[Thập niên 90] Mẹ Kế Luôn Muốn Chạy Trốn. - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-11-08 01:00:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời mưa to mà cuộn trong chăn ngủ thì thật tuyệt. Kể cả ngủ mà chỉ lười, cũng là một loại hưởng thụ.

 

Triệu Chanh rúc lòng Lâm Kiến Thành, hai thủ thỉ chuyện.

 

Tất nhiên, chủ yếu vẫn là Triệu Chanh . so với khi ở ngoài, Lâm Kiến Thành cũng nhiều hơn một chút. Anh dùng giọng trầm ấm, khàn khàn, kể cho cô những chuyện gặp khi lái xe.

 

qua một cái thôn, xe tải dân làng chặn cướp hàng. Có gặp cướp đường cầm d.a.o mổ lợn. Có giúp đường. Thậm chí gặp tội phạm trốn trong thùng xe của họ.

 

Họ cảnh sát truy đuổi, vây bắt mà vẫn ngơ ngác, sợ hết hồn. Xong việc nghĩ vẫn thấy chân run, vì tên tội phạm đó g.i.ế.c bỏ trốn.

 

Những chuyện , dù qua giọng kể bình thản như nước lọc của Lâm Kiến Thành, Triệu Chanh vẫn đến nhập tâm. Cô ôm cánh tay , dụi dụi, hỏi hết cái đến cái khác, y như đứa trẻ kể chuyện mà cứ đòi phần tiếp theo.

 

Cô cứ cọ xát Lâm Kiến Thành nổi hứng. Anh liền sờ soạng tìm quần áo mặc , miệng vẫn tiếp tục câu chuyện để đ.á.n.h lạc hướng cô, tay thì ôm eo Triệu Chanh, tìm cơ hội trượt , thêm một nữa.

 

Không chỉ Lâm Kiến Thành, mà cả Triệu Chanh cũng dần nhận sự thoải mái của việc . Chỉ cần chọn tư thế mỏi chân eo cô, cô thể lười biếng đó, hưởng thụ "dịch vụ massage " từ quý ông Lâm vòng eo cực .

 

Buổi chiều hôm đó trôi qua thể là vô cùng mĩ mãn. Bữa tối do Lâm Kiến Thành dậy nấu, một nồi cháo ninh nhỏ lửa, ăn kèm với một đĩa rau xanh xào thịt khô.

 

Người trong thôn ăn thịt đều lên trấn mua. Lâm Kiến Thành chỉ mua một miếng thịt khô nhỏ ở nhà khác.

 

Thịt khô để đến tháng Bảy cứng. Lâm Kiến Thành mua về liền ngâm nước nửa buổi chiều, đến tối xào lên thơm, thêm nước từ rau xanh nên khô dai.

 

Triệu Chanh phát hiện tay nghề của Lâm Kiến Thành cũng tệ, liền khen một câu. Lâm Kiến Thành mím môi : "Vậy nấu cho em ăn nhiều hơn."

 

Triệu Chanh chỉ nghĩ thuận miệng dỗ , để trong lòng. Cô ngoài trời, mưa vẫn rơi lộp bộp, lòng chút lo lắng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

"Mưa lớn thế , mai cả của về ?"

 

Lâm Kiến Thành cũng ngoài trời mưa, gì.

 

Anh vì chuyện của khác mà trì hoãn kế hoạch của . Hiện tại, trừ Triệu Chanh, ai là ngoại lệ.

 

Cho nên, nếu ngày mai Lâm Kiến Quốc về, Lâm Kiến Thành vẫn sẽ .

 

Hai ăn cơm xong, trời tối mịt, cũng rõ là mấy giờ. Triệu Chanh ngủ cả buổi chiều, giờ một chút, nhưng cũng chỉ thể loanh quanh mái hiên.

 

Lâm Kiến Thành thì ở trong bếp rửa bát, cọ nồi. Đang lúc Triệu Chanh nhớ hai đứa con, định chuyện với Lâm Kiến Thành, thì ngoài đường mòn đối diện, chuyện gì, vang lên tiếng bà Trương đang oang oang gọi ai đó.

