[Thập niên 90] Mẹ Kế Luôn Muốn Chạy Trốn. - Chương 71
Cập nhật lúc: 2025-11-08 03:07:42
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Muốn đem bốn từ đầu đến chân đổi , thời gian yêu cầu tuyệt đối sẽ ngắn.
mà năng lực trang điểm của Triệu Chanh vốn là ở phim trường hỗn loạn rèn luyện , cộng thêm trí nhớ cô cực , quá trình trang điểm hề xảy tình huống hỗn loạn.
Đến cuối cùng bốn mẫu ngay ngắn chỉnh tề ở mặt , cũng chỉ mất đến nửa giờ.
Khi đó Diêu Hưng Hồng còn đang nỗ lực phân tán sự chú ý của ông chủ Lý, hy vọng thể kéo dài thêm chút thời gian.
Ngay đó, khóe mắt thoáng thấy bốn từ lều trang điểm , khỏi đầu qua, sự va đập thị giác khó thể miêu tả.
Hôm nay tới tham gia buổi chụp ngoại cảnh phần lớn là nam giới, bọn họ cách nào hình dung loại kích thích cảm giác đó, chỉ đầu óc trống rỗng trong một chớp mắt, đó trong đầu hẹn mà cùng hiện lên một ý tưởng: Ôi? Xinh thế?
Rõ ràng đều là nữ đồng nghiệp ngày thường đến phát chán, nhưng cảm giác kinh ngạc diễm lệ chút lưu tình nào đ.á.n.h vỡ ấn tượng cố hữu của nhóm mẫu nữ trong đầu bọn họ.
Diêu Hưng Hồng sững sờ tại chỗ, thừa nhận, so với nội hàm, so với dịu dàng, kỳ thật càng thích mỹ nữ tính đột phá, giống như cảm giác Triệu Chanh mang đến cho .
Một viên trân châu lấp lánh ánh sáng giữa một bãi cát sỏi, bắt mắt đến cực điểm, Diêu Hưng Hồng khi theo kết hôn xông nhà cô dâu, ánh mắt đầu tiên liền thấy Triệu Chanh đang dán tường ở góc.
Mà hiện tại, bốn mẫu chỉ thể tính là hạng trung, trong thời gian ngắn ngủn nửa giờ, cư nhiên liền thành sự lột xác từ cát sỏi thành trân châu.
Hơn nữa những viên trân châu còn mỗi một vẻ, diễm lệ, quyến rũ, thanh thuần dịu dàng……
Người cuối cùng, Diêu Hưng Hồng chăm chú thêm một lát, thể hình dung , rõ ràng dính dáng gì đến mỹ nữ trong ấn tượng của bọn họ, nhưng toát vẻ soái khí lạnh lùng đó.
Không sai, một phụ nữ cư nhiên thể toát một cổ soái khí!
Mắt Diêu Hưng Hồng càng ngày càng sáng, về phía Triệu Chanh bên cạnh mẫu, chân rục rịch, tiến lên.
Mà mới chỉ rục rịch, ông chủ Lý bên cạnh thì động thủ !
“Oa, , đây là quần áo cung cấp?”
Khác với những đàn ông khác, ông chủ Lý liếc mắt một cái liền thấy mẫu mặc bộ váy vest.
Thâm Thị là nơi tập trung nhiều xưởng quần áo, về trào lưu thời trang thiết kế tự nhiên là đầu, ông chủ Lý cũng đơn thuần mở một trung tâm thương mại thời trang, ông ở Thâm Thị kỳ thật là xưởng quần áo của riêng .
Lần tới thành phố Liên Dung mở trung tâm thương mại thời trang, thứ nhất là quê quán ông ở bên , mở một cửa hàng để nhà ở quê quán chăm sóc, cũng coi như là chiếu cố cuộc sống của bọn họ.
Thứ hai là giai đoạn đầu tư ở thành phố Liên Dung sẽ quá lớn, ông chủ Lý ý tưởng xưởng bán thẳng, cho nên thành phố Liên Dung xem như là một phép thử của ông .
Nếu thuận lợi, ông hy vọng về thể mở các trung tâm thương mại thời trang bán thẳng từ xưởng như ở các thành thị khác.
Bản ông ý tưởng gì lớn lao về việc dẫn dắt thời trang, nhưng trong nhà ông TV!
Mở xưởng quần áo, đương nhiên thỉnh thoảng nhàm chán cũng sẽ xem mấy cái show thời trang vẻ.
Cho nên khi thấy trang phục của mẫu mặc váy vest, ông chủ Lý liền nghĩ ngay đến nước ngoài.
Nước ngoài ý nghĩa gì? Ở hiện tại, đối với bọn họ, liền ý nghĩa là thời thượng!
Hội nhập quốc tế, cái cách xem, ngầu bao nhiêu đúng ?
Thấy trang phục mang đến cư nhiên cũng thể hiệu quả , sự chấn động, sự kinh hỉ đó, ông chủ Lý đều kéo tạo tạo hình cho mẫu cùng nhảy một bài disco.
Vấn đề ông hỏi quá ngốc, nhưng ai chê cả, Diêu Hưng Hồng phục hồi tinh thần , lập tức tiếp, “Đương nhiên, hôm nay chúng chụp chẳng là ảnh quảng cáo dùng cho trung tâm thương mại thời trang .”
