Ngay cả Bạch lão gia t.ử cũng khách sáo với Châu . Ai mà ngờ , là Châu đưa Tú Phân đến đây.
Là tình cờ gặp ? Hay là Bạch lão gia t.ử cố ý dặn dò?
Bất kể là loại nào, tóm bây giờ đang ở cửa biệt thự, còn nhà tin gạch lát nền nhà họ Tô xa xỉ lãng phí như , còn xa hoa hơn cả nhà tổ của nhà họ Bạch ở Kinh Đô.
Chuyện hôm nay nếu rõ ràng, lỡ cẩn thận truyền ngoài, bọn họ đừng hòng nhận chút lợi lộc nào ở Kinh Đô nữa.
Dù Bạch lão gia t.ử đến mấy con, ai nấy đều nhòm ngó tiền của nhà họ Bạch, huống chi bây giờ còn thêm Tú Phân...
Nghĩ đến đây, Tô Chí Vũ sa sầm nét mặt, lập tức về phía dì Trương đang nấp ở một bên: "Dì Trương, rốt cuộc đây là chuyện thế nào?"
Khi thấy Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ mở cửa bỏ , tuy dì Trương hoảng loạn, nhưng nghĩ đến phận của hai thì lòng bà yên trở .
Bà coi thường hai chỉ vì Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ ăn mặc rách rưới, từ quê lên.
Nếu tất cả trong biệt thự đều coi Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ là khách quý, đừng hai từ nông thôn đến, dù họ từ hố phân bò lên, cho dì Trương một trăm lá gan thì bà cũng dám chậm trễ với khách quý.
Sáng sớm tinh mơ, tất cả trong biệt thự đều nhận tin chiều nay sẽ khách đến.
Tô và Tô tiểu thư vắng nhà dài hạn thì thôi .
Bạch phu nhân đang nghỉ dưỡng ở biệt thự dứt khoát khỏi nhà, tránh mặt gặp, dự kiến mấy ngày mới về.
Để một Tô Chí Vũ thành niên tiếp khách.
Đang trong kỳ nghỉ, Tô Chí Vũ ngủ đến chiều mới dậy. Khi phát hiện vẫn đến, bèn dặn dò để ý cửa, lát nữa khách đến thì dẫn sắp xếp tạm một chỗ là xong chuyện.
Vì là giúp việc, dì Trương khá thiết với chủ nhà. Bà thông tin về phận của khách, đương nhiên cũng hiểu rõ thái độ của Bạch phu nhân với khách .
Bà là giúp việc Tô tiểu thư mời về chăm sóc gia đình Bạch phu nhân, đương nhiên răm rắp theo ý của Bạch phu nhân.
Vì thế ngay từ cái đầu tiên khi gặp Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ, dì Trương nảy sinh ý định cố tình gây khó dễ cho họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-em-gai-xuyen-sach-dau-voi-chi-gai-trong-sinh/chuong-26.html.]
Bây giờ Tô Chí Vũ trong phòng khách thấy tiếng động chạy hỏi thăm, bà gây khó dễ đến mức bỏ .
Dì Trương thoáng hoảng loạn mấy giây. dù bà cũng là một tay lão luyện việc mười mấy năm, nhanh chóng phản ứng , bắt đầu Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ mặt Tô Chí Vũ.
Nào là nông thôn tố chất, cố tình hái hoa bẻ cành, thấy sàn nhà sạch sẽ thì khạc nhổ bừa bãi, bẩn thỉu thì thôi , miệng lưỡi cũng chẳng sạch sẽ, mở miệng ngậm miệng lời tục tĩu vân vân.
Bà nổi nữa, nhịn vài câu, ngờ Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ tự ái, hờn dỗi bỏ ngay tại chỗ...
Dù vốn dĩ chẳng ấn tượng gì về họ. Tô Chí Vũ cũng thể nào chất vấn Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ hái hoa , khạc nhổ , bởi dì Trương yên tâm bịa chuyện bôi nhọ Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ.
Theo dự tính của bà , tuy Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ là sẽ rời khỏi đây, nhưng cả hai thể nào ngay lập tức .
Từ đây về nông thôn cách xa vạn dặm, bộ rách cả chân cũng về nổi.
Bà và Tô Chí Vũ chạy nhanh một chút, vẫn hy vọng đuổi theo kịp.
Xưa nay Tô Chí Vũ lười biếng thích vận động, mùa hè nóng nực, mồ hôi nhễ nhại chạy ngoài đuổi theo , chắc chắn trong lòng sẽ đầy một bụng bực tức.
Nếu Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ điều, dám nổi giận với Tô Chí Vũ thì càng , bà thể thoát khỏi chuyện .
Trong lòng dì Trương đang tính toán liên hồi. Bà mưu tính kỹ, bất kể chuyện phát triển thế nào, cuối cùng chịu thiệt vẫn là Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ.
Thế nhưng bà cũng ngờ . Sau khi bước khỏi cửa biệt thự, đầu tiên Tô Chí Vũ nhận là Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ, mà là lái xe dì Trương để mắt !
Theo suy nghĩ của dì Trương, Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ đều là dân nhà quê từ xó xỉnh nào đến, lái xe cho họ thì thể là thứ gì chứ, chắc chắn cũng là hạng xoàng mà thôi.
Vì thế đừng là tiếp đãi, ngay cả chào hỏi một tiếng bà cũng thèm . Sau khi mời Tú Phân và Thẩm Huệ Huệ trong, bà bỏ mặc lái xe ở ngoài, để ông tự tìm chỗ nào mát mẻ mà .