Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 493
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:51:56
Lượt xem: 32
Phùng Học Minh cũng gật đầu với cô, ngồi xuống chiếc bàn gần đó, người bạn nữ của anh ta lấy một điếu xì gà từ bữa tiệc, đặt vào tay Phùng Học Minh. Phùng Học Minh ngậm điếu xì gà vào trong miệng, người kia bật lửa châm cho anh ta.
Liêu Nhã Triết đứng dậy rồi đi đến bàn của Phùng Học Minh, hai người ngồi một chỗ trò chuyện cùng nhau.
"Lưu Tương Niên sẽ được hưởng thụ an nhàn. Thống đốc Hồng Kông đã yêu cầu điều tra kỹ lưỡng tòa nhà Hàm Thủy, Thiên Hòa cũng có phần. Ông ấy lại hay như vậy đấy, dang tay giao hết việc cho đứa cháu ngoại này."
Liêu Kế Khánh nhấp một ngụm cà phê, hỏi: "Chuyện này chắc khó lắm nhỉ?"
"Chắc chắn là khó rồi. Mấy năm nay ICAC đã bắt giữ bao nhiêu quan chức cấp cao trong lực lượng cảnh sát? Lần này lại có cả Thượng Phương Bảo Kiếm, có thể không tra rõ?"
Ông cụ Viên nhớ đến cái gì, nói với Phàn Kỳ: "Sau này không cần phải giúp ông mua Thiên Hà nữa, lần này kiếm được không tồi, nếu một ngày nào đó bùng phát, xảy ra vấn đề gì lớn thì toàn bộ lợi nhuận đều mất hết. “
Vân Mộng Hạ Vũ
Phàn Kỳ gật đầu: "Dạ vâng, để cháu thôi không mua nữa." Liêu Nhã Triết đi tới, cúi xuống hỏi Phàn Kỳ: "Cô muốn đi xem thử lồng cát không?"
Liêu Kế Khánh cũng nói: "Phàn Kỳ, cháu đi thử đi, đến lồng cát có thể quan sát ngựa ở tầm nhìn gần."
Nếu đã đến thì đi xem một chút cũng được, dẫu gì cũng có thêm được kiến thức.Phàn Kỳ theo Liêu Nhã Triết xuống phía dưới, bước vào lồng cát. Liêu Nhã Triết phổ cập cho cô, những con ngựa tham gia cuộc thi sẽ đi vòng quanh lồng cát hai lần, chủ yếu là để người cưỡi xác nhận tình trạng của ngựa.
Lúc này, những ông chú người Hồng Kông thích đặt cược vào đua ngựa sẽ xem xét cẩn thận trạng thái của chúng, sau đó quyết định đặt cược vào con ngựa nào. Phàn Kỳ theo Liêu Nhã Triết đứng vào giữa lồng cát nhìn ngựa, đây là đãi ngộ đặc thù cho chủ sở hữu ngựa.Nhìn từng con tuấn mã bước ra khỏi cổng, trong đó có một con ngựa xám cao lớn của nhà họ Liêu, nhìn qua trông rất hăng hái.
"Cha tôi đã bỏ ra 120 ngàn để mua con ngựa đó, bây giờ nó đã thay cha tôi giành được hai đến ba triệu tiền thưởng rồi."
Liêu Nhã Triết có phần kiêu ngạo.“Nuôi ngựa còn có thể kiếm được tiền?” Phàn Kỳ lần đầu tiên biết.
“Đương nhiên có thể!” Một giọng nói chợt cắt ngang.
Phàn Kỳ quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông đeo kính gọng vàng, có lẽ thời trẻ có rất nhiều vết mụn, thế nên giờ gương mặt vẫn còn lấm tấm vài nốt, anh ta đưa tay về phía cô: "Bà Trần, chào cô! Tôi là Chu Vạn Hiền."
Phàn Kỳ từng nhìn thấy người đàn ông này trên báo chí với TV, anh Chu này hẳn là nên cảm ơn TV và báo chí ở thời đại này không đủ độ nét để chụp được gương mặt lồi lõm của anh ta, một người đàn ông như vậy thế mà còn có thể đứng giữa muôn hoa?
Trần Chí Khiêm đã nói qua với cô, kiếp trước Hứa Diệu Nhi bị ép phải gả cho người đàn ông này. Sau khi kết hôn, anh ta không chỉ trêu hoa ghẹo nguyệt, mà còn nói với mọi người đủ thứ sai sự thật về Hứa Diệu Nhi.
Thậm chí còn để cho mấy ngôi sao nữ mà anh ta hẹn hò tùy ý mắng chửi Hứa Diệu Nhi, làm cho người vốn đã không ổn định về mặt cảm xúc như Hứa Diệu Nhi thường xuyên không kiềm chế được mà đăng bài lên báo, báo chí còn mắng cô là "Ả đàn bà đanh đá điên loạn."