Ông chủ Lý lòng, vây quanh mẫu thời thượng hội nhập quốc tế xoay vài vòng, đó mới tâm tư xem ba còn , càng xem càng cảm thấy , xinh !
Về trang điểm, Triệu Chanh giống như xu hướng chung hiện tại, trắng theo đuổi sự “trắng”, mà là lựa chọn lớp nền gần với màu da của mẫu hơn, nâng tông da sáng lên, mịn da.
Mặt khác, cổ, tai, cánh tay, thậm chí cả bắp chân, mu bàn chân, những bộ phận lộ ngoài , Triệu Chanh cũng đều trang điểm.
Không cách nào, ai bảo hiện tại căn bản là các loại filter hậu kỳ PS, nhiều nhất là dùng ống kính và ánh sáng để cố gắng cho mẫu.
Mặt khác, chút bộ phận thể che giấu, ví dụ như lông mày của một mẫu một bên cao một bên thấp, rõ ràng, nhưng khi chụp ảnh phóng đại lên thì khó điểm phóng đại theo .
Triệu Chanh lúc trang điểm cố gắng cân đối, đó nhấn mạnh ở đuôi lông mày thấp hơn bằng cách vẽ một đóa hoa hồng màu lam diễm lệ.
Rất nhỏ, tinh xảo, ảnh chụp bình thường thậm chí chi tiết, nhưng khi phóng đại lên tuyệt đối sẽ hiệu quả kinh diễm, tầm mắt khi rơi xuống vùng mắt của cô liền đóa hoa hồng màu lam hấp dẫn, từ đó bỏ qua việc lông mày cô cao thấp đều.
Một mẫu cổ nếp nhăn, dùng phấn nền để che giấu hiển nhiên thực tế.
Không PS, Triệu Chanh dùng dải lụa thắt thành một đóa hoa, đó dùng trâm cài áo bằng đá nhựa lớn nhụy hoa cài lên dải lụa trong suốt, đây là một chiếc vòng cổ thể che giấu khuyết điểm nhỏ thể khoe chiếc cổ thon dài của mẫu.
Những cái khác cũng tương tự, vòng tay, lắc tay, lắc chân, những vật phẩm trang sức nhỏ đều phát huy tác dụng lớn nhất. Chỗ nào thể che giấu, dùng bút trang điểm thử vẽ một hình xăm giả.
Tóm , tuy rằng thời gian dài, bốn mẫu, trừ những bộ phận quần áo che lấp, những chỗ khác Triệu Chanh đều cố gắng trang điểm tô điểm.
Hiệu quả cũng tuyệt, Mai Trân chứng kiến bộ quá trình bên cạnh cũng dám tin bốn mẫu chính là bốn các cô thấy lúc .
Lúc các cô trông thế nào? Phối đồ tệ hại, trang điểm dơ bẩn, cùng với làn da đặc trưng của bản địa.
Dưới tình huống ông chủ bỏ tiền tuyệt đối lòng, Diêu Hưng Hồng cùng ông chủ Lý chuyện cao hứng, còn cái khí căng thẳng như sắp tan vỡ lúc .
Những nhân viên công ty quảng cáo khác chịu đựng ông chủ Lý suốt một buổi sáng cộng thêm một buổi trưa cũng đều mặt mày hớn hở lên, quan hệ với bốn mẫu còn sôi nổi tiến lên trêu ghẹo các cô.
“Cô nương, nghĩ tới cô cũng thể xinh như tiên nữ nha!”
Đương nhiên, do thời đại còn hạn chế, các đồng chí nam cũng dám quá thẳng thắn, ví dụ như bọn họ thể , cô A cô B, nghĩ tới mắt cô cũng khá , miệng còn gợi cảm.
Bất quá trong lòng nghĩ một chút vẫn là thể, mắt cũng khống chế mà liếc từng cái.
Các mẫu dùng ánh mắt kinh diễm , tự nhiên cũng cao hứng, ai thích dùng ánh mắt tán thưởng kinh diễm như theo đuổi.
Tâm tình , tự tin, ngôn ngữ cơ thể thả lỏng, chụp ảnh tự nhiên càng cảm giác.
Buổi chụp thuận lợi, Triệu Chanh đó lục tục giúp bốn mẫu mỗi thêm ba bộ tạo hình, nhiều hơn nữa cô cũng mệt lả.
Vốn tưởng rằng qua đây chỉ là trang điểm, xem chụp ảnh thế nào, kết quả đến chạng vạng, lúc chụp xong bộ ảnh cuối cùng ánh hoàng hôn, Triệu Chanh mệt đến mức chuyện.
Ông chủ Lý lòng, còn kéo Diêu Hưng Hồng hỏi chụp cũng Triệu Chanh tham dự .
Hưng phấn cả buổi chiều, lúc ông chủ Lý thể nhớ rõ ngay từ đầu Diêu Hưng Hồng “viện trợ” .
Diêu Hưng Hồng trực tiếp đáp ứng, mà là hỏi Triệu Chanh, Triệu Chanh gục lưng ghế uống nước, xua xua tay lời nào, trực tiếp chỉ Mai Trân.