 

Vì mưa lớn, âm thanh rõ, Triệu Chanh chỉ loáng thoáng cái tên Ngưu Tiểu Thảo. Chẳng lẽ chuyện của Ngưu Tiểu Thảo chồng phát hiện ?

 

Triệu Chanh nghĩ nghĩ, cầm cây dù đen lớn dựng ở cửa, xách váy lên, chân trần ngoài sân, định ở mép sân hóng xem rốt cuộc chuyện gì.

 

Đá trong sân cộm chân đau điếng. Triệu Chanh nhón chân như múa ba lê, cuối cùng cũng lên tảng đá lớn ở mép sân. Từ đây thể thấy tình hình ngoài đường mòn.

 

Chỉ thấy bà Trương đội cái nón lá nhỏ, áo tơi cũng mặc, một đàn ông cao lớn đỡ về phía nhà. Họ ngang qua cửa nhà chị Điền, chuyện một lúc.

 

mưa to quá, rõ họ gì. Bà Trương đàn ông đỡ , cũng dừng lâu, nhanh chóng về phía nhà .

 

Đang xem hăng say, tán dù của Triệu Chanh bỗng chui một . Cô kịp đầu , nhẹ bẫng, Lâm Kiến Thành đội mưa chạy tới bế xốc lên.

 

"Ấy? Anh gì thế?"

 

Triệu Chanh sợ đến co rúm chân , vội một tay giơ cao dù, một tay bám lấy vai Lâm Kiến Thành.

 

Lâm Kiến Thành liếc cô: "Xem sức khỏe em nhỉ. Mệt cả buổi chiều mà còn sức chân trần hóng chuyện."

 

Triệu Chanh tức . Cái đàn ông cạy miệng nửa lời mà giờ cũng móc, xéo.

 

Hai tay Triệu Chanh đang rảnh, cô dứt khoát lấy đầu húc nhẹ vai : "Tại em chán quá mà. Em nhớ Đại Thuận với Nhị Thuận. Không hai đứa ăn tối , Nhị Thuận nhớ đến phát ?"

 

Lâm Kiến Thành nhiều cảm xúc, chỉ cố gắng trả lời một cách thực tế: "Giờ chắc cũng hơn 6 giờ . Hôm nay trời mưa, công viên dạo , tụi nó chắc chắn sẽ ăn cơm sớm. Nhị Thuận sẽ nhớ em, nhưng ."

 

Cũng là những lời đó, nhưng qua trí tưởng tượng của Triệu Chanh, là cảnh hai em vì trời mưa, ngoài chơi, nhốt trong nhà cả ngày, nhớ bố mà chỉ dám nén trong lòng, tâm trạng chắc chắn u uất, đến chiếc xe sắt yêu thích nhất cũng chơi nổi.

 

Triệu Chanh càng nghĩ càng thấy não nề. Thế là cô giận cá c.h.é.m thớt, lấy đầu húc Lâm Kiến Thành một cái nữa: "Anh bố kiểu gì ? Nhắc đến hai đứa con mà giọng khô khốc, chẳng chút tình cảm nào!"

 

Lâm Kiến Thành khựng , chỉ thể "Ờ" một tiếng cho qua, dám thở mạnh, sợ Triệu Chanh phật ý.

 

Lâm Kiến Thành cũng cố gắng. Bây giờ cũng thể thuận tay chăm sóc Đại Thuận, Nhị Thuận. Vật chất thiếu, học hành, sinh hoạt đều sắp xếp thỏa. thể nào nhập tâm cái vai cha "hận thể đội con lên đầu cho con ị, cho con tè" .

 

, điều tuyệt đối thể để Triệu Chanh , nếu kiểu gì cũng xảy cãi vã.

 

Nếu Triệu Chanh cãi với vì chuyện của hai họ, Lâm Kiến Thành sợ. Anh thể bình tĩnh suy nghĩ, tìm mấu chốt và giải quyết.

