Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 543

Cập nhật lúc: 2024-10-18 12:03:30
Lượt xem: 22

Phàn Tuần đi thay quần áo, Phàn Kỳ giúp anh chị dâu dọn đẹp rồi đẩy anh trai: "Xuống thôi."

Phàn Tuần đi ra cửa cầu thang, ngồi xôm xuống nói: "Kỳ Kỳ, lên đây anh cõng."

Trân Chí Khiêm kéo Phàn Kỳ ra, còn mình thì nhào lên lưng Phần Tuần: "Trần Chí Khiêm, bỏ cái mặt cậu ra ngay!"

"Bây giờ Kỳ Kỳ là vợ em, muốn cõng thì cũng phải em cõng, anh là anh cả thì nên cõng em đi." Trần Chí Khiêm nói như đúng rồi.

"Con heo này, cái đồ heo độc!" Phàn Tuần lại dùng câu ngày xưa mắng Trần Chí Khiêm.

Trần Chí Khiêm cười đỏ cả mắt.

Phàn Tuần cõng Trần Chí Khiêm xuống dưới lầu, vừa thả người xuống đã tung cho anh một đấm, Trần Chí Khiêm đang muốn đánh lại thì bị mẹ Phàn mắng: "Bao nhiêu tuổi rồi mà còn đánh nhau như trẻ con thế, không sợ vợ hai đứa ghét bỏ à?"

Cả hai người đều không nghe lời mà vẫn quấn lấy nhau, Trần Chí Khiêm trói tay Phần Tuần lại, Phần Tuần kêu oai oái: "Tiểu Xích bây giờ có sức rồi phải không?"

Trần Chí Khiêm vừa xoay người đã bị Phàn Tuần khóa ngược tay lại: "Ngày nào anh đây cũng đốt điện hàn, di chuyển mấy trăm cân vật liệu còn có thể bị chú em đè bẹp à?"

Ngoài cửa có một người đàn ông trung niên đẩy xe đạp đi vào, hai người vừa nhìn thấy người nọ thì lập tức thả nhau ra, đồng thanh chào: "Ba."

Người đàn ông đang dắt xe đạp chợt khựng lại, nhìn hai người một lát, mặt dài ra, tức giận mắng: "Mấy tuổi rồi?"Dù đã sống hai đời nhưng lúc này bị ba Phàn mắng Trần Chí Khiêm vẫn rụt đầu rụt cổ như con chim cút.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-543.html.]

Hồi bé anh lớn lên ở nhà họ Phàn, bà nội và Trương Nguyệt Cầm đều rất chiều trẻ con, chỉ có ba Phàn sẽ bày ra uy nghiêm của người đứng đầu gia đình để dạy dỗ hai thằng nhóc bướng bỉnh bọn họ.

Sau đó ba mẹ anh quay về thành phố, hai vợ chồng lâu năm không nuôi dạy con, mà lúc đó anh đã là một thiếu niên choai choai hiểu chuyện rồi, học hành cũng được nên ba mẹ đều đối xử nhẹ nhàng với anh.

Thế là cả hai đời anh chỉ sợ mỗi ba Phàn. Đời trước, nửa đêm nằm mơ thấy hình ảnh ba Phàn ngã xuống, đưa đến bệnh viện cũng không cứu được, anh thức trắng đêm không ngủ lại được.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phàn Vĩnh Khang liếc nhìn hai chàng trai lại nhìn sang Phàn Kỳ, Phàn Kỳ lập tức đi tới: "Ba." Gương mặt lạnh như băng của Phần Vĩnh Khang lập tức tươi tỉnh lên: "Hà hà."

Trần Khâm Hiền đi ra: "Lão Phàn, mau vào đây, đang chờ ông đấy."Trần Khâm Hiền lấy bình Mao Đài ra rót cho Phần Vĩnh Khang: "Hai ông già chúng ta cùng nhau uống một chén nhá."

"Được."Những người khác chỉ uống nước có ga, Trần Khâm Hiền đứng lên, giơ cao ly rượu trong tay, nói: "Gia đình chúng ta cùng cạn một ly nào!"

Trong bữa cơm tối gia đình đoàn tụ, ai cũng có chuyện muốn nói, nhất là Phàn Kỳ đột nhiên dựa vào đầu tư cổ phiếu kiếm được khá nhiều tiền, cả nhà họ Phàn không hiểu lĩnh vực này nên liên tục hỏi han.

Chỉ cần con gái không rơi vào cái vòng luẩn quẩn kia thì Phàn Vĩnh Khang ủng hộ cả hai chân hai tay, trái tim đang treo lơ lửng từ yên tâm hơn. Huống chi, hôm nay tuy Phàn Kỳ vẫn ghét bỏ Trần Chí Khiêm nhưng ánh mắt yêu thích lại không gạt được người.

Phàn Tuần uống nhiều hơn bình thường hai ly rồi bắt đầu ngồi càu nhàu, nói là mấy năm nay xưởng đóng tàu lúc thì nói không có kế hoạch lúc lại nói muốn tiến hành cải cách. Cấp trên hôm nay có ý tưởng này ngày mai lại có ý tưởng khác, cấp dưới như bọn họ chỉ có thể bận rộn theo, có khi còn bận đến tối tăm mặt mũi, giờ lại muốn làm chế độ nhận thầu gì đó nữa.

"Biết làm thế nào được, cấp trên đã nói hết rồi, để cho mọi người tự túc làm ăn tự phải chịu lỗ." Trương Nguyệt Cầm ở cục thương mại cũng phải đối mặt với khó khăn này.

Giai đoạn tám lăm, tám sáu đúng là thời kỳ đầu của sự sụp đổ kinh tế Liên bang Xô Viết, Đại Lục bắt đầu tiến hành cải cách mở cửa tìm lối thoát, từ từ chuyển đổi từ nền kinh tế có kế hoạch sang kinh tế thị trường.

Loading...