Diêu Hưng Hồng cũng cảm thấy đối xử lạnh nhạt, thực tế hiện tại đối với Triệu Chanh tình cảm tuyệt đối là tăng vọt.
Người phụ nữ xinh , phụ nữ xinh tài hoa, đối với tuyệt đại đa đàn ông mà , là cực kỳ sức hấp dẫn, Diêu Hưng Hồng cũng ngoại lệ.
Quan sát trạng thái việc hết sức chuyên chú của Triệu Chanh cả buổi chiều, Diêu Hưng Hồng thậm chí nghĩ đến việc kết hôn.
Diêu Hưng Hồng loại cảm giác phấn khởi sắp rơi tình yêu cuồng nhiệt, lúc bức thiết hy vọng thể ở mặt Triệu Chanh thể hiện mị lực của , bất luận là sự dịu dàng, săn sóc, thấu hiểu của bản là sự chín chắn, trọng, tự tin, hào phóng trong công việc.
Giống như một con công trống đang xòe đuôi theo đuổi bạn tình.
Đáng tiếc Triệu Chanh mệt đến mí mắt cũng cụp xuống, cả dính nhớp, giống như mỗi một lỗ chân lông đều mồ hôi khô cạn tắc nghẽn thể hô hấp.
Mặt khác chính là đau chân, đặc biệt đau, cho dù cô giày là giày đế mềm Lâm Kiến Thành cố ý mua cho cô, rõ ràng buổi chiều cũng nhiều, nhưng cô về cơ bản là cả buổi chiều, giá áo chọn quần áo thì là mẫu trang điểm cho các cô.
Cũng chỉ thỉnh thoảng xổm chọn phụ kiện mới thể thả lỏng cơ bắp chân, đó hai chân vẫn chịu trọng lượng.
Khẳng định phồng rộp, lát nữa còn bộ, càng nghĩ càng mệt mỏi, tự nhiên mà , Triệu Chanh liền đặc biệt nhớ đàn ông nhà .
Nếu ở đây, khẳng định liền sẽ cõng cô lên, chân cô cần chạm đất mà về thẳng đến nhà.
Diêu Hưng Hồng tới hỏi thời điểm Mai Trân liền Triệu Chanh là nhận , Triệu Chanh loại sợ cự tuyệt mà đẩy cho khác .
Chiều nay Mai Trân cũng thật sự học ít, ví dụ như lúc chụp ảnh sử dụng một ít đạo cụ thông thường, gương, bọt nước, chụp nghiêng sát đất, đều là Mai Trân nay thấy qua cũng nghĩ tới.
Triệu Chanh vất vả, Mai Trân cũng xem ở trong mắt, cho nên Mai Trân cố ý nâng giá một chút, đó Diêu Hưng Hồng đáp ứng lượng tạo hình cần giảm xuống, bằng liên tiếp như , ai mà chịu nổi.
Diêu Hưng Hồng theo ông chủ Lý thương lượng một hồi, đó chốt là thể chụp chậm một chút, chất lượng như ông chủ Lý vẫn lòng, ông thậm chí nghĩ những tấm ảnh thể cầm về xưởng quần áo của ông treo lên, khẳng định thể hấp dẫn càng nhiều đơn đặt hàng.
“Thợ Triệu, chiều nay cảm ơn cô nha, cũng phiền cô nhiều hơn.”
Diêu Hưng Hồng lái xe, kiềm chế mà kính chiếu hậu.
Đại mỹ nữ, cho dù là mệt mỏi rũ rượi, cũng một vẻ yếu ớt như hoa, khiến thương mến.
Triệu Chanh nhắm mắt dưỡng thần, “Ừ” một tiếng, cố gắng gượng dậy tinh thần khách khí vài câu, cũng chú ý tới ánh mắt của Diêu Hưng Hồng.
Mai Trân thấy, đùa, “Anh Diêu nếu cảm thấy phiền phức, thì thêm tiền lương , cũng để cho thợ Triệu nhà chúng kiếm thêm ít tiền nuôi gia đình.”
“Thợ Triệu còn nuôi gia đình ? Nhìn thợ Triệu tuổi cũng lớn lắm?”
Diêu Hưng Hồng quả nhiên thuận thế liền hỏi tình huống trong nhà Triệu Chanh, giờ khắc thậm chí còn tưởng rằng Mai Trân là ý tứ của , đang giúp giật dây bắc cầu.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
mà ngay đó, Diêu Hưng Hồng nổi.
Bởi vì Mai Trân thái độ tự nhiên trả lời sự “tò mò” của : “Đừng thợ Triệu tuổi lớn, nhưng trong nhà còn hai cái nhóc lận, đúng Chanh Tử, còn hơn một tháng nữa, nhà trẻ nên báo danh , Đại Thuận là học đúng ?”
Hai đứa nhỏ, còn một đứa sắp nhà trẻ?
Thiếu chút nữa là Diêu Hưng Hồng đạp nhầm chân ga, tuy là thế, xe con vẫn là xóc nảy lên một cái, bởi vì tài xế thể tránh một cái hố.
May mắn hố lớn, bằng gầm xe con sợ là tiêu .
