm Huệ Huệ, bởi càng thêm ghê tởm và khinh miệt.
"Nếu nó thật sự từ nông thôn mà vươn lên đến ngày hôm nay, còn thể coi trọng nó một chút, ai ngờ chỉ là một đứa con hoang." Lăng Mai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-436.html.]
Nghĩ đến sự quan tâm của Lăng Gia Thạch đối với Thẩm Huệ Huệ, bà càng tức giận hơn: "Chỉ vì một đứa con hoang như mà Gia Thạch còn cố tình chạy về một chuyến, cảnh cáo động đến nó. Cô xem con trai trúng một thứ như chứ!"
Nếu Lăng Mai gì cả mà Lăng Gia Thạch chủ động thú nhận, lẽ Lăng Mai sẽ Lăng Gia Thạch ảnh hưởng, thuận theo suy nghĩ của .
khi Lăng Mai ngóng tin tức từ ngoài, một cuộc va chạm mấy vui vẻ với Thẩm Huệ Huệ, thì việc thấy con trai vì Thẩm Huệ Huệ mà bao nhiêu chuyện chỉ càng khiến bà thêm chán ghét cô!
Cô Ngọc : "Thiếu gia lớn từng mới rung động với một cô gái, khó tránh khỏi chút bốc đồng."
"Ban đầu còn tưởng chỉ là một sinh viên từ nông thôn thi đỗ lên, xuất nhưng kiêu ngạo, chỉ cần ném cho ít tiền là tự phận mà rút lui. Không ngờ phía còn quá khứ khuất tất như . Giờ chúng còn phô trương tiền bạc mặt nó, nó rời khỏi Gia Thạch thì e là dễ !" Lăng Mai tức giận .
Có từng tiểu tam gương, e là từ lâu cô quen với việc hổ .
Lăng Mai cảm thấy hành động của hôm nay thể sẽ phản tác dụng, chỉ khiến Thẩm Huệ Huệ càng bám chặt lấy Lăng Gia Thạch buông!
" một ý ." Cô Ngọc .
"Ồ? Cô còn cách gì nữa ?" Lăng Mai cô Ngọc.
"Tuy Thẩm Huệ Huệ xuất gì, nhưng dù cũng dựa bản lĩnh của mà thi thành tích như . Có thể thấy trí thông minh của cô vượt xa thường, còn dung mạo thì cũng khá ưa ." Cô Ngọc .
"Sao cô còn cho con bé hoang đó nữa." Lăng Mai vui .
Cô Ngọc : "Thiếu gia thích cô vô cùng. Người thường ngăn sông cấm chợ bằng thuận theo tự nhiên. Thay vì cản trở, chi bằng cứ tác thành cho họ. Thu nhận Thẩm Huệ Huệ phòng của thiếu gia, thể giúp đỡ thiếu gia học hành, thể để thiếu gia mở mang đầu óc. Đợi vài năm nữa thiếu gia nếm đủ mùi vị, chơi chán thì đuổi cô , cưới cho thiếu gia một vợ hiền đức, môn đăng hộ đối về vợ cả..."
Đôi mắt Lăng Mai khẽ nheo .
Cô Ngọc : "Nếu nó thật sự xuất từ gia đình trong sạch, dù là gái quê thì chúng cũng tiện sắp xếp , nhưng con hoang của nhà họ Bạch thì dễ xử lý hơn. Nếu giải quyết chuyện , chúng và nhà họ Bạch thể thúc đẩy thêm nhiều hợp tác. Dù cuối cùng trở mặt thì nhà họ Bạch cũng thể vì một đứa con hoang mà trở mặt với chúng . Thậm chí họ còn vì danh tiếng của mà dọn dẹp hậu quả cho đứa con hoang nữa."
Lăng Mai trầm ngâm một lúc, miễn cưỡng gật đầu.
Bà Thẩm Huệ Huệ cửa nhà họ Lăng, là vì Thẩm Huệ Huệ vợ của Lăng Gia Thạch. nếu chỉ một nha thông phòng, tiểu thì Lăng Mai thể chấp nhận .
Dù cũng chỉ là một món đồ chơi, chơi chán thì vứt . Lăng Mai vẫn sẵn lòng cho Lăng Gia Thạch chút tự do .
"Chỉ là tính cách của con nhỏ đó quả thực dễ ưa, thấy mài giũa một chút mới cho nó cửa nhà họ Lăng ." Lăng Mai .
"Phu nhân yên tâm, nhốt vài ngày, dù ngựa hoang hung hăng đến mấy cũng sẽ ngoan ngoãn thôi." Cô Ngọc : "Chuyện cứ để lo, nhất định sẽ phu nhân hài lòng."
"Cô là hiểu rõ quy củ của nhà họ Lăng nhất. Có cô đích tay, đương nhiên là yên tâm ." Lăng Mai nhấn mạnh hai chữ "quy củ".
Nói xong, bà vịn tay cô Ngọc thong thả dậy, về phía phòng ăn.
Lăng Gia Thạch đang dùng bữa thấy bà đến, lập tức đặt đũa xuống dậy. Đợi đến khi Lăng Mai xuống, Lăng Gia Thạch mới thể xuống tiếp tục ăn.
Để giữ gìn nhan sắc, ngày thường Lăng Mai đều ăn ít bữa tối, chỉ uống một bát cháo yến sào là xong. hôm nay bà chỉ uống cháo mà còn dùng thêm một đĩa điểm tâm nhỏ.
Lăng Gia Thạch kìm ngẩng đầu một cái: "Hôm nay tâm trạng ?"
"Cũng tạm. Làm , mong lớn nhất là con cái bình an vui vẻ. Con trai vui, tự nhiên cũng vui theo." Lăng Mai .
Lăng Gia Thạch miễn cưỡng nhếch mép .
Từ ngày hôm đó, còn cơ hội gặp mặt chuyện với Thẩm Huệ Huệ, đầu thì phát hiện dường như trong nhà nhận điều gì đó.