 

Hơn nữa, tính cách Triệu Chanh là giận nhanh mà quên cũng nhanh. Đừng thấy lúc cô nổi nóng thì hùng hùng hổ hổ, chỉ cần ngoan ngoãn chờ cô xả giận xong, xuống nước dỗ dành, phụ nữ sẽ mềm lòng ngay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-me-ke-luon-muon-chay-tron/chuong-61.html.]

nếu dính dáng đến tình cảm với khác, ví dụ như tình cảm của với hai đứa con, với bố , cả... thì Lâm Kiến Thành thấy đau đầu.

 

May mà Triệu Chanh bắt hiếu thuận với bố , kính trọng cả, chị cả, yêu thương cháu chắt, hoặc phụng dưỡng bố vợ... Mức độ đau đầu ít nhất cũng giảm 90%.

 

Lâm Kiến Thành vội đ.á.n.h trống lảng: "Chân lạnh ? Anh nấu nước nóng , ngâm chân . Trời sắp tối , lên giường sớm . Nếu ngủ , chuyện với em. Chiều em bảo tự mở cửa hàng đúng ? Mình bàn kỹ xem."

 

Triệu Chanh Lâm Kiến Thành đang nghĩ gì, dẫn dắt, sự chú ý cũng chuyển từ việc " yêu thương con cái" sang chuyện khác.

 

Buổi chiều giường chuyện, Triệu Chanh mở một cửa hàng "Thiết kế hình tượng". Cái tên Tây, Triệu Chanh giải thích một chút là Lâm Kiến Thành hiểu ngay.

 

Mở một cửa hàng như ở thành phố Liên Dung thời điểm lạc lõng. Lâm Kiến Thành lập tức bác bỏ ý tưởng của cô, mà kiên nhẫn về đối tượng khách hàng, cách thức tuyên truyền và kinh doanh.

 

Đèn dầu hỏa trong nhà lâu dùng, dầu bên trong cạn. Lúc về phòng định thắp đèn mới phát hiện cháy.

 

Về phòng, Triệu Chanh lên giường ngủ ngay. Dù ngoài trời mưa lạnh, nhưng hôm nay về, dính đầy bụi, buổi chiều Lâm Kiến Thành ôm nhiều . Không tắm rửa mà lên giường, Triệu Chanh cứ thấy nhớp nháp khó chịu.

 

Triệu Chanh thấy trời còn chút ánh sáng, liền với Lâm Kiến Thành cô tắm: "Nước đủ ? Không đủ thì em lau tạm ."

 

Nói đến tắm, Triệu Chanh mới nhớ gánh nước, nên đành đổi ý.

 

Lâm Kiến Thành bảo cô tìm quần áo tắm: "Có, buổi chiều mượn thùng nước của bác Ba, gánh đầy lu . Anh chuẩn thùng nước."

 

Người đàn ông đúng là đảm đang. Triệu Chanh tủm tỉm, ôm cổ , nhón chân chủ động hôn một cái để khen thưởng. Lâm Kiến Thành cũng khách khí, giữ eo cô, đòi thêm mấy tầng "lợi ích".

 

Lúc ngoài, Lâm Kiến Thành bảo Triệu Chanh mang quần áo tắm của chỗ chuồng heo luôn. Triệu Chanh cũng nghĩ nhiều, chỉ nghĩ lát nữa cũng tắm.

 

Không ngờ Lâm Kiến Thành xách thẳng hai thùng nước ấm pha sẵn . Anh đúng là tắm, nhưng là phiến đá xanh chật hẹp , tắm cùng Triệu Chanh.

 

Lý do đưa còn chính đáng:

 

"Trời sắp tối , tắm chung cho nhanh. Anh còn kỳ lưng cho em."