Nhắc tới con cái, Triệu Chanh rõ ràng nhiều hơn, “ , Kiến Thành chúng liền thương lượng xem nhà trẻ gần đây, đừng Đại Thuận tính tình nghịch, nhưng tới cảnh mới nó cũng nhát. Nghĩ nó rời khỏi nhà tới một nơi mới, cứ sợ nó sẽ bắt nạt.”
Nhắc tới liền trong lòng nặng trĩu.
Mai Trân tràn đầy cảm xúc, “Làm cha đều như , chị xem ngày thường chị cũng mấy khi về nhà chăm con, nhưng con tới trường học mới, trong lòng chị đây cũng lo lắng yên.”
Hai liền ở phía chuyện kinh nghiệm nuôi con, Diêu Hưng Hồng phía trong lòng lạnh ngắt.
Chương 72
Ngồi xe một lúc, chờ đến lúc xuống xe Triệu Chanh cuối cùng cũng hồi , lúc thời gian cũng còn sớm, về tiệm nghỉ một lát là nên đóng cửa tan tầm.
Thấy bọn họ trở , Tất Tuyết Mai là tích cực mà , liếc mắt Diêu Hưng Hồng, luống cuống tay chân liền cướp lấy hòm trang điểm tay Mai Trân.
Nói là tới hỗ trợ, nhưng vẫn đỏ mặt liếc từng cái về phía Diêu Hưng Hồng, kẻ ngốc cũng thể mục tiêu của Tất Tuyết Mai là ai.
Triệu Chanh bỗng dưng cảm thấy chút hổ, đối với Tất Tuyết Mai, cô vẫn chút tình nghĩa thầy trò, đồ của đàn ông ngưỡng mộ coi như khí, Triệu Chanh nên cái gì.
Loại chuyện , chỉ một bên nhiệt tình, chẳng lẽ giúp Tất Tuyết Mai bắt chuyện với Diêu Hưng Hồng ? Vậy là giúp cô bé mà là hại cô bé.
Triệu Chanh cuối cùng coi như thấy, cùng Diêu Hưng Hồng hẹn thời gian sáng mai, khách khí hai câu ai về việc nấy.
Mai Trân hiển nhiên cũng nghĩ giống Triệu Chanh, thậm chí cùng Triệu Chanh đầu tiệm, mặc kệ Tất Tuyết Mai còn đang xách hòm trang điểm bên ngoài Diêu Hưng Hồng lái xe rời .
Triệu Chanh ý rõ với Mai Trân chuyện mở tiệm, bất quá hiện tại trong tiệm , Triệu Chanh cũng chỉ với Mai Trân buổi tối về nhà chị ăn cơm.
Mai Trân tưởng cô chuyện liên quan đến việc chụp ảnh hôm nay thương lượng với , bởi nghĩ nghĩ liền đáp ứng, xoay gọi điện thoại cho chồng báo một tiếng.
Tất Tuyết Mai cuối cùng cũng lưu luyến mà , phát hiện ba trong tiệm đều đang nghiêng mặt về phía , tức khắc cũng nhận hành vi của quá lộ liễu.
Che khuôn mặt đỏ bừng, Tất Tuyết Mai ánh mắt trốn tránh, .
Vì giữ mặt mũi cho cô bé, ba còn đều giả bộ thấy, tiếp tục về chuyện chiều nay.
sự săn sóc khiến Tất Tuyết Mai, vốn suy nghĩ nhiều, càng bất an, cô bé tự chủ mà nghĩ, ba coi cô bé như khí, đều đang ở trong lòng nhạo cô bé tự lượng sức ?
Hiện tại là thời đại nào , yêu đương sớm tự do.
Nam nữ trẻ tuổi chỉ cần tình cảm, là thể kết thành một gia đình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-me-ke-luon-muon-chay-tron/chuong-71.html.]
nghĩ đến ánh mắt Diêu Hưng Hồng sư phụ, Tất Tuyết Mai trong lòng chua xót khó chịu.
Cũng giống như Diêu Hưng Hồng, Tất Tuyết Mai cũng là ở hôn lễ ngày đó liếc mắt một cái liền thấy . Mười mấy thanh niên trẻ ùa nhà họ Trương, nhưng Diêu Hưng Hồng với vẻ ngoài xuất chúng, khí chất nho nhã như phát sáng, trong nháy mắt liền chiếu lòng Tất Tuyết Mai, khó thể quên ……
Tới giờ, bà Ngô mang theo Đại Thuận và Nhị Thuận tới tiệm, đóng cửa xong, Triệu Chanh cùng Mai Trân một dắt một đứa bé, tiên mua hai phần đồ ăn kho, đó cùng về nhà.
Ăn cơm chiều xong, chờ hai đứa nhỏ ăn xong phòng trong chơi, Triệu Chanh cùng Mai Trân thẳng thắn suy nghĩ của , “…… Kỳ thật đây em ý tưởng , nhưng lúc em cùng đàn ông trong nhà giận dỗi, chỉ mang theo mấy đồng bạc, là chị Trân cho em nơi dừng chân, ân tình em, Triệu Chanh, cả đời đều sẽ ghi tạc trong lòng.”
