Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 554

Cập nhật lúc: 2024-10-18 12:08:55
Lượt xem: 17

Bị cô chủ động nhắc đến, một phóng viên tài chính lập tức hỏi: "Cô Phàn, cô có suy nghĩ gì về thị trường chứng khoán sắp tới không?"

"Hôm nay tôi nhận tời mời phỏng vấn cho chuyên mục [Cổ Hướng Kim Lai] kênh tin tức tài chính Vĩnh Tân, trong đó tôi sẽ phát biểu quan điểm của tôi thị trường chứng khoán năm nay, hoan nghênh mọi người đón xem túc tám giờ." Phàn Kỳ tạo một tàn sóng quảng cáo cho bản thân.

Lúc cô đi vào tòa nhà môi giới, mặc kệ những ánh mắt khác thường của các đồng nghiệp, cô tươi cười chúc mừng năm mới mọi người rồi lấy đặc sản ra mời mọi người thưởng thức.

Lúc cô đến phòng trà nước pha cà phê thì bị chị Hạng kéo lại: "Em có biết bao giờ ông chủ nhỏ kết hôn với cô Hứa không?"

Phàn Kỳ biết chuyện Liêu Nhã Triết và Hứa Diệu Nhi sống chung với nhau, ở Hồng Kông này thiếu gì các cặp đôi sống chúng rất lâu vẫn chưa kết hôn, cô chỉ nói: "Em không có ý định hỏi thăm chuyện riêng tư của người ta."

"Nghe nói đợt năm mới này ông chủ lớn đích thân đến nhà họ Hứa cầu hôn nhưng Hứa Hạt không đồng ý." Thì ra chị gái này chỉ muốn nói chuyện phiếm với cô thôi.

"Thế ạ? Ông ta có đồng ý hay không có liên quan gì đâu."

"Chẳng phải ông chủ nhỏ muốn cô Hứa vui vẻ sao?"

Phàn Kỳ tán gẫu mấy câu với chị Hạng mới đi ra, vừa ra ngoài đã nhìn thấy Liêu Nhã Triết và Hứa Diệu Nhi sóng vai đi vào. Nhìn thấy cô, Hứa Diệu Nhi liền bước lại gần: "Kỳ Kỳ, cuối cùng cô cũng quay về rồi! Những ngày cô không ở đây tôi buồn chán sắp c.h.ế.t rồi!"

"Thật sao?" Vẻ mặt Phàn Kỳ đầy nghi ngờ.Diệu Nhi kéo cô vào văn phòng, Liêu Nhã Triết cũng vào theo, người bên ngoài có muốn cũng không dám hỏi, Liêu Nhã Triết vừa vào phòng đã nói: "Phàn Kỳ, không phải chứ? Tối qua chồng cô mua hết bao của nhà thuốc à?"

Hứa Diệu Nhi tung cho anh ta một cước: "Anh chỉ biết hỏi chuyện này thôi à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-554.html.]

"Chẳng phải vì quá tò mò sao?"

"Lát nữa báo chiều hoặc tin tức buổi trưa sẽ đưa tin, tôi không muốn nói hai lần."

Phàn Kỳ quay đầu, hỏi chuyện Hứa Diệu Nhi ngay trước mặt Liêu Nhã Triết: "Tôi mới về có mấy ngày mà cô đã muốn kết hôn với Liêu Nhã Triết rồi à? Không nghĩ lại sao? Anh ta... Chậc chậc..."

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhìn vẻ mặt ghét bỏ của Phàn Kỳ, Liên Nhã Triết tức phát điên: "Phàn Kỳ, cô có ý gì thế? Tôi hỏi nhá, tại sao cô lại muốn gây xích mích ly gián chúng tôi?"

Anh ta giơ tay muốn kéo Hứa Diệu Nhi: "Diệu Nhi, chúng ta đi, đừng quan tâm cô ấy nữa."

Hứa Diệu Nhi hất tay anh ta rồi mở cửa ra, nói: "Anh ra ngoài trước đi, em muốn nói chuyện với Kỳ Kỳ."

Liêu Nhã Triết dùng dằng không chịu đi lại bị Phàn Kỳ đẩy một cái ra ngoài, Hứa Diệu Nhi hơi cạn lời: "Cái tên ngốc này chẳng biết phải trị thế nào mới được nữa."

"Đừng nghĩ đến chuyện không trị hết nữa, tôi thấy cho dù không trị được thì cô cũng muốn gả."

Hứa Diệu Nhi bất đắc dĩ: "Biết làm sao? Thật ra tôi và anh ấy rất hợp nhau, cả hai đều không cần nương ý nhau mà sống, vốn đã có chung sở thích rồi. Còn nữa, chú Liêu thật sự rất tốt, so với ba tôi còn giống ba ruột hơn."

Nhắc đến chuyện này, Phàn Kỳ lại hỏi: "Chị Hạng nói ngài Liêu đã đến cầu hôn nhưng ba cô không đồng ý phải không?"

"Chú Liêu chỉ muốn giúp tôi thôi, bởi vì hiện tại Trường Hưng phải đối mặt với chiến dịch thu mua của cơ quan tài chính nước ngoài nên chú ấy muốn nhân dịp đính hôn lần này tháo gỡ mối quan hệ căng thẳng giữa hai nhà. Diệu Hoa sẽ đứng sau hậu thuẫn cho Trường Hưng, giúp Trường Hưng vượt qua cửa ải khó khăn, thế nhưng ba tôi lại cho rằng chú Liêu giả mù sa mưa. Còn cho rằng Trường Hưng rơi vào bước đường hôm nay đều do Diệu Hoa cướp mất thị phần."

"Thế thì đáng đời ông ta."Ngoại trừ phải có giấy phép kinh doanh, các công ty môi giới ở Hồng Kông còn phải xin giấy phép, dạo này công việc làm ăn của Trường Hưng không thuận lợi. Nhưng giấy phép của bọn họ rất đầy đủ, huống chi công ty này đã có thâm niên lâu năm ở đây.

Loading...