Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 512
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:54:16
Lượt xem: 15
Anh ta chưa kịp nói gì thì Phàn Kỳ ngắt lời: “Tôi có rồi.” Phàn Kỳ quay vào thay váy để nhân viên đóng gói cho cô.
Phùng Học Minh bước đến trước mặt Phàn Kỳ, cúi đầu nói với cô: "Phàn Kỳ, lần này tôi lấy hai mảnh đất, khoản nợ của Thiên Hòa đã sắp đến hạn rồi, hơn nữa, tin tức tiêu cực sẽ xuất hiện sớm."
"Tôi hiểu rồi." Phàn Kỳ nhận chiếc váy do nhân viên đưa cho. Khi nghe thấy điều này, cô phát hiện nó giống như những gì Trần Chí Khiêm đã dự đoán. Trần Chí Khiêm nói rằng hiện tại Phùng Học Minh đang đi trên băng mỏng, cô nói với Phùng Học Minh "Tôi đi đây, anh nhớ cẩn thận."
Phàn Kỳ thay một bộ quần áo khác rồi đi đến trước sân tập thể hình của thẩm mỹ viện để tập nhảy với Chu Nhã Lan.
Trải qua mấy tháng rèn luyện, Chu Nhã Lan đã giảm được mười mấy ký, dáng người càng ngày càng đẹp, làn da cũng vô cùng tốt, phong thái toả sáng ngời ngời.
Quan trọng nhất là cô ấy đang rất thân với một người đàn ông đã ngoài 30 tuổi. Dù sao trên báo chí cứ suốt ngày nói chồng phú bà đã mất, phú bà bao nuôi trai trẻ. Sau khi tập nhảy xong hai người cùng nhau đi ăn cơm chiều.
Chu Nhã Lan nhìn nhận vấn đề rất cởi mở: "Chị thật sự không muốn kết hôn, mọi người chỉ cần làm những gì họ muốn. Nếu chị chán ghét anh ta, hoặc là anh ta đã có bạn gái, vậy thì chị sẽ chia tay anh ta ngay."
Nhìn thấy cuộc sống hiện tại của Chu Nhã Lan rất tốt, Phàn Kỳ cũng vui vẻ theo. Sau khi tạm biệt Chu Nhã Lan, Phàn Kỳ đi về nhà rồi sau đó tắm rửa thật sạch.
Vào đêm đầu tiên sau khi Trần Chí Khiêm rời đi, cô luôn cảm thấy trống vắng vô cùng. Chơi chán máy chơi game cầm tay rồi, cô chơi trò chơi trên TV, ngồi dưới đất chơi “Siêu cấp phú hào”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-512.html.]
Rõ ràng lúc trước Phàn Kỳ chơi cũng không tồi, nhưng cô đã dẫm phải một hố đen xui rủi, thị trường chứng khoán bị đình chỉ giao dịch trong ba mươi ngày. Cô đã dùng tất cả tiền trong trò chơi để mua bất động sản và cổ phiếu.
Lần này thì hết thật rồi, cô phải ở trong khách sạn của người khác trong ba ngày và không thể chi trả khoản phí, bây giờ cô đã phá sản, trò chơi đã kết thúc.
Phàn Kỳ ném bộ điều khiển trò chơi xuống, ngồi dưới mặt đất và không muốn đứng dậy.Mãi cho đến khi tiếng chuông điện thoại vang lên, Phàn Kỳ nghe điện thoại, là Trần Chí Khiêm ở Tokyo gọi về báo bình an.
Phàn Kỳ oán trách anh về cái trò chơi mà anh đã phát triển, sao có thể để thị trường chứng khoán tạm dừng giao dịch trong ba mươi ngày được chứ?
"Đó chỉ là phóng đại yếu tố may mắn lên thôi. Khá giống với hiện thực, ban đầu thì có vẻ như là một tương lai tươi sáng, nhưng bước tiếp theo công ty đã nợ nần chồng chất và cuối cùng phải đóng cửa vì vỡ vốn.”
Nói đến chuỗi vốn bị phá vỡ, Phàn Kỳ phát hiện ra mình đã hơi mất tập trung nên quên mất việc chính: "Hôm nay Phùng Học Minh nói với em rằng anh ta đã lấy hai mảnh đất về và cơ bản đã sử dụng hết tiền của Thiên Hoà, các khoản nợ của Thiên Hoà đã lên đến mức cao nhất rồi, các vấn đề của Thiên Hoà cũng sắp tuôn ra ngoài rồi."
"Anh nhớ rõ là đã có một khoảng thời gian thị trường chứng khoán điều chỉnh khá lớn, đúng không?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đúng vậy, nó sẽ xuất hiện vào giữa hoặc cuối tháng một năm sau." Phàn Kỳ nói.
"Thật tốt, chúng ta nhất định phải lợi dụng khoảng trống này làm cơ hội, không phải lần trước đã nói rồi sao? Lợi ích lần đầu của cửa hàng là một cuộc diễn tập, lần này chúng ta lặp lại kịch bản lợi ích này một lần nữa."
Trần Chí Khiêm nói."Nhưng ai có thể quản lý tình hình buôn bán này đây? Em chỉ có tiền vốn của khách hàng trong tay, thế nhưng mục tiêu của em là gia tăng giá trị tài sản. Lần trước anh tìm được ông chủ Phó, lần này thì tìm ai đây?"