Triệu Chanh dẫn đầu biểu lộ sự cảm kích của , Mai Trân tuy rằng bởi vì tin tức quá mức đột ngột mà trong lòng tự tại, nhưng xong Triệu Chanh những lời gan ruột như , ít nhiều vẫn là tiêu bớt chút giận.
Triệu Chanh gắp cho Mai Trân một đũa thức ăn, tiếp tục : “Tuyết Mai hiện tại học cũng tàm tạm, nghiêm túc học thêm nửa tháng nữa, một ứng phó những yêu cầu của khách là thành vấn đề, dù em cũng ở ngay trong thành phố, yêu cầu khẩn cấp, trực tiếp tới tìm em, chỉ cần thời gian em tuyệt đối hai lời mà qua đây hỗ trợ.”
Kỳ thật đây phần lớn đều là lời khách sáo giữa trưởng thành với , đều trong lòng hiểu rõ.
Ngoài dự đoán, Mai Trân cũng nổi giận gì lớn, ngược , thật giống như một chị cả, “Chanh Tử, quang minh chính đại chuyện mờ ám, kỳ thật chị sớm em khẳng định ở trong tiệm lưu bao lâu.”
Cho nên chị trong tiệm thể rời bỏ kỹ thuật trang điểm của Triệu Chanh, nên mới vội vã tìm học trò, cũng đừng ai tâm cơ thâm sâu gì, đều là trưởng thành , giao tình về giao tình, sinh ý về sinh ý, điểm vẫn là rõ ràng.
“Em thể vì chị mà suy xét, ở tiệm lâu như , chị cũng cảm tạ em, bất kể thế nào, về chúng đều là chị em , bạn , đừng phai nhạt duyên phận khó .”
Được, như là rõ ràng, Triệu Chanh gật đầu, rượu, cũng ly nước, hai liền dùng bát canh cụng một cái.
Rời khỏi nhà Triệu Chanh, Mai Trân cau mày suy nghĩ, cuối cùng nghĩ nghĩ, đổi tuyến đường về bên nhà đẻ.
Tất Tuyết Mai là họ hàng bên phía đẻ của Mai Trân, nhà cô bé cũng ở thành phố Liên Dung.
Cho nên Tất Tuyết Mai qua tiệm của Mai Trân học trò, tự nhiên cũng liền ở tại nhà họ Mai.
Mai Trân qua tìm Tất Tuyết Mai chuyện, vốn tưởng rằng chuyện cứ như định , ngày hôm giúp công ty quảng cáo của Diêu Hưng Hồng việc, Mai Trân liền để Trương Học Thành một ở tiệm trông, mang theo Tất Tuyết Mai cùng .
Triệu Chanh đối với việc cũng tỏ vẻ lý giải, cũng thêm cái gì, chỉ là đối với hành vi với cô một tiếng liền sắp xếp như của Mai Trân, trong lòng ít nhiều điểm thoải mái.
Dù thế nào, Tất Tuyết Mai hiện tại cũng coi như là học trò của cô ? Triệu Chanh thở một , chính chuyển hướng khác để chuyện , dù Mai Trân cũng là chủ tiệm, ngay cả cô cũng nên theo sự sắp xếp của chủ.
Nghĩ như , Triệu Chanh cũng liền còn cảm giác gì nữa, nghiêm túc việc của .
Bốn ngày thời gian, đơn hàng của Diêu Hưng Hồng xem như thành công, công xong, trừ bỏ thù lao , Diêu Hưng Hồng còn đơn độc đưa cho Triệu Chanh một cái bao lì xì lớn.
Lần sức nhiều nhất chính là Triệu Chanh, Mai Trân một chút cũng cảm thấy sắp xếp như gì .
Còn Tất Tuyết Mai, đó chính là cô bé tự một trộm ở trong lòng ghen tị, liên quan đến khác.
“Lần thù lao Diêu đưa vốn dĩ chính là dùng để mời Chanh Tử, tiền Chanh Tử em tự giữ lấy.”
Mai Trân phỏng chừng cũng là cảm thấy chính hỏi một tiếng liền trực tiếp mang Tất Tuyết Mai hiện trường quan sát, chút xin Triệu Chanh, trở trong tiệm liền trực tiếp đem 300 đồng tiền Diêu Hưng Hồng đưa cho Triệu Chanh.
Tổng cộng thiết kế hình tượng cho mẫu năm ngày, một ngày 60 đồng.
Ở cái thời đại tiền lương trung bình một trăm , giá cả tuyệt đối là cao, bất quá đó cũng là vì hình tượng thiết kế Triệu Chanh đủ ưu tú, ông chủ Lý lòng, công ty quảng cáo của Diêu Hưng Hồng cũng sẽ lợi ích về , những điều đều là thể dùng tiền để đ.á.n.h giá.
Triệu Chanh đem tiền lấy , cũng ba chia đều, bởi vì chia đều chính là chính thiệt, Triệu Chanh loại .
Cho nên Triệu Chanh lấy một trăm đồng, đùa thoải mái hào phóng: “Mấy ngày nay mệt cũng là em, huống chi còn sinh ý trong tiệm trì hoãn, chị Trân, em chị là hào phóng, nhưng cũng thể chịu thiệt đúng ? Một trăm đồng , chị nhất định nhận, mặt khác qua hai ngày nữa mấy trong tiệm chúng cùng ngoài ăn một bữa cơm, em mời!”