Nghĩ đến kết cục bi thảm của Diệu Nhi ở kiếp trước, Phàn Kỳ không đưa tay ra, chỉ cười nhạt: "Xin chào!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-493.html.]
Phàn Kỳ mỉm cười, trái lại cũng không để người kia bị bẽ mặt, anh ta thu tay về “Khi nào có thời gian tôi sẽ xin bà Trần chỉ bảo về mặt cổ phiếu."
“Để sau hãy nói, giờ tôi đến xem ngựa."Phàn Kỳ nhìn Liêu Nhã Triết, cảm giác Liêu Nhã Triết rất thân thiết với Hứa Diệu Nhi, nhưng dường như hai người này chẳng thấy có chút tình cảm nào, mấy ngày này vẫn dừng ở tình trạng bạn tốt cùng chơi game.
Điểm này khiến Phàn Kỳ phải tự oán trách chính mình, sao cô lại cho mấy người này mang máy chơi game đến nhỉ? Nếu đọc tiểu thuyết ngôn tình thì chắc chắn đã không tiến triển như bây giờ.
Trước mặt bọn họ, cái người Chu Vạn Hiền kia đang giơ móng heo đặt lên m.ô.n.g của nữ minh tinh trong lồng cát, cô ấy không những không phản ứng mà còn dựa người vào tên đó.
Chỉ có thể nói, tiền tài có thể khiến người ta bị ảnh hưởng về thị giác, khẩu vị cũng trì độn theo. Có thể loại người như vậy, Phàn Kỳ đợi lúc ngựa đi ra, lập tức nói với Liêu Nhã Triết "Đi, mau đi lên thôi."
"Không phải cô muốn đánh cược sao? Nhà đầu tư chứng khoán bình thường đều thích đua ngựa, hơn nữa đều đánh cược." Liêu Nhã Triết hỏi nàng.
"Tôi?" Phàn Kỳ cười: "Anh nghĩ tôi có thể hiểu được mấy con ngựa này? Tôi đầu tư cổ phiếu không phải để đánh cược, mà là muốn giao dịch trên sự chắc chắn. Tôi không bao giờ kiếm tiền mà tôi không thể hiểu được."
"Vậy được rồi, chúng ta đi lên đi!"
Hai người cùng đi lên tầng, Phàn Kỳ theo ông cụ Viên ra sân thượng bên ngoài sảnh tiệc để chờ cuộc đua ngựa bắt đầu.
Ông cụ Viên thấy khẩn trương vô cùng, Phàn Kỳ không hiểu đua ngựa. Xem ngựa còn không sôi nôi như xem người.
Ví dụ, xem bạn gái của Chu Vạn Hiền hay bạn gái của Phùng Học Minh, ai sẽ càng cố gắng ra sức để lấy lòng người đàn ông của mình?
Thế nên, đối với một người đàn ông luôn quen được phụ nữ tán tỉnh như Phùng Học Minh, cho dù anh ta muốn chăm sóc một người phụ nữ nào đó trong túc nhất thời, thì cũng chỉ tồn tại trong thời gian ngắn, dù sao anh ta cũng đã quen với việc được người khác phục vụ.
Cô thản nhiên nhìn một hồi, quay sang tiếp tục trò chuyện với ông cụ Viên cùng Liêu Kế Khánh.
Đang trò chuyện hăng say, Phàn Kỳ chợt nghe thấy một tiếng hét, cô quay đầu lại nhìn, Liêu Nhã Triết dùng một cước đạp Chu Vạn Hiền xuống đất, tay nắm chặt thành nắm đ.ấ.m rồi đi tới: "Mày là cái thá gì mà dám nói xấu sau lưng người ta? Tự soi gương xem cái bản mặt mày có xứng không đi?"
Liêu Nhã Triết đánh Chu Vạn Hiền đến nỗi gầm rú như g.i.ế.c heo. Phàn Kỳ luôn cho rằng sức chiến đấu của Liêu Nhã Triết rất ít, dù sao thì lúc nào anh ta cũng thu mình lại thành quả bóng khi đối mặt với Phùng Học Minh.
Nhưng bây giờ cô phải đánh giá lại rồi.
"Không phải mày rất lợi hại à? Đến đi!" Liêu Nhã Triết xuất hiện, làm cho mọi người không muốn xem đua ngựa nữa, tất cả đều hướng ra phía này.
Đây là khu vực dành riêng cho thành viên của trường đua ngựa, nơi tụ tập của những con người giàu có, đều đến giao lưu, nhưng cho đến tận giờ họ chưa thấy ai đến đây để đánh nhau cả.
Liêu Kế Khánh nhìn thấy con trai mình đánh người, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tái xanh, bước nhanh đến: "Liêu Nhã Triết!"