Thập Niên: Em Gái Xuyên Sách Đấu Với Chị Gái Trọng Sinh - Chương 422

Cập nhật lúc: 2025-12-14 05:13:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thẩm Huệ Huệ liếc Lăng Gia Thạch, thấy đối phương đang với vẻ chân thành mong đợi, trong mắt hề chút khinh miệt nào, tạo thành một sự tương phản rõ rệt với những bên cạnh. Lại món là do bố của Lăng Gia Thạch phát minh , cô đành tạm nén sự khó chịu trong lòng, gắp một miếng thức ăn nếm thử.

Trong tình huống , sơn hào hải vị dù tươi ngon đến mấy thì cô cũng chẳng nếm mùi vị gì. Nể mặt Lăng Gia Thạch, Thẩm Huệ Huệ miễn cưỡng gật đầu: "Ngon lắm."

Lăng Gia Thạch vui vẻ một tiếng.

Tiểu Trần lập tức xen : "Món là món nổi tiếng do Lăng tự tay sáng tạo, là đặt ở thời nay đấy chứ, nếu lùi về mấy trăm năm thì chắc chắn sẽ liệt hàng ngự thiện. Món là bí truyền của nhà họ Lăng, chỉ thừa kế của nhà họ Lăng mới tư cách học, do chính tay Lăng thiếu gia bếp đấy ạ."

Thẩm Huệ Huệ thấy giọng Tiểu Trần là thấy phiền. giọng cứ văng vẳng bên tai, Thẩm Huệ Huệ vẫn lọt .

Thì Lăng Gia Thạch rời sớm là để chạy đến đây tự xuống bếp. Thẩm Huệ Huệ vốn thích bếp, nên thừa nấu ăn hề dễ dàng.

Cô và Lăng Gia Thạch chỉ là bạn bè bình thường. Đối phương tốn nhiều tâm tư như , Thẩm Huệ Huệ cũng cố tình phá hỏng bầu khí, cuối cùng vẫn chọn cách nhẫn nhịn.

"Còn món nữa, em cũng thử xem..." Lăng Gia Thạch .

Thẩm Huệ Huệ gật đầu, miễn cưỡng động đũa thêm hai . Tuy cô nổi giận, nhưng bảo cô vui vẻ phối hợp với những quy củ vớ vẩn thì cũng thể nào.

Thế nên khi ăn hai miếng, dù Lăng Gia Thạch khuyên thế nào thì cô cũng chịu ăn nữa.

Lăng Gia Thạch thấy Thẩm Huệ Huệ ăn, bèn tiếc nuối cho dọn hết thức ăn .

Thấy Thẩm Huệ Huệ nóng lòng , Lăng Gia Thạch lập tức dậy tiễn cô.

Nếu là bình thường thì chắc chắn Thẩm Huệ Huệ sẽ từ chối. Từ đây về trường cũng xa, cô tự về là . mục đích chính cô đến đây hôm nay là chuyện với Lăng Gia Thạch.

Khó khăn lắm mới khỏi nhà hàng, Thẩm Huệ Huệ trì hoãn nữa, lập tức tranh thủ : "Lăng Gia Thạch, chúng là bạn bè ?"

Lăng Gia Thạch vội vàng gật đầu: "Đương nhiên ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-422.html.]

"Bạn bè gặp khó khăn, giúp đỡ lẫn là chuyện nên đúng ?" Thẩm Huệ Huệ .

Lăng Gia Thạch tưởng Thẩm Huệ Huệ gặp khó khăn gì: "Em gặp khó khăn ? Có đủ tiền , thể cho em!"

Lăng Gia Thạch dứt lời, Tiểu Trần ở bên cạnh lập tức lộ vẻ đồng tình.

Thẩm Huệ Huệ để ý thấy chi tiết , nhưng chỉ như thấy mà tiếp tục : "Nếu như khi giúp , hy vọng báo đáp . Ví dụ như bỏ một khoản tiền lớn mời ăn cơm, mua quà cho chẳng hạn."

Lăng Gia Thạch lắc đầu: "Đương nhiên là cần , em thiếu bao nhiêu tiền, lát nữa ngân hàng rút cho."

Thẩm Huệ Huệ Lăng Gia Thạch : " thiếu tiền, cũng cần chuyển tiền cho . Chúng quen là vì lúc đó đường, chỉ đường cho , đưa đến nơi cần đến. Đối với , những việc đó chỉ là tiện tay giúp đỡ, cần cố gắng báo đáp như ."

Lăng Gia Thạch ngẩn , lúc mới hiểu Thẩm Huệ Huệ gì với .

"Giữa bạn bè thì giúp đỡ lẫn là chuyện nên , cần tặng quà cho , mời ăn cơm, thậm chí mời cả lớp cả khối ăn nữa... với khác chúng chỉ là bạn bè bình thường thì họ đều tin. Người chuyện còn tưởng cứu mạng đấy." Thẩm Huệ Huệ : " thực tế chỉ những việc nhỏ nhặt, cách báo đáp của trang trọng quá ."

"Không báo đáp, thực càng ..." Lăng Gia Thạch lẩm bẩm, nhưng khi thấy nụ lịch sự xa cách mặt Thẩm Huệ Huệ, những lời tiếp theo .

Cuối cùng đành : "Vậy , còn thể mời em ăn cơm ?"

Tâm tư của Lăng Gia Thạch gần như hiện hết lên mặt. Sự thất vọng của rõ ràng, khi hỏi câu thì trong mắt cũng tràn đầy mong đợi.

Nếu là bình thường, chắc chắn Thẩm Huệ Huệ sẽ từ chối. Chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà, dù ngày nào cô cũng ăn cơm, ăn với ai cũng .

trải qua chuyện lúc nãy, Thẩm Huệ Huệ thực sự thể trái lòng đồng ý. Món ngon của bữa cơm đúng là thượng hạng, nhưng dù món ăn ngon đến mấy mà kèm theo những quy củ cũ kỹ khó chịu thì ăn cũng chẳng mùi vị gì.

trong nhà hàng gần một tiếng đồng hồ, thì bàn đầy ắp những món cung đình mỹ vị xa hoa, nhưng thực tế mỗi món Thẩm Huệ Huệ đều chẳng ăn mấy miếng. Nói ngoa, bây giờ bụng cô vẫn còn đói. Lát nữa về trường, lẽ cô còn nhà ăn một bữa nữa...

 

 

 

Loading...