Còn việc Mai Trân nhận một trăm đồng phân một phần cho Tất Tuyết Mai , đó là chị suy xét.
Nếu xác định mười ngày nữa liền rời khỏi tiệm chụp ảnh, Triệu Chanh cũng nghĩ tiên mời mấy cùng ăn một bữa cơm, mấy ngày sắp khả năng cô sẽ bận rộn tìm mặt bằng , thời gian ăn bữa cơm chia tay .
Hai bên khách khí một trận, cuối cùng Mai Trân vẫn là thu một trăm , cho Tất Tuyết Mai hai mươi đồng.
Hai mươi đồng, cũng đủ ở trung tâm thương mại mua một chiếc váy chất lượng thường, theo lý thuyết Tất Tuyết Mai nên cao hứng, hiện tại cô bé học trò, một tháng cũng mới 50 đồng “tiền tiêu vặt”.
mà hành vi Mai Trân thoải mái hào phóng đưa hết 300 cho Triệu Chanh đó, cầm hai mươi đồng , Tất Tuyết Mai cảm thấy cao hứng, ngược trong lòng nghẹn đến hoảng.
Chuyến thêm bên ngoài xem như xong việc, Triệu Chanh cũng thở phào nhẹ nhõm, khôi phục những ngày tan tầm nhàn nhã.
Chỉ là Diêu Hưng Hồng thỉnh thoảng “tiện đường” qua đây một chuyến, cũng việc gì, chính là cùng trong tiệm tán gẫu, hoặc là hỏi Triệu Chanh về quan điểm phối đồ.
Cái thuần túy là chuyện gì tìm chuyện để , bởi vì Diêu Hưng Hồng cũng là tự trận phối quần áo cho mẫu, về bản chất mà , kỳ thật điểm đại nam tử chủ nghĩa, cho rằng trang điểm mặc quần áo đều là chuyện phụ nữ mới nên hiểu.
Đối với điều Triệu Chanh trong lòng là khinh thường, thầm nghĩ, đàn ông nhà cô còn phối quần áo, ngay cả giày cũng phối, mỗi mua cho cô đều thích hợp.
“Tuyết Mai, dọn dẹp bàn trang điểm một chút.”
Sáng hôm nay, gần 11 giờ xong cho một vị khách danh mà đến chụp ảnh nghệ thuật, Triệu Chanh nóng đến mức quạt điện thổi thẳng mặt, thuận miệng phân phó Tất Tuyết Mai thu dọn đồ đạc.
Thời gian trôi thật chậm, rõ ràng giống như qua lâu, nhưng lên lịch treo tường, hừ, vẫn là tháng bảy.
Đếm đầu ngón tay tính toán, đàn ông trong nhà cũng mới mười một ngày, cảm giác như là ít nhất một tháng ?
Vừa vặn còn một tuần nữa, Triệu Chanh liền mãn một tháng, đến lúc đó chính là cô rời khỏi tiệm chụp ảnh.
Bữa cơm tập thể ăn ngày hôm qua, ăn cơm trưa, vặn đụng Diêu Hưng Hồng, Tất Tuyết Mai thái độ nhiệt tình, trực tiếp bỏ qua Triệu Chanh mà mời Diêu Hưng Hồng cùng ăn cơm.
Triệu Chanh còn thể cái gì, đều đáp ứng , cô chẳng lẽ đuổi ? Mấy ngày theo sự xuất hiện thường xuyên của Diêu Hưng Hồng, tâm tư của Tất Tuyết Mai liền càng ngày càng lộ liễu, đối với Triệu Chanh sự bất mãn cũng dần dần bộc lộ.
Có lẽ cô bé tự cho là giấu kỹ, nhưng ba còn trong tiệm đều kẻ ngốc, liếc mắt một cái là thể .
Triệu Chanh quả hồng mềm, Tất Tuyết Mai nếu hảo hảo học cô, đối với cô cũng biểu lộ nhiều bất mãn oán giận, Triệu Chanh tự nhiên cũng còn cùng cô bé ôn tồn chuyện, việc vặt nên phân phó cũng còn tự thuận tay .
Tất Tuyết Mai xong, ý giả bộ thấy, nhưng động tác mới chậm vài giây, Trương Học Thành bên cạnh liền duỗi tay đẩy đẩy cô bé, “Này, sư phụ gọi kìa!”
Trương Học Thành cố ý nhắc nhở cô bé, cho nên cố ý “sư phụ” hai chữ , đáng tiếc Tất Tuyết Mai một khi chui sừng trâu thì cái gì cũng thể vặn vẹo lý giải, đó thấy ủy khuất.
Cố tình cô bé can đảm, vì thế chỉ thể đầy mặt tình nguyện mà lên, bước chân lề mề đến bàn trang điểm thu dọn đồ.
Trong lòng mang một cỗ tức giận, thu dọn đồ đạc tay chân cũng nặng nề hơn, đồ trang điểm vốn dĩ phần lớn là chai lọ, Tất Tuyết Mai một phen cẩn thận, trực tiếp đổ một lọ phấn nền Mai Trân mới nhờ từ Thâm Thị mang về xuống đất.
