Thập Niên: Em Gái Xuyên Sách Đấu Với Chị Gái Trọng Sinh - Chương 427
Cập nhật lúc: 2025-12-14 05:14:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Huệ Huệ thấy càng giải thích càng rối, cả đều : "Anh thật sự bạn trai mà!"
"Yên tâm , nhiều chuyện, sẽ giữ bí mật cho hai đứa." Nhân viên thấy Thẩm Huệ Huệ sốt ruột đến sắp đổ mồ hôi, vội : "Hai đứa cứ tiếp tục bôi t.h.u.ố.c , coi như chúng ở đây."
Nghe , Thẩm Huệ Huệ lập tức nhanh tay hơn.
Vết thương của đàn ông ở vai, tự bôi t.h.u.ố.c tiện nên Thẩm Huệ Huệ mới vạch cổ áo giúp .
Hồi ở huyện Ninh Bình, đừng là bôi t.h.u.ố.c ở vai, ngay cả những chỗ như ngực, bụng, eo thì Thẩm Huệ Huệ đều chạm qua, từng ai cảm thấy gì . Lần hiểu lầm thành thế .
Vừa Thẩm Huệ Huệ bồn chồn yên, lúc bôi t.h.u.ố.c để ý chi tiết.
Lúc sự chú ý của Thẩm Huệ Huệ tập trung việc mắt, cô nhanh chóng phát hiện bên cạnh họ một tấm kính lớn. Dưới ánh đèn thì tấm kính trông như một chiếc gương, phản chiếu bóng dáng hai .
Hồi ở huyện Ninh Bình, mặt mũi đàn ông bầm dập, khắp đầy vết thương. Khi đó Thẩm Huệ Huệ vẫn trổ mã, vẫn còn là một cô bé học cấp hai.
Sau bao nhiêu năm, dung mạo đàn ông hồi phục như cũ, Thẩm Huệ Huệ cũng lớn hơn nhiều.
Hai cạnh , trông chẳng khác nào những trẻ tuổi trạc tuổi . Cộng thêm tư thế bôi t.h.u.ố.c mật như , thảo nào nhân viên nghĩ lệch lạc.
Nếu thấy một đôi nam nữ như đường, e là Thẩm Huệ Huệ cũng sẽ hiểu lầm...
"Khụ khụ, bôi xong , thấy thế nào?" Thẩm Huệ Huệ .
"Cảm thấy , cảm ơn em." Mặt đàn ông vẫn còn đỏ.
Anh ngại ngùng như khiến Thẩm Huệ Huệ cũng còn thấy ngại nữa. Cô cố tỏ thoải mái : "Chuyện nhỏ thế , gì mà cảm ơn. À đúng , đang ở ?"
Người đàn ông ngước mắt lên, thấy Thẩm Huệ Huệ đang cân nhắc từ ngữ, chút do dự , nghĩ đến biểu hiện của Lăng Gia Thạch, lập tức hiểu ý.
Lăng Gia Thạch định kiến sẵn, cho rằng là huyện Ninh Bình, Thẩm Huệ Huệ cũng thuận theo đó mà Lăng Gia Thạch dẫn dắt sai hướng, kết hợp với những ký ức thê t.h.ả.m của ở huyện Ninh Bình nên cô cho rằng là một lang thang nhà cửa, tìm đến Thẩm Huệ Huệ để cầu cứu...
Thấy đối phương im lặng, Thẩm Huệ Huệ tưởng chạm lòng tự ái của , vội : "Thật là thế , khi đến Kinh Đô thì kiếm một ít tiền. Số tiền để trong tay cũng gì, nên mua một căn nhà nhỏ ở ngay gần trường. Anh cũng ở ký túc xá, phép của nhà trường thì buổi tối thể ở bên ngoài qua đêm về, càng đừng đến chuyện ở trong căn nhà đó. Thành đến giờ căn nhà đó vẫn còn trống."
Tuy Lý Quốc Kiệt cho Thẩm Huệ Huệ và Tú Phân một căn nhà của nhà họ Bạch, nhưng với tầm của một từng trải như Thẩm Huệ Huệ thì nhà ở Kinh Đô càng nhiều càng .