 

Triệu Chanh vội đưa tay , giữ lấy cái khóa kéo mở, trừng mắt . Tiếc là Lâm Kiến Thành chẳng hề nao núng, ba bảy hai mốt cởi phăng quần áo . Thấy Triệu Chanh vẫn im, còn nhiệt tình "giúp" cô cởi nốt.

 

Trong đêm mưa yên tĩnh, tối tăm, hàng xóm ở xa, Lâm Kiến Thành quyết tâm "thả phanh" một .

 

"Cái hộp vẫn dùng hết ?"

 

"À, yên tâm, mang cả hai hộp về ."

 

"...Không mua một hộp về thử thôi ?"

 

Triệu Chanh thở hổn hển hỏi .

 

Lâm Kiến Thành siết chặt vòng tay, giọng khàn khàn: "Một hộp thử, một hộp dự phòng."

 

Từ khi mật với Triệu Chanh, Lâm Kiến Thành luôn một mơ ước, đó là buổi tối thể ngủ cùng cô mà bất kỳ rào cản nào, da thịt kề .

 

Tiếc là trong nhà hai đứa nhỏ. Lâm Kiến Thành cân nhắc, hiểu rằng khả năng thành công cao, nên vô cùng tiếc nuối.

 

May mà tối nay ngủ ở thôn, chỉ hai họ. Đêm nay Lâm Kiến Thành ngủ thoải mái, cảm giác mơ ước thành hiện thực quá đỗi sung sướng, cứ như bay lên trời thần tiên.

 

Sáng hôm thức dậy, trời tạnh mưa, thậm chí còn hửng nắng.

 

Xem lớp bùn nhão do mưa dầm hôm qua, phơi một nắng hôm nay là khô . Tâm trạng Triệu Chanh . Sáng sớm cô dậy, chỉ huy Lâm Kiến Thành gánh nước. Cô dùng bồ kết còn treo tường ngâm nước, tháo vỏ chăn mỏng giặt, quần áo bẩn tối qua cũng mang giặt luôn.

 

Cái chăn cũng là mượn của . Tối qua hai quậy tưng bừng, nếu hôm nay cứ thế mang trả, phát hiện là một chuyện, nhưng chỉ cần Triệu Chanh nghĩ đến thôi cũng thấy hổ.

 

May mà hôm qua mang theo quần áo tắm để phòng hờ. Triệu Chanh giặt xong quần áo, gọi Lâm Kiến Thành vắt khô vỏ chăn. Hai cùng phơi đồ, lúc cô mới thả cái váy đang buộc túm xuống.

 

Cô mang về cái váy dài tay, váy dài đến mắt cá chân. Ngồi xổm giặt quần áo bất tiện.

 

Vốn dĩ Triệu Chanh định giếng làng giặt, tiện thể hỏi thăm bà con xem hôm qua nhà bà Trương rốt cuộc chuyện gì. Lâm Kiến Thành thấy cô túm váy lên tận đùi, liền nhất quyết cho cô khỏi cửa.

 

Triệu Chanh cũng thế nào. Trong thôn bây giờ mấy đàn ông trẻ tuổi , đúng là hẹp hòi.

 

Lâm Kiến Thành cũng ý nghĩ của Triệu Chanh là ngốc nghếch. Thấy cô sửa sang váy, bảo cô kéo tay áo xuống.

 

"Như vầy !" Triệu Chanh bực bội lườm .

 

Lâm Kiến Thành nghiêm túc một vòng quanh cô, gật đầu.

 

Triệu Chanh cũng mang gì, cứ thế khỏi sân, về phía đường mòn. Vừa nãy lúc còn ở trong sân giặt đồ, cô thấy một nhóm "biệt đội hóng chuyện" tụ tập ngoài đó!

 

Chưa kịp đến gần, chị Điền thấy Triệu Chanh, vội vẫy tay chào, nóng lòng chia sẻ tin tức nóng hổi nhất thôn: "Em Ba ơi, em ? Con dâu nhà thím Trương, cái con Ngưu Tiểu Thảo , hôm qua lúc nào bỏ trốn !"

 

 

Loading...