Tất Tuyết Mai sợ tới mức nhảy , che n.g.ự.c trừng mắt vệt phấn nền mặt đất hít một khí lạnh.
Mai Trân vốn đang lật xem phim âm bản cũng hoảng sợ, cả trực tiếp từ ghế nhảy dựng lên, lời quở trách buột miệng thốt , “Tuyết Mai em cái gì ! Cả ngày động tay động chân! Em lọ đắt bao nhiêu !”
Triệu Chanh xoay đưa lưng về phía quạt, cau mày chằm chằm vệt phấn nền mặt đất, mím môi một lời.
Tất Tuyết Mai ủy khuất đến mức rơm rớm nước mắt, phản ứng đầu tiên là xin , là giải vây cho chính , “Dì Mai, con, con cố ý! Con còn chạm thì nó đặt ở mép bàn !”
Lúc dùng mấy thứ chính là Triệu Chanh, lời ý gì cần cũng .
Triệu Chanh đột nhiên cảm thấy ở đây thật thú vị, chẳng là một đàn ông , vẫn là một đàn ông vốn dĩ thèm để ý đến cô bé, cô gái nhỏ lúc còn đầy lòng sùng bái hướng tới mà nhanh như biến thành bộ dạng .
Cô tranh giành tình cảm cũng thôi , còn bởi vì cảm thấy Diêu Hưng Hồng thích cô, ngay cả đồ cô dạy cũng cố ý qua loa chịu nghiêm túc học, ý nghĩa ?
Quả nhiên là nên đối với cô gái nhỏ tâm tư mẫn cảm quá mức “đơn thuần” mà mềm lòng.
Triệu Chanh từ đầu tới đuôi cũng gì, cũng hào phóng “Lọ phấn nền đền”, cũng vì chính biện giải, chỉ xem Mai Trân xử lý thế nào.
Ngược là Trương Học Thành xem nổi nữa, tính tình luôn luôn khéo léo, thế mà dậy, “Vừa rõ ràng là cầm lọ phấn nền mấy cái, còn đập đập xuống bàn, cuối cùng đập trúng liền trực tiếp ném xuống đất, vốn dĩ là từ bàn rơi xuống.”
Mai Trân lạnh mặt Tất Tuyết Mai, cô gái nhỏ tức khắc cảm thấy mất mặt c.h.ế.t , đầu óc nóng lên, hướng Trương Học Thành rống lên: “Các mấy đàn ông chẳng là xem cô lớn lên xinh mới nơi chốn thiên vị cô ? Đã kết hôn còn ngoài lêu lổng!”
Rốt cuộc bởi vì da mặt mỏng, câu lẳng lơ.
Mai Trân càng thêm tức giận, duỗi tay túm Tất Tuyết Mai đẩy một phen, “Kết hôn thì ? Kết hôn thì nên cửa lớn cửa đúng ? Nếu là ở thời chúng còn trẻ, trực tiếp kéo cô đấu tố cô tin !”
Tất Tuyết Mai cũng phản ứng sai, nghẹn một cỗ tức trực tiếp bỏ chạy ngoài, nhưng dũng khí đó, vì thế hai chân như mọc rễ, cùng với sự kích động trong đầu giằng co lôi kéo.
lúc khí đang đóng băng, ngoài cửa truyền đến một giọng nam chần chờ.
Diêu Hưng Hồng vốn hưng phấn mà bước qua cửa , kết quả ngẩng đầu liền phát hiện khí bên trong hình như đúng lắm, đặc biệt là Triệu Chanh bên quạt, khuôn mặt ngày thường luôn tươi sống lúc trầm xuống.
“Làm ?”
Chần chờ một chút, Diêu Hưng Hồng vẫn là nhịn mở miệng .
Tuy rằng đối tượng động lòng kết hôn lập gia đình , nhưng thời đại đang cổ xúy tình cảm là hết, tự do theo đuổi gì đó .
Phim truyền hình đang thịnh hành nhất hiện nay còn cốt truyện đàn ông cưới hoặc phụ nữ gả, vẫn gặp chân ái, vì thế phá tan hết thảy rốt cuộc tới cùng .
Mọi đều xem đến cảm động lau nước mắt ? Cho nên Diêu Hưng Hồng trằn trọc suy nghĩ mấy ngày, cuối cùng vẫn là quyết định tìm cơ hội bồi dưỡng tình cảm với Triệu Chanh nhiều hơn, vạn nhất bọn họ lẫn chính là duyên phận trời định thì ?
Sau khi hạ quyết tâm, Diêu Hưng Hồng liền chú ý tìm hiểu thêm, chồng của Triệu Chanh là tài xế xe tải, thường xuyên mười ngày nửa tháng đều ở nhà.
Điều cho càng thêm cảm thấy chính cơ hội, vợ chồng xa mặt cách lòng, thể bao nhiêu tình cảm?
Trong tiệm đột nhiên ngoài, Mai Trân cũng tiện gì nhiều, miễn cưỡng kéo kéo khóe miệng, với Diêu Hưng Hồng một câu gì, đầu liền vẫy tay bảo Trương Học Thành nhanh chóng dọn dẹp đồ mặt đất.