Thế nên cô và Tú Phân tính toán tiền mặt đang , quyết định mua một căn nhà nhỏ. Đợi khu đất ở phía Tây Kinh Đô mở bán, cả hai sẽ mua thêm vài căn lớn hơn. Sau , mấy khối tài sản cố định sẽ là chỗ dựa vững chắc nhất cho hai con họ.
Thẩm Huệ Huệ vốn định mua căn nhà thứ hai ở gần căn hộ Tú Phân đang ở, như khi cho thuê nhà thì Tú Phân cũng tiện thu tiền thuê. Tú Phân đồng ý, nhất quyết đòi mua một căn gần trường đại học của Thẩm Huệ Huệ.
Tuy Tú Phân học, nhưng từng sống trong môi trường tập thể tương đối khép kín như nhà máy. Giữa với , khi sống chung với thì khó tránh xảy mâu thuẫn.
Trước Thẩm Huệ Huệ chỉ học một năm cấp ba thì thôi, cần suy nghĩ nhiều. đại học ít nhất cũng bốn năm, khi nghiệp đại học, nếu tiếp tục ở trường học lên cao hơn thì thêm mấy năm nữa.
Căn nhà nhỏ thứ hai mua ở gần trường, nếu Thẩm Huệ Huệ thích ở ký túc xá thì cứ ở. Lỡ như dọn ngoài thì cũng chỗ để bất cứ lúc nào.
Thế nên khi mua xong thì đến giờ vẫn cho ai thuê căn nhà đó, vẫn còn để trống.
Nghĩ đến đây, Thẩm Huệ Huệ với đàn ông: "Nhà để lâu ở, cũng tan mất . Nếu ngại, lẽ thể giúp ... ở tạm một thời gian, ấm nhà cửa, cho căn nhà đó thêm chút khí ?"
Người đàn ông Thẩm Huệ Huệ : "Nếu ở khách sạn..."
Thẩm Huệ Huệ đến hai chữ khách sạn là nghĩ đến bộ mặt của Tiểu Trần: "Ôi chao, đừng nghĩ đến bọn họ nữa, cần chấp nhặt với họ gì. Mấy nhà giàu từ các gia tộc lớn , ít nhiều gì cũng chút vấn đề..."
Đây là cô bừa, mà là Diêu Linh với cô như . Nào là nhà họ Hứa, nhà họ Lăng...
Hửm? Nhà họ Lăng?
Chẳng lẽ nhà họ Lăng trong lời của Diêu Linh liên quan đến Lăng Gia Thạch ?
Thẩm Huệ Huệ ngờ hai chuyện thể liên quan đến . Cô thoáng chút ngạc nhiên, nhưng càng nghĩ càng thấy khả năng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-427.html.]
Cô chìm đắm trong phát hiện bất ngờ , để ý thấy khi đàn ông cô phàn nàn, vẻ mặt chút kỳ lạ.
"Được, thì phiền Huệ Huệ cho thuê nhà ." Người đàn ông lập tức .
"Ở ngay con phố đối diện thôi, , đưa xem." Thẩm Huệ Huệ kéo đàn ông dậy: "À đúng , vẫn tên là gì."
"Anh họ Hoắc, tên Hoắc Đình." Người đàn ông .
Họ Hoắc, Hoắc Đình... Sao cái tên cũng chút quen tai nhỉ?
Thẩm Huệ Huệ lục trí nhớ của , chắc chắn ai tên trong những cô quen . Nhớ những cuộc chuyện của những xung quanh, hình như cũng mấy khi nhắc đến họ Hoắc, ít nhất trong danh sách các gia tộc lớn ở Kinh Đô mà Diêu Linh đưa thì họ Hoắc.
Trên thế giới trùng tên trùng họ nhiều lắm, tên Thẩm Huệ Huệ cũng ít, họ Hoắc cũng chẳng gì lạ.
Thẩm Huệ Huệ nghĩ nhiều nữa, kéo Hoắc Đình sang phía đối diện, để ý thấy ở phía cô, khi khỏi tiệm t.h.u.ố.c thì Hoắc Đình khẽ giơ tay về một hướng nào đó.
