Tô Đào giọng ngọt ngào của Tô Tâm Liên, cảm giác giọng đó tựa như tiếng trời. Ông mừng rỡ ngẩng đầu: "Thật ?"
Tô Tâm Liên mỉm gật đầu.
Cô lựa lời an ủi Tô Đào thêm vài câu. Mãi đến khi cảm xúc của Tô Đào bình tĩnh , Tô Tâm Liên mới xoay rời .
Chỉ là khoảnh khắc xoay đó, nụ ngọt ngào bỗng chốc tan biến.
Cô sờ lên vết đỏ cổ tay .
Tô Đào giam trong đồn cảnh sát nhiều ngày như , ăn no ngủ yên, nếu đổ bệnh nặng một trận thì chắc cũng ai thấy lạ nhỉ... ...
"Thẩm Huệ Huệ, tìm !"
"Lại nước ngọt miễn phí nữa hả?"
"Nước ngọt, sữa tươi, nước cam, thứ gì cũng ..."
"Đây đây đây, mỗi một chai, ai cũng phần nha!"
"Đi qua đừng bỏ lỡ nha!"
"Lại là Lăng Gia Thạch mời ? Anh đối với Huệ Huệ của chúng quá đấy."
"Nào là cho đồ ăn, nào là cho đồ uống, nào cũng mời cả lớp..."
"Cả lớp cái gì, lớp bên cạnh cũng phần đấy."
"Trời ơi, nếu bạn nam nào đối xử với như thì gả luôn!"
"Biến , là con trai mà e thẹn thế! Huệ Huệ nhà chúng còn nhỏ, đến tuổi kết hôn ... mà hình như yêu đương thì đó..."
"Ơ, Huệ Huệ đấy?"
Nghe , Thẩm Huệ Huệ đành bất đắc dĩ đầu : "Mình chuồn bằng cửa , lẻn về ký túc xá đây."
"Đừng mà, Lăng Gia Thạch vẫn đang ở cửa đợi đấy."
" đó đúng đó, đến từ sớm , đợi lâu lắm ."
"Hơn nữa, mời uống nhiều đồ ngon như , bây giờ cứ lén lút bỏ thế , để chờ công cốc thì lắm nhỉ."
"Mọi đều đang đợi , nếu như đợi thì sẽ mất mặt lắm đấy..."
Thẩm Huệ Huệ , bước chân đang định bước chợt chút do dự.
"Hay là với một tiếng hẵng ."
"Hoặc là bọn giúp ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-418.html.]
"Nói gì bây giờ chứ, chẳng lẽ bảo Huệ Huệ gặp nên lén chuồn ?"
"Thế , thà Huệ Huệ khỏe, hôm nay xin nghỉ còn hơn."
"Nếu xin nghỉ thì khi nào đến lầu ký túc xá nữ đợi nhỉ???"
"Vậy đây?"
Thẩm Huệ Huệ bàn tán, đành bất đắc dĩ : "Được , , các đừng rối rắm nữa, cứ yên tâm uống nước ngọt . Mình tự với ."
Thẩm Huệ Huệ đổi hướng, bằng cửa nữa mà từ cửa chính.
Các bạn học phía bộ dạng như chỗ c.h.ế.t của cô, đưa mắt .
"Có Huệ Huệ thích Lăng Gia Thạch lắm ?"
"Lăng Gia Thạch trai, nhà điều kiện, trong trường ít bạn nữ thích , nhưng chỉ tiếp xúc với mỗi Huệ Huệ thôi..."
"Cũng ai quy định là Huệ Huệ nhất định thích Lăng Gia Thạch . Giống như thích Vương Tổ Hiền đó, cũng thấy Vương Tổ Hiền đồng ý lấy ."
Mọi gã trai lực lưỡng đang chụm mấy đầu ngón tay kiểu hoa lan, tất cả cùng chìm im lặng.
Ở đầu của dãy nhà học, Thẩm Huệ Huệ ôm sách xuống lầu.
Hầu như tất cả những lướt qua cô đều kìm mà ngoái đầu .
Có chỉ tò mò liếc một cái, xem xong thì lập tức đầu thì thầm to nhỏ với bạn đồng hành bên cạnh.
Nghe xung quanh ngừng bàn tán về , Thẩm Huệ Huệ chỉ đành giả vờ thấy, hai mắt thẳng phía , cứ thế thẳng liếc ngang liếc dọc.
Từ khi nhập học, vì thành tích thi đại học xuất sắc và chuyện ở huyện Ninh Bình, Thẩm Huệ Huệ chút tiếng tăm .
dẫu đây cũng là một trường đại học hàng đầu, mỗi thi đỗ đây đều là những tài năng xuất chúng, nhân tài kiệt xuất nhiều kể xiết.
Chuyện của Thẩm Huệ Huệ đúng là gây chấn động, nhưng dù lợi hại đến thì cũng qua lâu .
Trong trường, mỗi ngày đều chuyện mới xảy , mỗi ngày đều những học sinh xuất sắc, thiên tài tạo nên kỳ tích. Sau một thời gian, nhiều dần quên Thẩm Huệ Huệ, cô cũng trở thành một sinh viên bình thường như bao khác trong trường.
Kết quả là ngờ, mới yên một thời gian ngắn thì sóng gió mới nổi lên.
Lăng Gia Thạch mà nhắc đến ai khác, chính là nam sinh mù đường mà Thẩm Huệ Huệ tình cờ gặp lúc khai giảng.
Lúc đó, chị khóa cảnh báo cô rằng Lăng Gia Thạch giống những sinh viên bình thường khác, nhất nên tránh xa một chút.
Thẩm Huệ Huệ vốn chẳng ý nghĩ gì với cả.
Thấy hành vi khác thường vô cùng rõ rệt của Lăng Gia Thạch, cô nghĩ đến Thịnh Tiểu Mãn nên mới kìm mà giúp một tay.