Còn mấy thứ bàn trang điểm, cần Mai Trân , Triệu Chanh liền qua đó ba hai cái thu dọn xong.
Người thích tới, Tất Tuyết Mai lau nước mắt, đáng thương vô cùng mà Diêu Hưng Hồng liếc mắt một cái, đó liền yên lặng xoay trong rửa mặt.
Diêu Hưng Hồng cũng ở lâu, buổi trưa bốn trong tiệm tùy tiện ăn chút đồ, buổi chiều cũng đều bình yên việc gì.
Chờ chạng vạng đóng cửa, Triệu Chanh đơn độc ở , với Mai Trân chuyện chuẩn rời thời hạn, “Hiện tại Tất Tuyết Mai cũng định học em nữa, em ở cũng tác dụng gì, mấy ngày đủ tháng chị Trân cứ trực tiếp trừ lương của em là .”
Lời trừ lương gấp đôi, Triệu Chanh , bởi vì cô hiện tại cũng là nguyên nhân do cô tạo thành.
Nên là trách nhiệm của cô, cô một chút cũng thoái thác, nhưng nên là trách nhiệm của cô, dù tức c.h.ế.t cô cũng nhận cái nồi .
Nếu Mai Trân ép cô nhận, cô cũng chỉ đành coi như kết giao nhầm bạn , về tình cảm thì kịp thời dừng lỗ.
Ở nơi việc, loại tính tình cứng rắn là thứ lãnh đạo ghét nhất, nhưng Triệu Chanh cứng rắn nửa đời , cũng bởi mà chịu nhiều khổ, nhưng từ trong ngoài, cô chỉ còn chút quật cường là của chính , xuyên qua cô cũng vứt bỏ.
Mai Trân đau đầu mà thở dài, do dự mãi, vẫn là lời bảo Tất Tuyết Mai .
Triệu Chanh là xác định, nếu hiện tại đem Tất Tuyết Mai cũng đuổi , cho dù Triệu Chanh nguyện ý tiếp tục dành thời gian giúp chị mang một đồ mới, trong tiệm vẫn là trống ít nhất nửa tháng đến một tháng.
Cửa hàng cách vách trang hoàng xong, chỉ chờ mấy ngày nữa chị Thâm Thị xem trang phục, tự nhập một lô quần áo mới về là thể khai trương.
Mai Trân thật sự gánh vác tổn thất .
“Chanh Tử, chuyện là chị tìm đúng , lúc liền nên vì tranh thủ thời gian với chồng, mà tùy tiện nhận . Lời trừ lương đừng nữa, mấy ngày nay hành vi của Tuyết Mai chị đều xem ở trong mắt, em chịu ủy khuất.”
Những lời Mai Trân cũng là thật tình, lập tức liền mở túi của móc một tiền, đưa cho Triệu Chanh tiền lương đủ một tháng.
Những lời sự kìm nén trong lòng Triệu Chanh tan nhiều, biểu tình căng thẳng mặt cũng hòa hoãn xuống.
Triệu Chanh đem tiền lương dư , nhét trở trong tay Mai Trân, “Chị Trân, của em, em, Triệu Chanh, một xu cũng sẽ chạm , vẫn là câu , ân tình của chị em ghi tạc trong lòng, về chuyện gì em thể giúp, cứ một tiếng.”
Dù đây cũng là công việc đầu tiên cô tìm khi xuyên qua thế giới , cũng là công việc cô khi đối mặt với tình cảm đột ngột của Lâm Kiến Thành, đủ vốn để lùi bước.
Phần ân tình , cho dù Mai Trân , đối với Triệu Chanh mà , cũng đơn giản như 170 đồng tiền lương lúc .
Mai Trân thở dài, xem Triệu Chanh, “Vậy , lời của em chị đây nhớ kỹ! Đại Thuận, Nhị Thuận, về cùng thường xuyên tới tiệm chơi.”
Còn xảy chuyện gì, Đại Thuận cùng Nhị Thuận ngửa đầu Triệu Chanh, Triệu Chanh hướng bọn họ gật gật đầu.
Lâm Đại Thuận thở phào nhẹ nhõm, lúc mới lớn tiếng đáp lời Mai Trân.
Trên đường trở về Triệu Chanh giải thích một chút với hai đứa nhỏ, chuẩn mở một cửa hàng, cũng về tiệm chụp ảnh việc nữa.
“Vậy là sẽ luôn ở nhà với chúng con ?”
Vẫn luôn im lặng lắng , Lâm Nhị Thuận bắt trọng điểm, gấp chờ nổi mà đặt câu hỏi.
Lâm Đại Thuận suy nghĩ lệch , mày nhăn tít , “Vậy bà Ngô còn tới nhà ?”
Triệu Chanh bật , buông tay hai đứa nhỏ, nhấc bước chân về phía , phiền muộn tan hết, cảm giác cả khoan khoái, “Bà Ngô đương nhiên vẫn tới , mở cửa hàng , mở cửa hàng sẽ bận. Hơn một tháng nữa Đại Thuận con còn học, ban đầu khẳng định là cần đưa đón……”