Người trợ lý vẫn chờ bên đường lập tức xe, tài xế chiếc xe sang đang đỗ ven đường lập tức khởi động xe, đầu rời . Còn các vệ sĩ ẩn trong bóng tối thì càng lẩn trốn kỹ hơn, đảm bảo Thẩm Huệ Huệ phát hiện họ.
Căn nhà nhỏ ở ngay gần đó, đầy mười phút tới.
Vì vẫn luôn dùng nhà dự phòng của Thẩm Huệ Huệ, nên bên trong đều đủ đồ điện gia dụng, chăn đệm. Thẩm Huệ Huệ giới thiệu sơ qua cho Hoắc Đình.
Thấy trời tối, cô vội vàng chào tạm biệt để rời .
"Huệ Huệ, ngày mai em qua nữa ?" Trước khi cô , Hoắc Đình lên tiếng hỏi.
Nhìn đôi mắt sáng lấp lánh đầy mong đợi của , Thẩm Huệ Huệ nghĩ đến việc là xa lạ nơi đây, lẽ duy nhất quen chỉ cô nên cô quả thực thể từ chối lời đề nghị của .
Thẩm Huệ Huệ đáp: " sẽ qua, ăn gì, mang cho ."
"Em qua là , thể nấu cơm." Hoắc Đình .
"Anh nấu cơm ?" Thẩm Huệ Huệ ngạc nhiên.
Đàn ông thời truyền thống hơn đàn ông đời nhiều, nhiều mặc định là trụ cột kiếm tiền trong nhà, còn việc giặt giũ nấu nướng là của phụ nữ. Lăng Gia Thạch nấu cơm khiến Thẩm Huệ Huệ bất ngờ , cô nghĩ đến gia cảnh của mới thoáng hiểu .
Hoắc Đình cũng nấu cơm ?
"Ngày mai em qua sẽ ." Hoắc Đình cố tình úp mở.
"Được thôi." Thẩm Huệ Huệ , vẫy tay chào Hoắc Đình xoay rời .
Đi dọc theo con đường là thể đến thẳng cổng trường Thẩm Huệ Huệ.
Lúc cổng trường, hiểu Thẩm Huệ Huệ kìm về phía căn nhà. Cô bất ngờ phát hiện Hoắc Đình thật sự giống như một chú ch.ó lớn, cô xa như mà vẫn còn ở cửa theo bóng cô.
"Cảm giác trùng phùng , tính cách của Hoắc Đình đổi nhiều quá. Trước thì lạnh lùng, lãnh đạm, còn hung dữ, cầm d.a.o gấp cắt đứt cả gân tay gân chân . Bây giờ thì tính tình ôn hòa, lễ phép, còn nấu cơm nữa. Lúc Tiểu Trần tỏ vẻ coi thường , vẻ mặt đó đến còn nổi, mà nhịn , hề phản kháng gì..." Thẩm Huệ Huệ thầm nghĩ,"Lúc nãy cũng quên hỏi hồi phục trí nhớ ... Thôi, nhất đừng hỏi nữa."
Anh một một xuất hiện ở thủ đô, chỗ dừng chân. Người từng sắc sảo, nổi bật giờ cuộc đời mài mòn hết góc cạnh... Chỉ bấy nhiêu chi tiết thôi cũng đủ để hiểu nhiều điều.
Thẩm Huệ Huệ quyết định giúp , bởi cần đào sâu tìm hiểu một vấn đề, lỡ như chạm chuyện buồn trong quá khứ của đối phương thì chỉ thêm phiền não mà thôi. ...
Thẩm Huệ Huệ trường hề , cách đó xa vẫn luôn hai đang dõi theo cô.
"Thiếu gia, cô về trường , cũng mau thôi." Tiểu Trần bên cạnh Lăng Gia Thạch, ngừng khuyên nhủ.
Sau khi Thẩm Huệ Huệ rời , Lăng Gia Thạch hề từ bỏ mà vẫn luôn lẽo đẽo theo cô ở một cách xa.
Nhìn hai tiệm thuốc, hai từ tiệm t.h.u.ố.c bước căn nhà nhỏ gần trường.
Bọn họ căn nhà đó là của Thẩm Huệ Huệ, cứ ngỡ là chỗ ở của Hoắc Đình, cho rằng Thẩm Huệ Huệ trơ tráo, theo trai về nhà qua đêm.